Chẳng qua đáng tiếc, nàng không phải hậu nhân của Bạch Dương thị.
Đương nhiên câu nói kia Bạch Quân Quân cũng không ngốc mà nói ra, thế là ở trong mắt Vũ Văn Loan Phi, Bạch Quân Quân chính là đồng minh chính thức của hắn rồi.
Vũ Văn Loan Phi vui vẻ trong lòng: “Đây thật đúng là tin tốt nhất trong những ngày này."
Có trời mới biết Lão Cửu đã tạo thành sự phiền nhiễu với hắn bao nhiêu.
Lúc trước nghe nói Lão Cửu đánh xuống, đám đại thần thiếu chút thì vui chết mất, từng người khuấy động, bảo hắn tuyệt đối đừng nhúng tay vào cứ bàng quan là được.
Kết quả mới qua hai ngày, Cửu hoàng tử đã lấy được Bích Lạc, mọi người càng nhìn càng kinh hãi.
Vũ Văn Tuyển chưa bao giờ biểu hiện ra thiên phú về quân sự, lần này ở Đông Địa hắn gáy một tiếng ai nấy cũng kinh ngạc, Vũ Văn Khánh bị đánh liên tục phải rút lui.
Lần này quần thần mới bắt đầu luống cuống.
Nếu quả thật để cho Vũ Văn Tuyển đắc thủ, tương lai bọn họ muốn chống đối lại chẳng phải từ Vũ Văn Khánh biến thành Vũ Văn Tuyển hay sao?
Nhìn thủ đoạn Vũ Văn Tuyển trừng trị Vũ Văn Khánh, vậy năng lực cũng không thua kém Đại hoàng tử bao nhiêu.
Đến lúc đó hoàng đô bị kẹp ở giữa, mới thật sự là lâm vào thế khó xử.
Thế là cuối cùng triều thần đã kịp phản ứng, một bộ phận bắt đầu khuyên can, xuất binh chấn nhiếp Vũ Văn Tuyên, nếu không môi hở răng lạnh, hậu quả khó mà lường được!
Nhưng, ba ngày trước Triêu Dương Vương đã dùng bồ câu đưa tin, uyển chuyển biểu đạt đừng can thiệp vào đông, nếu như Vũ Văn Loan Phi can thiệp, hắn không ngại thừa lúc vắng mà vào.
Cái này rõ ràng là ý muốn giúp đỡ cho Vũ Văn Tuyển.
Biết rõ ý muốn của Triêu Dương Vương là ngày khác đánh gọng kìm với mình, Vũ Văn Loan Phi cũng không thể tránh được.
Nếu như lúc này hắn phái binh đánh đông, Triêu Dương Vương thật sự sẽ có khả năng chỉ huy Hoàng Đô!
Để giữ gìn sự ổn định đám quần thần cũng bắt đầu khuyên can, an tâm chớ vội, dù sao Cửu hoàng tử xuôi nam chỉ là vì yêu báo thù, nói không chừng báo thù xong hắn sẽ ngừng.
Đến lúc đó vẫn tạo thế chân vạc như cũ, tất cả lại quay lại điểm xuất phát.
Nói tóm lại quần thần rất náo nhiệt, cái gì cũng nói.
Vũ Văn Loan Phi không phí thời gian trong đám Văn Nhân này, dứt khoát để bọn họ ở triều đường nhao nhao với nhau.
Bản thân mình thì buồn bực ở Quân Cơ xứ trông coi tin tức của tiền tuyến vài ngày chưa từng chợp mắt.
Bạch Quân Quân xuất hiện, không thể nghi ngờ là bên trong cục diện chết này đã có một tia cơ hội chuyển mình.
Ngày sau mặc kệ là thảo phạt hay là đàm phán hòa bình, Bạch Quân Quân cũng cực kỳ quan trọng!
Nói ra thì, hắn vẫn có mấy phần vận khí a!
Vũ Văn Loan Phi trong lòng an tâm hơn một chút, từ phủ hoàng tử chuẩn bị rất nhiều mền gấm nữ trang, để Bạch Quân Quân mang về Bạch phủ trước dùng tạm.
Mấy ngày nay hắn sẽ lần lượt sai người hỗ trợ sửa chữa phủ đệ.
Dù sao năm đó phản quân đã từng tiến vào cố đô, chỉ sợ hiện tại Bạch Dương thị cũng không khác gì miếu hoang.
Vũ Văn Loan Phi tặng đồ đối với bọn họ mà nói quả thực rất hữu dụng.
Bạch Quân Quân không nhăn nhó, quỳ gối hành lễ nhận ý tốt của hắn, lúc này mới cáo lui.
Chờ sau khi Bạch Quân Quân đi ra ngoài, Văn Nhân Phinh Đình mới lo lắng nhìn sang Vũ Văn Loan Phi: "Điện hạ, ngài dự định..."
"Suỵt..." Vũ Văn Loan Phi thần bí giơ ngón trỏ lên: "Chuyện này nàng không cần xen vào nữa."
"..." Văn Nhân Phinh Đình.
Nàng ta mặc kệ được không? Có trời mới biết điện hạ lại đang lướt gió tung bay m suy nghĩ gì.
“Có điều nàng tìm được Bạch Quân Quân đã lập được một công, trong khố phòng nàng thích gì thì lấy cái đó."
Ở hoàng gia, nhà kho của chủ nhân tách biệt, nhà kho của các hoàng tử, cho dù là vương phi cao quý cũng không có quyền hỏi đến, cho dù phải dùng cũng cần xin chỉ thị, không thể tự tiện lấy dùng.
Không phải ngày tết lễ lớn, Vũ Văn Loan Phi vì Văn Nhân Phinh Đình mở nhà kho là rất hào phóng.
Văn Nhân Phinh Đình lại không thèm lắc đầu.
"Chi phí thần thiếp ăn mặc cái gì cũng có, không thèm những thứ vàng bạc đó."
"Vậy thì. . ." Vũ Văn Loan Phi sững sờ, nhưng hắn ngoại trừ vàng bạc thì chẳng còn gì nữa.