Dưới sự trợ giúp của bánh nướng, Bạch Quân Quân càng sáng tỏ thông suốt hơn.
Nàng cứ trải nghiệm cuộc sống là được, về phần những thứ khác, không cần nghĩ quá nhiều.
Sát quầy bánh nướng là quầy bán sữa bò.
Nói ra thì sữa bò sữa dê rất khó bảo quản, bình thường rất khó nhìn thấy ở chợ, dân chăn nuôi từ trước đến nay trực tiếp đưa đến phủ của quan lại quyền quý, dù sao ở trên chợ người có thể mua được không nhiều, để đó đến tối cơ bản là hỏng.
Nhưng hôm nay lại khác, lễ hoa thần tất cả mọi người đều đi ra ngoài, dân chúng xung quanh cũng đi ra, một ngày này lưu lượng người lớn, cũng bởi vì như thế, lão bản sữa bò mới có thể bày quầy bán hàng.
Dân chúng cũng đã tạo thành thói quen chỉ có lễ hoa thần mới có thể mua sữa bò uống.
Lúc này, Bạch Quân Quân nhìn thấy sạp hàng này cũng không đi được nữa rồi.
Trong đầu nàng không ngừng nảy ra những phương thức chế biến liên quan tới sữa bò, cái gì bánh kem, pho mát, đá, kem các loại.
Nghĩ đi nghĩ lại không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Lý Văn Li thấy thế hơi cong môi, thương lượng với lão bản: "Đại thúc, ngày mai còn có sữa bò không?"
"Ây..." Lão bản kia có chút trố mắt.
Cho là tiểu công tử muốn mua sữa bò, ai ngờ, lại hỏi là ngày mai có hay không, đây là tình huống gì vậy?
"Ngày mai, có thể đưa sữa bò đến quán rượu Đông Thăng hay không, có bao nhiêu thì muốn bấy nhiêu, tiền không là vấn đề."
Lão bản bán sữa bò không nghĩ tới sẽ thu hoạch được một đơn đặt hàng lớn, cứ thế gật đầu: “Được được được, dĩ nhiên là có."
Bạch Quân Quân tán thưởng nhìn Lý Văn Li một chút, tên này thật sự vô cùng biết nắm tâm ý của nàng! Hắn đặt hàng nhất định là vì để làm đồ ăn ngon, hơn nữa lại đưa đến quán rượu Đông Thăng cũng là để tiện bỏ vào không gian!
Bạch Quân Quân thỏa mãn vỗ vai Lý Văn Li cổ vũ.
Con người của nhà bếp như này, không thể bỏ qua.
Cho nên tiểu tâm tư của nàng càng phải giấu đi, nếu không để hắn biết tình cảm trai gái của mình, hắn cảm thấy phiền phức chạy mất, há không đáng tiếc!
"Bây giờ lấy trước mấy bát đi." Bạch Quân Quân giả bộ bình tĩnh phân phó.
Lão bản bán sữa bò dĩ nhiên vui vẻ, mau chóng múc sữa bò cho mấy vị tiểu quý nhân này.
Mấy người Bạch Quân Quân đều có bình nước, mấy ngày nay ở rừng cây Bạch Táp Táp còn làm cho đội bảy người mỗi người một cái bình đựng nước, ngay cả A Phú A Quý cũng có.
Cho nên bọn họ trực tiếp lấy ra bình đựng của chính mình mỗi người một bình sữa bò.
Bình này cũng không ít, mỗi người một bình chớp mắt sữa bò của lão bản đã vơi đi hơn phân nửa.
Trên đường cái, xuất hiện một đám ăn hàng như thế.
Người khác đều là đầy tay hoa tươi chỉ đợi xe hoa đi qua ném lên chúc phúc.
Mà bọn họ thì sao? Tay trái một chiếc bánh nướng lớn tay phải một bình sữa bò, thậm chí cổ tay còn treo hai quả trứng luộc nước trà.
Một đường dạo chơi ăn uống, đơn giản chính là đoàn du lịch ngắm cảnh.
Đám người này dĩ nhiên cũng trở thành mục tiêu chủ yếu của đám trẻ bán hoa, dù sao trong tay bọn họ không có hoa, làm gì cũng phải ở chỗ này chào hàng ra một ít, mới xứng với bản thân nửa đêm không ngủ được đi hái hoa?
Bạch Quân Quân bị quấn không còn cách nào khác, chỉ có thể mua cho mỗi người một chùm, sau đó treo ở trước ngực, lúc này cuối cùng mới chạy thoát khỏi móng vuốt, không hề bị những đứa trẻ bán hoa này nhìn chằm chằm nữa.
Theo mặt trời mọc, người trên đường phố cũng càng ngày càng nhiều, lúc này tiết mục diễu hành quan trọng của lễ hoa thần cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Đội biểu diễn xuất phát từ cửa thành đông, ở bốn cửa Đông Nam Tây Bắc lượn quanh một lần, cuối cùng trở lại tế đàn lớn của huyện Anh tiến hành biểu diễn.
Ở thời điểm này, dân chúng có thể đi theo xe hoa cùng di chuyển, cũng có thể chỉ ở nguyên chỗ nhìn sau đó di chuyển đến quảng trường chờ đợi xe hoa trở về.
A Phú vì mọi người bố trí tuyến đường ngắm cảnh cũng là tuyến thứ hai, hiện tại ở đây nhìn một vòng, rồi sau đó chuyển đến quảng trường.