Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 551 - Chương 551. Ngươi Và Vũ Văn Tuyển Xảy Ra Chuyện Gì?

Chương 551. Ngươi và Vũ Văn Tuyển xảy ra chuyện gì? Chương 551. Ngươi và Vũ Văn Tuyển xảy ra chuyện gì?

Nàng ta chỉ mặc loại tơ lụa mềm mại thoải mái dễ chịu, càng lộ ra dáng người lung linh hấp dẫn.

Người này, chính là Văn Nhân Phinh Đình.

Bạch Quân Quân đi đến trước mặt, tiếng đàn của Văn Nhân Phinh Đình cũng theo đó mà ngừng lại.

"Chủ tử, Bạch tiểu thư đến rồi."

"Ừ, các ngươi lui ra đi."

Văn Nhân Phinh Đình thản nhiên phất tay, giọng nói của nàng ta không trong trẻo có lực giống như khi ở trên đài cao, có nhiều hơn một tia lười biếng.

Điểm Hồng và những thị nữ xung quanh im lặng hành lễ, lùi ra đến hành lang bên ngoài.

Cho đến khi bốn bề vắng lặng, lúc này Văn Nhân Phinh Đình mới nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, trong mắt viết đầy sự khó hiểu.

Bạch Quân Quân cũng không sợ hãi, chỉ đứng như vậy tuỳ ý để cho nàng ta dò xét mình.

Thậm chí vào lúc Văn Nhân Phinh Đình quan sát mình, nàng cũng tuyệt không ăn thiệt thòi đánh giá ngược lại.

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Văn Nhân Phinh Đình không chống đỡ được cong môi trước cười mà như không cười.

"Ngươi ấy à, thật sự là một chút cũng không thay đổi, vẫn như cũ không ai bì nổi, ngạo mạn vô lễ."

"?" Bạch Quân Quân nghi ngờ.

Nàng ngạo mạn vô lễ không ai bì nổi lúc nào?"

"Nhìn thấy bổn vương phi lại không quỳ lạy, ngươi nói xem?"

"..." Bạch Quân Quân im lặng, nhất thời quên mất lễ nghi phức tạp này.

Nàng đang cân nhắc có cần hành lễ hay không, Văn Nhân Phinh Đình đã chậm rãi đứng lên.

"Bên ngoài đều đang đồn đãi rằng thiên hạ đệ nhất tài nữ đã chết ở Bích Lạc, Cửu hoàng tử không tiếc xuôi nam vì hồng nhan báo thù.

Cho dù bên ngoài truyền đi là thật, nhưng ta ngàn vạn lần không tin.

Trên đời này, ai chết chứ Bạch Quân Quân thì khó có khả năng chết."

"?" Bạch Quân Quân nghi ngờ: "Ngược lại là không nhìn ra ngươi coi trọng ta như vậy?"

Nếu nàng nhớ không lầm, toàn bộ Hoàng Đô kể ra thì chỉ có Văn Nhân Phinh Đình là ghét nàng nhất mà?

Trước kia lúc chưa đoạt danh hiệu thiên hạ đệ nhất của nàng ta, Văn Nhân Phinh Đình đã nhìn nàng không vừa mắt, về sau lúc đoạt mất danh hiệu của nàng ta, Văn Nhân Phinh Đình càng không vui vẻ gì với nàng.

Phạm vi của Văn Nhân Phinh Đình là khinh thường những người có quan hệ tốt với Bạch Quân Quân.

Không nghĩ tới, Bạch Dương thị diệt vong ba năm, ngược lại chỉ có kẻ tử thù đối với mình nhớ mãi không quên.

Văn Nhân Phinh Đình bị nói kiểu như vậy, trong nháy mắt bị chọc giận quá mà cười lên.

"Ta chỉ cảm thấy người xấu không có khả năng chết tuỳ tiện như vậy mà thôi."

"..." Bạch Quân Quân.

Người này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, không phải chỉ là đoạt mất danh hiệu tài nữ của nàng ta à, đến mức thâm cừu đại hận như thế sao?

Hư danh mà thôi, chiến loạn cũng không ngăn cản được nàng ta ghi thù, cũng quá nhỏ nhen rồi? Thảo nào người xưa nói nữ tử và tiểu nhân khó nuôi.

Hóa ra vương phi này tấm lòng ban ngày đều là giả vờ.

Bạch Quân Quân còn đang oán thầm, Văn Nhân Phinh Đình đã chạy tới trước mặt nàng.

"Ngươi như này là có ý gì?"

"Cái gì mà có ý gì?" Bạch Quân Quân nhướng mày.

Văn Nhân Phinh Đình từ từ dò xét nàng, lại từ từ mở miệng.

"Sẽ không phải là ngươi cố tình giả chết rồi thả tin tức ra? Để cho Vũ Văn Tuyển có lý do xuôi nam? A, không ngoan ngoãn ở lại Bắc Địa nhất định cứ phải lội vào vũng nước đục ở Nam Địa.

Làm sao, ngươi còn trông cậy vào Vũ Văn Tuyển có thể vì ngươi đánh chiếm được thiên hạ này, để cho ngươi làm hoàng hậu à?"

"Vương phi cẩn thận lời nói." Bạch Quân Quân khoanh tay trước ngực.

Có thể coi như đã biết vì sao Văn Nhân Phinh Đình này lại có địch ý lớn như vậy, hoá ra là thù mới thêm hận cũ, cho là nàng cũng tới để tranh vị trí hoàng hậu?

Nhưng nếu như nói như vậy, đoạt thiên hạ đệ nhất của nàng ta, bây giờ lại tới đoạt thiên hạ, hình như thật sự không phúc hậu.

Nhưng tiếc là, nàng không hứng thú.

"Sức tưởng tượng của ngươi vẫn rất phong phú, đáng tiếc, suy nghĩ nhiều rồi, nói thật, lúc trước nghe thấy tin tức ta chết ở thành Bích Lạc, ta cũng rất kinh ngạc, không nghĩ tới có một ngày ăn dưa lại ăn vào chính mình.

Nhưng ngươi không nghĩ một chút, nếu như ta và Cửu hoàng tử là cùng một giuộc, làm sao ta lại phải cực khổ lưu lạc bên ngoài?"

Bình Luận (0)
Comment