"Mục đích Cửu hoàng tử xuôi nam đã đạt được, ta ở bên cạnh hắn gối cao ăn ngon mặc đẹp không tốt sao?"
Văn Nhân Phinh Đình nghẹn lời, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.
"Chẳng lẽ, ngươi thật sự là bị Cửu hoàng tử tính kế? Hắn thật sự muốn giết ngươi?"
Văn Nhân Phinh Đình lập tức sửa thành một khả năng khác.
Bạch Quân Quân gia nhập vào Vũ Văn Tuyển, kết quả Vũ Văn Tuyển lại muốn lợi dụng nàng để tạo cho mình cơ hội xuôi nam, Bạch Quân Quân chẳng hay biết gì, đi vào thành Bích Lạc mới gặp thay đổi lớn động trời, sau đó gián tiếp lưu vong.
"Có lẽ sau khi bảo vệ ngươi đến Bắc Địa, hắn vẫn luôn không hề rời đi, là hắn lại một lần nữa ra tay cứu ngươi, đưa ngươi đến nơi này."
Hắn?
Mắt Bạch Quân Quân loé lên, người này nói... Là Lý Văn Li sao?
Nếu là Lý Văn Li, vì sao không nói thẳng tên, lại dùng "Hắn" để thay thế?
Nghĩ đến vừa rồi Điểm Hồng nói tránh, Bạch Quân Quân không khỏi híp mắt, Văn Nhân Phinh Đình này cũng quá bất hợp lý, không gặp nam tử bên ngoài thì cũng thôi đi ngay cả tên của nam tử bên ngoài cũng không đề cập tới.
Mức độ tránh né này, thật sự là vô địch.
Nàng chỉ biết là Vũ Văn Loan Phi sợ nữ lại không biết hắn còn là một cái vạc dấm.
Hay là nói hắn đã chữa từ sợ nữ biến thành vạc dấm? Nữ nhân của mình, đối với nam nhân ở bên ngoài nửa mắt cũng không thể nhìn nhiều?
Điều này nói cũng không thông.
Nếu thật sự là như thế, Văn Nhân Phinh Đình làm sao có thể làm Bách Hoa nương nương xuất đầu lộ diện ở đây.
Bạch Quân Quân suy nghĩ đến tình hình của Văn Nhân Phinh Đình, mà Văn Nhân Phinh Đình chỉ cho là Bạch Quân Quân im lặng là ngầm thừa nhận.
Vẻ mặt nàng ta chớp động, cuối cùng hình như làm một quyết định gì trọng đại lắm, kéo tay Bạch Quân Quân.
"Nếu như ngươi thật sự bị bày mưu tính kế, ta sẵn lòng làm chủ cho ngươi."
"?" Bạch Quân Quân vô ý thức lùi lại một bước rút tay ra: "Làm cái gì vậy?"
"Từ hôm nay trở đi, chỉ cần ngươi đi theo ta, ta sẽ bảo vệ ngươi."
"? ? ?" Bạch Quân Quân nghi ngờ nhìn sang Văn Nhân Phinh Đình, bảo vệ nàng? Vì sao?
"Vũ Văn Tuyển là kẻ địch của ngươi, cũng là kẻ địch của ta, kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh."
"..." Bạch Quân Quân không nói gì nhìn nàng ta: "Không... Không cần đâu."
Các nàng hình như cũng không hoàn toàn đối địch nhau.
"Không cần?" Văn Nhân Phinh Đình khó có thể tin: "Hắn muốn giết ngươi, ngươi lại tuỳ tiện buông tha cho hắn?
Ngươi năm đó không tiếc tổn thương người khác thậm chí hi sinh thanh danh cũng phải đi cùng với hắn, nỗ lực như vậy đổi được kết cục thế nào, ngươi không cảm thấy thiệt thòi à? Ngươi không muốn đòi lại món nợ này hay sao?
Ngươi yên tâm, nếu như ngươi lo lắng vấn đề an toàn, bây giờ ở trong nội địa Trung Nguyên, chỉ cần ta không giết ngươi, không ai có thể động tới ngươi, ngay cả Vũ Văn Tuyển cũng không thể!"
"..." Bạch Quân Quân không nói gì nhìn Văn Nhân Phinh Đình.
Nàng cũng không thể được chưa Đám tỷ tỷ này nghĩ gì thế.
Chẳng qua Bạch Quân Quân sao lại không hiểu mục đích Văn Nhân Phinh Đình cật lực lôi kéo mình?
Chỉ sợ nàng ta cũng muốn giữ cho mình một quân át chủ bài, dùng để đối phó với Vũ Văn Tuyển.
Bây giờ lão tam đánh nhau với Lão Cửu, bọn họ đang lo không có cách nào làm suy yếu thực lực của lão tam, cho nên là không thể nào hỗ trợ.
Không gây thêm phiền phức đã là sự nhân từ lớn nhất.
Nếu như lão tam thắng, Bạch Quân Quân thành người vô dụng, muốn đánh muốn giết cũng chỉ là chuyện một câu nói.
Chỉ khi nào Vũ Văn Tuyển nuốt địa bàn của lão tam, Bạch Quân Quân lập tức trở thành một quân át chủ bài rất tốt, dù sao Vũ Văn Tuyển lợi dụng danh nghĩa báo thù cho thiên hạ đệ nhất tài nữ để xuôi nam, nếu như thiên hạ đệ nhất tài nữ không chết, vậy hắn này trùng quan nhất nộ vi hồng nhan (*) sẽ biến thành trò cười.
(*) câu này xuất phát từ câu chuyện thời cuối Minh đầu Thanh khi Ngô Tam Quế vì Trần Viên Viên mà phát động chiến tranh.
Cho nên, Văn Nhân Phinh Đình bất luận như thế nào cũng sẽ giữ Bạch Quân Quân lại.
Cho dù nàng không muốn tới đồng hành, cũng sẽ phái binh lính đi theo giám thị.
Nơi này làm gì cũng là địa bàn của Văn Nhân Phinh Đình, muốn theo dõi hành tung một người cũng không khó.