Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 506 - Chương 506. Cướp Ngục

Chương 506. Cướp ngục Chương 506. Cướp ngục

Nhìn thấy mọi người sốt ruột rời đi, vẻ mặt của Hồ đại sư huynh trở nên thấp thỏm, những sư huynh đệ còn lại cũng lo lắng hỏi: “Tiểu sư đệ thật sự không sao đúng không?”

“Trước đây lúc sư phụ chữa trị cho bệnh nhân cũng như vậy, những người vốn đã có chuyển biến tốt đẹp lại đột nhiên nôn ra máu đen, bệnh tình cũng nhanh chóng trở nên xấu đi rồi đi đời nhà ma.”

“Dáng vẻ vừa rồi của tiểu sư đệ thật sự làm đệ sợ muốn chết.”

“Không sao đâu, thần y tiểu công tử đã nói hắn không sao thì chắc chắn sẽ không sao.”

Tuy an ủi như vậy nhưng qua một lúc lâu Hồ đại sư huynh mới gom đủ dũng khí bắt mạch cho tiểu sư đệ.

Song vừa bắt mạch Hồ đại sư huynh lại sửng sốt, tuy rằng mạch tượng của tiểu sư đệ suy yếu nhưng quả thật đã trở lại bình thường, mạch tượng vững vàng mạnh mẽ, mơ hồ có sức sống, đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa.

Nhớ lại cách làm vừa rồi của tiểu công tử kia, Hồ đại sư huynh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Vị tiểu công tử kia chỉ nắn mạch môn[1] của tiểu sư đệ thôi mà tiểu sư đệ đã khỏe lên rồi...

[1] Mạch môn: đề cập đến tên của bộ phận bắt mạch, dài nửa inch ở gốc ngón tay cái.

“Trong truyền thuyết có một loại y thuật đã thất truyền là dựa vào huyệt vị và khí công để chữa trị cho bệnh nhân, hay là hôm nay may mắn được chứng kiến rồi?”

“...” Mọi người đồng loạt im lặng, bọn họ không thể trả lời được vấn đề này.

Nhưng mà bọn họ biết rõ rằng đệ tử của Đan Hạc tiên sinh quả nhiên đều không phải là người tầm thường.

...

Lúc này, Bạch Quân Quân, người được mọi người coi là người phi phàm đang lau mồ hôi trên đầu mình, uống mấy ngụm nước thảo mộc rồi nhanh chóng đi về phía nhà tù.

Lý Văn Li cũng không hỏi nhiều, chỉ thản nhiên theo sát bước chân của đại tiểu thư.

Chẳng bao lâu sau hai người đã đi đến phía trước nhà tù, khác với cảnh tượng muôn người đều đổ xô ra đường ở bên ngoài, cổng nhà tù này vẫn có nha dịch canh gác.

Có thể thấy rằng không phải tất cả mọi người ở huyện An đều bị bệnh, hoặc là có người bị bệnh nhưng không nặng nên vẫn phải tiếp tục làm việc, tận trung với cương vị công tác.

“Có cách nào đi vào mà không để bọn họ biết không?” Bạch Quân Quân hỏi.

Lý Văn Li nghiêng đầu suy nghĩ: “Chuyện này hơi khó, dứt khoát đánh ngất thì nhanh hơn.”

Nói xong hắn nhẹ nhàng vung tay một cái, hai luồng búa gió đột nhiên đánh về phía hai nha dịch canh cổng kia.

Hai người kia vốn đã nửa tỉnh nửa mê, bị một luồng búa gió đánh trúng trong lúc không hề đề phòng, hai mắt lập tức nhắm lại ngất đi.

Lý Văn Li mở miệng: “Như vậy được chưa?”

“...” Bạch Quân Quân.

Cứ như vậy, hai người thuận lợi vào trong nhà tù.

Khác với nhà tù trống không ở huyện Đại, nhà tù ở nơi này kín người hết chỗ.

Cũng không biết do tỷ lệ phạm tội ở huyện An này tương đối nhiều hay chỉ đơn giản là Huyện lệnh huyện An này thích bắt người, tóm lại số lượng người ở nơi này rất lớn, bọn họ vừa bước vào đã bị mùi mồ hôi hôi hám chua chua đập vào mặt.

Những người mặc y phục tù nhân rách nát bị nhét đầy các phòng giam, trong một chốc một lát không rõ ai là Hồ đại phu.

Bạch Quân Quân không còn cách nào khác, chỉ có thể mở miệng: “Hồ đại phu ở đâu?”

“?” Lúc đó tất cả mọi người đều đang ngủ say, có người tưởng rằng đang mơ nên cũng chẳng có phản ứng gì.

Bỗng nhiên nghe thấy người khác gọi tên mình, Hồ đại phu đột nhiên mở mắt ra, mới vừa ngồi dậy muốn hỏi là ai thì liền nhìn thấy hai thiếu niên mặc y phục màu đỏ tươi đang đứng bên ngoài.

Hồ đại phu cảm thấy đã hiểu, chẳng lẽ là số mệnh đã tận, phán quan ở âm tào địa phủ tới đón người?

Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua ông cụ tự động ngồi dậy với khuôn mặt râu ria xồm xoàm, ngoài ra vẻ mặt còn tỏ ra bối rối thì trong nháy mắt đã hiểu được thân phận của người này.

Nàng cười đi đến trước cửa phòng giam của ông cụ: “Ngài chính là Hồ đại phu?”

“Các ngươi là?” Hồ đại phu hỏi với giọng khàn khàn.

Lý Văn Li dùng lưỡi kiếm gió bẻ khóa cửa, dẫn theo ông cụ đi ra ngoài.

“???” Tuy rằng Hồ đại phu lộ ra vẻ mặt nghi hoặc nhưng cũng không hề giãy dụa mà đi theo mấy người Bạch Quân Quân ra ngoài.

Nhưng mà chuyện đi xuyên tường như ông ấy dự đoán lại không hề xảy ra, hai người chỉ đưa ông ấy đến đại sảnh của nhà tù.

Bình Luận (0)
Comment