Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 558 - Chương 558. Sớm Sinh Quý Tử

Chương 558. Sớm sinh quý tử Chương 558. Sớm sinh quý tử

Hai người lại lần nữa triển khai động não, ở đây nói thầm không ngừng.

Rơi vào trong mắt người ngoài đôi vợ chồng trẻ này thật sự là trong mật thêm dầu tình cảm vô cùng tốt.

Ở thời buổi loạn lạc này còn có thể trải qua năm tháng như này, là ao ước của tất cả mọi người.

Lão bà bà càng là nhìn bọn họ, lại càng ảo tưởng đến lúc con trai trở về, cũng có tình cảm sâu đậm như vậy với vợ, nghĩ đi nghĩ lại nhịn không được bật cười.

Lão đầu tử nhìn thấy bạn già cười không ngừng, không nhịn được mà mắng: "Như này là gói mì hoành thánh đến ngốc rồi hả?"

“Ông mới ngốc đấy." Lão bà bà bị chọc không chịu thua cũng cãi lộn với bạn già.

Trong lúc nhất thời, trong phố xá khói lửa lượn lờ, hạnh phúc nhàn nhạt tràn ngập.

Nhưng không đợi bọn họ ồn ào bao lâu, Lý Văn Li đã chậm rãi đứng dậy tính tiền rồi.

Đương nhiên, loại chuyện tính tiền này dĩ nhiên không tới phiên hắn, bây giờ tất cả quyền lực tài chính đều nằm trong tay đại tiểu thư.

Bạch Quân Quân thản nhiên liếc Lý Văn Li một cái: "Nếu như ta không tới, ngươi định thế nào?"

Đám gia hỏa này thật đúng là dám, bệ vệ đến ăn uống, nếu không phải nàng đi ngang qua, có phải Lý Văn Li lại dự định có mưu đồ với tiền bạc của nàng?

Nói ra thì, cùng sở hữu không gian thật sự phiền phức, cho dù Lý Văn Li chuyển bạc của nàng đi, nàng cũng không biết.

Không gian này cũng quá không thông minh rồi!

Tốt xấu gì cũng lưu lại tin ngắn hoặc nhắc nhở, khi nào chỗ nào người nào lấy thứ gì, tốt xấu gì cũng nhắc nhở một chút.

Cái gì nhắc nhở cũng không có, nhất định phải là tự nàng kiểm tra mới biết được, đây không phải bắt buộc nàng phải mua ổ khoá bên trong không gian à.

Chẳng qua chỉ với thủ đoạn kia của hồ ly, mua 1000 ổ khóa cũng vô dụng, gia hỏa này nên lấy thì vẫn sẽ lấy.

Ai ngờ Lý Văn Li lại mỉm cười nói: "Ta biết ngươi nhất định sẽ đi ngang qua."

Bạch Quân Quân không nói lườm hắn một cái, đi tính tiền với lão bà bà.

Tám người ăn tổng cộng 24 bát mì hoành thánh, 480 đồng gần bằng nửa lượng bạc.

Bạch Quân Quân đưa nửa lượng bạc cho lão bà bà, lão bà bà đang chờ trả lại cho nàng 20 đồng tiền, Bạch Quân Quân đã khước từ.

"Không cần, hai người giữ đi."

"Không được nha, quán nhỏ kinh doanh lấy sự tin tưởng làm gốc, già trẻ không gạt nên lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu."

Lão phu thê khá kiên trì, cứ muốn đưa tiền cho nàng.

"Lão bản, chúng ta chuẩn bị đi rồi, về sau cũng chưa chắc hữu duyên đến thăm, chút tiền bạc ấy ngài cũng đừng trả lại, coi như chúng ta cho con trai của ngài một phần tiền kết hôn đi."

Lý Văn Li cũng gia nhập với Bạch Quân Quân khước từ đại quân.

Hai vợ chồng bị bọn họ nói kiểu này, nhất thời có chút sầu não: "Nhanh như vậy đã muốn rời khỏi huyện Anh à."

"Có cơ hội lại đến, hi vọng sau này gặp lại đã là cảnh ca múa mừng thái bình, chứ không không phải nạn binh đao." Lý Văn Li liếc mắt an ủi.

"Ai, ai!" Hai vợ chồng già trong mắt có một chút ẩm ướt: "Tiểu công tử tiểu cô nương, cám ơn các cháu, cũng hi vọng các cháu bách niên giai lão, sớm sinh quý tử."

"..." Bạch Quân Quân.

"..." Lý Văn Li.

Hai người xấu hổ nhìn thoáng qua, không giải thích điều gì, chỉ ậm ờ gật đầu rồi đi.

Có đôi khi càng giải thích càng xấu hổ, còn không bằng cứ như vậy để cho sự việc qua đi.

...

Bọn họ trở lại quán rượu Đông Thăng đội bảy người vẫn chưa về, nhưng nghe nói gánh hát ở quảng trường sẽ biểu diễn hừng đông, xem chừng tất cả bọn họ đều đang xem kịch.

Hai người cũng không để ý, chỉ rửa mặt xong trở về phòng của mình ngủ.

Cho đến hơn nửa đêm, Bạch Táp Táp mới vê tay vê chân trở về.

Nàng giống như đứa trẻ nhỏ làm sai chuyện gì đó, làm gì cũng nhẹ nhàng, sợ đánh thức Bạch Quân Quân.

Vừa rồi nàng nhịn không được đi xem người khác đấu thơ, những bài thơ kia bài sau lại đặc sắc hơn bài trước, nàng xem lưu luyến quên về.

Nếu không phải A Đao buồn ngủ không kiên trì nổi, nàng đã dự định xem đến hừng đông.

Bình Luận (0)
Comment