“Cha ta chết như vậy?”
Theo miêu tả của Trâu công công này, thay vì nói rằng cha nàng lấy cái chết để chứng minh trong sạch, không bằng nói rằng là sợ tội tự sát.
Nếu lời miêu tả này thật sự được đưa vào sách sử rồi người đời sau lại suy đoán như vậy thì chẳng phải là nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch sao?
“Tuy rằng rất khó chấp nhận nhưng sự thật chính là như thế.” Trong vẻ mặt của Trâu công công có sự tiếc nuối.
Không chỉ có Trâu công công mà ngay cả Vũ Văn Loan Phi cũng lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.
“Người đã mất rồi, ngươi đừng đau khổ, cha ngươi được chôn cất ở núi Danh Sĩ, hôm nào ta phái người đưa ngươi đến thăm.”
Núi Danh Sĩ là nghĩa trang lớn nhất ở khu vực ngoại ô Hoàng Đô, là vùng đất trù phú phong thủy được chuẩn bị riêng cho quan to quý nhân.
Năm đó gia chủ Bạch gia chết đi, ngay sau đó Hoàng đế lại băng hà, rồi sau đó nữa phản quân lại đánh vào, Hoàng gia ốc còn không mang nổi mình ốc, thi thể của gia chủ Bạch gia cũng chỉ có thể bị vứt ở chỗ Ngọ Môn cùng với những thi thể khác.
Sau đó, Vũ Văn Loan Phi khống chế cung đình, ngăn chặn loạn lạc, lúc này mới kéo thi thể của gia chủ Bạch gia từ trong núi xác biển máu ra, an táng ở núi Danh Sĩ, coi như là an ủi cuối cùng dành cho người từng là gia chủ đệ nhất sĩ tộc này.
Có điều nói là nói như vậy nhưng đường đường là một bậc gia chủ mà cuối cùng lại rơi vào kết cục thê thảm như thế, thậm chí con cháu của ông còn chạy trốn trong hoảng loạn rồi cũng đều chết ở bên ngoài.
Đệ nhất sĩ tộc cứ như vậy mà ngã xuống, không thể nói rằng không thổn thức được.
Cho dù như thế, Bạch Quân Quân vẫn im lặng trước bí ẩn năm đó.
“Rốt cuộc thì cha ta có phản quốc hay không?”
“Chuyện này… lão nô không biết.” Quách công công lắc đầu.
“Sao lại không biết được? Không phải bảo là Bệ hạ biết cha ta thư từ qua lại với Hà Thanh Vương sao? Lúc đó không đưa số thư từ này vào cung hả?”
“Có đưa vào cung.” Trâu công công nhớ lại, sau một lúc lâu mới nghiêm túc nói: “Thư từ mà gia chủ Bạch gia cung cấp quả thật đều là thư từ qua lại bình thường thôi, nhưng mà…”
Trâu công công muốn nói lại thôi.
Bạch Quân Quân nhìn thấy như thế thì còn có cái gì không rõ nữa?
Tuy rằng không tìm được sai sót trong thư nhưng Bệ hạ không tin, cha nàng chỉ có thể lấy cái chết chứng minh sự trong sạch.
Nhưng mà cha nàng đã quá kích động rồi.
Bây giờ người đã chết, chứng cứ cũng không có, thật sự là lên trời không đường xuống đất không cửa, muốn giải oan cũng không tìm được cách nào cả.
Cũng chính bởi vì như vậy nên chuyện này mới trở thành vụ án chưa được giải quyết.
Vũ Văn Loan Phi muốn điều tra, đáng tiếc những người liên quan đều đã chết sạch.
Vũ Văn Loan Phi không có cách nào, chỉ có thể áp chuyện này xuống, đợi thời gian lâu rồi, quá khứ này trở nên phai nhạt là xong.
“Dù sao gia chủ Bạch gia cũng là đệ nhất danh sĩ, đương nhiên ta không đành lòng để ông ấy bị hàm oan, cũng chính bởi vì như thế nên mới giữ kín việc năm đó không lan truyền ra ngoài, chỉ nói gia chủ Bạch gia và Bệ hạ đã cùng hi sinh cho đất nước.”
Cho nên bên ngoài cũng không biết trong cung đã xảy ra chuyện gì, tuy rằng có tin đồn truyền ra nhưng cũng chỉ lưu truyền ở trong giới quý tộc mà thôi.
Danh vọng của gia chủ Bạch gia ở trong lòng dân chúng cực kỳ cao, Vũ Văn Loan Phi nói ông lấy thân hi sinh cho đất nước, dân chúng liền vui vẻ tiếp nhận.
“Bây giờ ngươi đã trở lại, có thể gây dựng lại Bạch gia cũng rất tốt, nghe Phinh Đình nói ngươi còn có một thứ đệ đúng không? Sau này để thứ đệ kia làm con thừa tự trên danh nghĩa của mẫu thân ngươi, như vậy, chính phòng Bạch gia cũng coi như là có người kế thừa hương hỏa rồi.”
Vũ Văn Loan Phi quan tâm sắp xếp đường lui cho Bạch Quân Quân.
Bạch Quân Quân giả vờ phối hợp chắp tay thi lễ nói “Vâng” nhưng lại như có như không nhìn thoáng qua Trâu công công.
Tuy rằng nói tất cả những người năm đó đều đã chết nhưng không hẳn là như vậy đúng không?
Chẳng phải Trâu công công này chính là người năm đó đấy sao?
Chắc hẳn còn có những người khác ngoài Trâu công công.
Chỉ cần tiếp tục điều tra từ chỗ đột phá là Trâu công công này thì khẳng định có thể tìm được manh mối.
Bạch Quân Quân nhếch môi, yên lặng tập trung vào Trâu công công nhìn như hòa ái dễ gần này.
Nàng không tin phụ thân nguyên chủ chết đi như vậy.
Chuyện năm đó nhất định còn có điều bí ẩn.