Thứ mà Bạch Quân Quân nhìn thấy là rất nhiều tổ ong rực rỡ muôn màu, một số lớn như bánh xe, một số lại nhỏ như chậu rửa mặt, nhỏ nhất cũng phải to bằng quả bóng rổ.
Hai mắt Bạch Quân Quân sáng như đèn pha, tất cả đều là tiền đó!
Hai người không nói hai lời, mau chóng hành động.
Lý Văn Li gọi ra một cơn gió lớn, những con ong vừa bay ra khỏi bụi gai tùng lập tức bị thổi bay.
Bạch Quân Quân nhanh như chớp, nàng dùng dây đằng để kéo, ném tổ ong hái được vào không gian.
Chỉ trong giây lát, mấy chục tổ ong lớn lớn bé bé đều bị tận diệt.
Hai tên thổ phỉ này đang hái trộm tổ ong lia lịa, đột nhiên có tiếng bánh răng nương theo ngọn gió truyền tới đây.
Bọn họ đều sửng sốt.
Sao bỗng dưng chỗ này lại có tiếng bánh răng chuyển động?
Hai người bất giác đưa mắt nhìn về phía ấy.
Đứng ở đây, tuy rằng không nhìn thấy động tĩnh phía trên, nhưng có thể nghe được tiếng Lễ Bộ Thượng Thư sai người gõ pháp khí “leng keng leng keng”, mà miệng ông ta cũng lẩm bẩm niệm chú.
Rõ ràng, phía trên hết sức bình thường, không phải động tĩnh do bọn họ gây ra.
Hai người lại tiếp tục lắng tai nghe, âm thanh bánh răng đã biến mất.
“Ngươi nói xem… Có lẽ nào…… Nơi này còn tồn tại một mảnh không gian nào đó hay không?”
Bạch Quân Quân lớn mật suy đoán.
“Mảnh không gian sẽ có bánh răng sao?” Lý Văn Li nhướng mày.
Cho dù có, bọn họ chưa từng kết nối với không gian ấy khi trước, vậy thì cho dù mảnh không gian này có bị nứt vỡ, bọn họ cũng không nghe ra mới phải.
“Không phải không gian, chẳng lẽ ở chỗ này… Còn có những người khác?” Bạch Quân Quân vừa nói vừa dậm vào mặt đất.
Lý Văn Li mỉm cười: “Ngươi nghĩ giống ta đấy.”
Bạch Quân Quân thoáng nhìn cảnh núi đồi xanh ngắt khắp muôn tơi, nhắm mắt sử dụng dị năng, cảm giác của nàng được kết nối với cỏ cây quanh mình, năm mét, mười mét, ba mươi mét…… Phạm vi cảm giác của nàng được mở rộng từng chút một.
Cuối cùng nàng cũng phát hiện ra một luồng khí CO2 như có như không, sau đó là một ngọn gió nhỏ bay đi theo cảm giác của nàng, cũng chính là dị năng của Lý Văn Li.
Hai người khóa được mục tiêu khả nghi gần như cùng lúc, bọn họ không cần nhiều lời nữa, nhấc chân đi về phía ấy ngay.
Địa điểm khả nghi cách nơi này không đến trăm mét, vị trí ở thẳng phía dưới.
Núi Danh Sĩ không cao cho lắm, nhưng núi non rất dài, lên tới vài trăm dặm, nếu như thật sự xây cung điện hay cứ trong lòng núi, vậy thì đúng là rất khó bị người ta phát hiện ra.
Dù sao thời cổ đại cũng hoang vắng, không có vệ tinh theo dõi, nếu kẻ nào có dã tâm chui xuống trộm cắp, quả là người ta không thể phát hiện trong một chốc một lát được.
Lý Văn Li và Bạch Quân Quân dùng tốc độ nhanh nhất đi xuống dưới, càng đi xuống bụi tùng gai càng rậm rạp, lo lắng nếu chạm phải bụi gai tùng sẽ bứt dây động rừng, Lý Văn Li duỗi tay ôm lấy eo Bạch Quân Quân, kéo nàng cưỡi gió mà đi.
Bạch Quân Quân cảm thấy eo mình bỗng dưng ấm áp, sau đó gương mặt của hồ ly đột nhiên phóng đại trước mắt nàng.
Trái tim nàng hứng một nhịp, lẳng lặng ngoảnh mặt nhìn đi chỗ khác.
Hai người nhanh chóng tiến vào một cửa động.
Có vẻ như hang động này được hình thành tự nhiên bởi sự nứt giãn trong quá trình phát triển của núi.
Luồng khí CO2 mà Bạch Quân Quân cảm nhận được quả nhiên xuất hiện từ nơi này.
“Nơi này có thể thông vào bên trong.” Đáy mắt Lý Văn Li bỗng xuất hiện sự giảo hoạt, rõ ràng, hắn đã dùng gió để xem xét tình hình bên trong.
Hai người bước vào bên trong, không phát ra tiếng động nào, vẫn là Lý Văn Li xung phong đi trước, Bạch Quân Quân đi theo phía sau hắn.
Bọn họ chậm rãi đi vào bên trong, càng đi lối càng hẹp. Vào sâu một đoạn, Lý Văn Li khom lưng, cả cơ thể phải rúm ró, không thể đi đằng trước được nữa.
Vậy là đúng rồi, đây không phải lỗi thông gì hết, mà chỉ là vết giãn nứt tự nhiên của ngọn núi mà thôi.
Bạch Quân Quân lẳng lặng gọi cây ăn thịt lên.
“?”
Lý Văn Li nhìn nàng bằng ánh mắt nghi hoặc, không rõ đại tiểu thư muốn làm gì.
Bạch Quân Quân ra hiệu bảo Lý Văn Li đổi vị trí với nàng rồi nói chuyện tiếp.
Nhưng nơi này lại vô cùng chật hẹp.