Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 553 - Chương 553. Nguyên Nhân Cái Chết Của Phụ Thân

Chương 553. Nguyên nhân cái chết của phụ thân Chương 553. Nguyên nhân cái chết của phụ thân

Cả đoạn đường đều bị giám thị, vậy thà rằng thoải mái gia nhập.

Lại không quan tâm trong lòng Văn Nhân Phinh Đình có tính toán gì, chí ít tên tuổi của Hàm Anh vương phi là thật, nàng cũng có thể cọ một đợt uy phong của vương phi.

Cho dù nàng chỉ qua đế đô lấy đồ, chờ cầm được đồ rồi bốc hơi khỏi nhân gian cũng không muộn.

Nghĩ đến đây, Bạch Quân Quân thở dài nhẹ một tiếng: "Không nói giấu gì ngươi, quả thực ta rất không dễ dàng, tốn sức trăm ngàn cay đắng mới chạy trốn được từ Bích Lạc đến nơi đây.

Nhưng ba năm rồi ta chưa về Hoàng Đô, cũng không biết căn nhà ngày xưa đã thành dáng vẻ gì, ta là cận hương tình khiếp (1) không dám về."

(1) ý chỉ người xa quê lâu ngày khi quay lại thấy sợ hãi một cách khó hiểu.

"..." Thái dương Văn Nhân Phinh Đình co giật, nếu không phải hôm nay nhìn lên đài thấy được nàng, thật đúng là đã tin rồi.

Sáng hôm nay nha đầu này rõ ràng là một vẻ ung dung tự tại xem biểu diễn, nàng thỉnh thoảng châu đầu ghé tai với Lý Văn Li, dáng vẻ kia xuân phong đắc ý, làm gì có nửa điểm cận hương tình khiếp.

Văn Nhân Phinh Đình cảm thấy không thích, nhưng vẫn như cũ khắc chế nói: "Nói ra ngươi đừng thương tâm, năm đó phụ thân ngươi tự sát trong cung, mà trước đó các ngươi ở trong cung chưa định tội đã bỏ nhà trốn đi, điện hạ nhân từ không công bố ra ngoài, viện tử của các ngươi cũng giữ lại, mặc dù cũ một chút, sửa chữa thay đổi hoàn toàn vẫn có thể ở."

"Cha ta tự sát? Chúng ta bỏ trốn?" Bạch Quân Quân dường như nghe thấy chuyện khó mà tin nổi gì đó.

Là trí nhớ của nàng xuất hiện điểm sai lầm hay là cái gì?

Các nàng rõ ràng là vì tránh né chiến loạn mới trốn đi, phụ thân của nguyên chủ thậm chí phụ thân của Lý Văn Li ở lại cùng hoàng đế tử thủ cung đình nên mới dungf thân thể đền nợ nước đó.

Vừa mới qua ba năm, làm sao ở chỗ Văn Nhân Phinh Đình lại đổi một cách nói khác rồi?

Văn Nhân Phinh Đình thấy dáng vẻ này của nàng, cong môi: "Đúng vậy, năm đó có rất nhiều ẩn tình, nói ra thì lần này ngươi về Hoàng Đô vốn dĩ nên đeo xiềng xích, nhưng bây giờ nếu như ngươi là đồng minh của chúng ta, ta sẽ tự chủ trương đối đãi với ngươi như với đồng minh."

"Chờ một chút, ta không thích giấu đầu giấu đuôi, ngươi trước tiên nói rõ ràng ra đi đã." Bạch Quân Quân hoàn toàn nổi giận.

Nàng tốt xấu gì cũng là quý nữ của một sĩ tộc, cho dù nhà nàng diệt vong, nhưng huyết mạch vẫn cao quý, làm sao đến miệng nàng ta lại phải đeo xiềng xích về Hoàng Đô rồi hả?

Văn Nhân Phinh Đình vẻ mặt hài hước nhìn sang nàng.

"Cha ngươi chết như thế nào ngươi biết không?"

"..." Bạch Quân Quân im lặng, nàng thật sự không biết.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, đất nước loạn, Bạch Dương thị sớm nhận được tin tức, gia chủ đã sắp xếp cho bọn họ rời đi, bản thân thì vội vàng đến hoàng cung.

Nhưng chờ bọn họ chạy đi không bao lâu bên ngoài tất cả cũng loạn rồi, rồi sau đó lại truyền đến tin tức gia chủ lấy thân thể đền nợ nước.

Cho nên, ở trong mắt nguyên chủ, phụ thân của nàng thậm chí phụ thân của Lý Văn Li, đều là lấy thân thể đền nợ nước.

Bây giờ lại nhìn biểu cảm của Văn Nhân Phinh Đình, hình như có ẩn tình khác.

“Đến Hoàng Đô, ngươi cứ từ từ mà điều tra đi, ta biết ở trong lòng ngươi ta chưa chắc tin được, lời của bọn họ so với ta càng chân thực hơn."

Bạch Quân Quân nhíu mày, có loại dự cảm xấu.

Xem ra lần này tiến đến Hoàng Đô, nàng không chỉ phải lấy thư tay của Mặc gia, còn phải thuận tiện điều tra nguyên nhân chân chính Bạch Dương thị bị tiêu diệt.

Nhắc tới cũng kỳ quái, Bạch Dương thị tộc lớn như vậy làm sao lại đột nhiên hốt hoảng trốn đi.

Trừ phi, bọn họ gặp chuyện nghiêm trọng hơn so với chiến loạn.

Văn Nhân Phinh Đình nhìn thấy Bạch Quân Quân rơi vào trầm tư, không khỏi cong môi: : "Ba năm cũng đã qua cũng không vội ở hai ngày này, chuyện này ngươi sớm muộn gì cũng sẽ biết, ta đã sai người làm một ít đồ ăn ngon, cùng nhau nếm thử xem."

Bạch Quân Quân trầm mặc, quả thực gấp cũng vô dụng.

Nàng yên lặng đi theo Văn Nhân Phinh Đình ra nhà thuỷ tạ, qua đình viện sát vách dùng cơm.

Bình Luận (0)
Comment