Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 597 - Chương 597. Tổ Chức Tình Báo

Chương 597. Tổ chức tình báo Chương 597. Tổ chức tình báo

Chỉ vừa liếc mắt nhìn đôi chút, bọn họ đã cảm thấy điệu bộ này có gì đó quen thuộc.

Bạch Quân Quân lẳng lặng quay về phía Lý Văn Li mà làm khẩu hình “Diêm chưởng quầy”, Lý Văn Li cũng gật đầu tán đồng.

Người kia tiếp tục hỏi:

“Nghe nói khi ấy là tự ngươi nói muốn đi tới hoàng đô.”

Triệu TIểu Miêu nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy.”

“Vì sao lại muốn tới hoàng đô?”

“Nếu như là phượng hoàng niết bàn, ta muốn bắt đầu ở nơi khó khăn nhất, chỉ có như vậy, ta mới có thể tìm thấy giá trị và ý nghĩa của sự sống này.”

Lời nói của Triệu Tiểu Miêu vô cùng bình tĩnh, thản nhiên.

Người mặc áo choàng kia cũng không nói thêm gì, một lúc lâu sau vẫn không tiếp lời, dường như đang nghĩ ngợi điều gì đó.

Triệu Tiểu Miêu tiếp tục nói: “Ta đã chỉ còn hai bàn tay trắng, tín ngưỡng duy nhất hiện giờ chính là trở nên hùng mạnh! Chỉ khi trở thành kẻ mạnh, thì ta mới có muốn làm gì thì làm.”

Người mặc áo choàng nhếch miệng cười, đáp lại: “Khẩu khí cũng không tồi. Thế giới này vốn là nơi kẻ mạnh làm vua, cá lớn nuốt cá bé, nếu như muốn sống sót, chỉ còn cách bất chấp tất cả mà bò lên trên. Bất kể là tài võ học hay là quyền lực trong nhân gian, không phải đều càng cao thì càng tốt hay sao?”

Người mắc áo choàng kia cảm khái về quy luật tàn không của thế gian xong lại nhìn về phía Triệu Tiểu Miêu: “Trong khoảng thời gian này, ngươi đã thông qua khảo hạch, hơn nữa biểu hiện cũng không tầm thường, hôm nay triệu ngươi tới đây chính là để làm lễ gia nhập chính thức cho ngươi, chúc mừng ngươi trở thành một thành viên của Thiên Lý chúng ta.”

Triệu Tiểu Miêu nghe vậy, trên mặt lộ vẻ vui sướng, nàng ta chắp tay hành lễ với người mặc áo choàng kia hết lần này tới lần khác: “Đa tạ thủ tọa.”

“Từ hôm nay trở đi, ngươi chính thức trở thành nhị chưởng quỹ của quán rượu Đông Thăng, hỗ trợ chưởng quỹ duy trì mạch thông tin của hoàng đô này.”

“Vâng, Tiểu Miêu nhất định không phụ sứ mệnh này.”

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li nghe xong không khỏi sửng sốt, sau lưng quán rượu Đông Thăng kia là một tổ chức tình báo sao?

Khi trước bọn họ từng nghe A Phú và A Quý nói rằng tất cả những chi nhánh của quán rượu Đông Thăng đều thuộc về Diêm chưởng quỹ, nếu nói như vậy, chẳng lẽ Diêm chưởng quỹ là thủ lĩnh của tổ chức tình báo kia sao?

Nhưng nhìn khí thế của người mặc áo choàng nọ, hẳn là sẽ không cùng một dạng với Diêm chưởng quỹ.

Người mặc áo choàng này có khí thế ngút trời, hơi thở vừa trầm ổn vừa bền bỉ, vừa nghe đã biết là cao thủ võ công.

Tuy hai người đang trốn bên ngoài vách đá nhưng vẫn không dám giở trò gì, sợ bị người mặc áo choàng kia phát hiện, ngay cả bọn họ đứng ở ngoài cũng có thể trông thấy khí thế của người này rõ mồn một

Người như vậy không có thể nào làm việc dưới trướng của Diêm chưởng quỹ được.

Hai người nghĩ đủ mọi nhẽ, cuối cùng cảm thấy hẳn là Diêm chưởng quỹ không phải kẻ đứng đầu của tổ chức tình báo này.

Chân tướng có thể xảy ra nhất là Diêm chưởng quỹ chỉ hợp tác với người này mà thôi.

Quán rượu Đông Thăng tình nguyện đi xa vạn dặm làm kẻ yểm hộ, trở thành thể lực ở bên ngoài của bọn họ, đám người còn lại thì lánh trong ngọn núi này.

Khó trách lúc ấy Diêm chưởng quỹ nói cho bọn họ tin tức vùng đất phía đông sắp có binh biến, bảo bọn họ phải mau chóng rút lui.

Khi trước bọn họ còn tưởng Cửu hoàng tử và Diêm chưởng quỹ là cùng một phe.

Bây giờ ngẫm lại thì quả là không phải, Diêm chưởng quỹ vốn là một kẻ buôn bán tin tức, cho nên nàng ta mới có thể biết nhiều như vậy.

Đương nhiên, nếu như tổ chức tình báo này hoạt động độc lập thì cũng ổn, nhưng nếu nó thuộc về thế lực của bất cứ hoàng tử nào, vậy thì cục diện hỗn loạn kia lại càng thêm hỗn loạn.

Bạch Quân Quân đang vắt óc nghĩ ngợi, thủ tọa của Thiên Lý lấy một viên thuốc ra đưa cho Triệu Tiểu Miêu.

Triệu Tiểu Miêu không nghi ngờ gì mà nuốt luôn vào bụng, người khoác áo choàng kia cũng vui vẻ cười thành tiếng.

Tiếng cười vừa trầm thấp vừa quái dị, văng vẳng khắp lòng núi này.

Chẳng bao lâu sau, mọi người trong thạch thất đã rời đi hết.

Hai người nhìn máy móc vẫn đang vận hành bình thường, đắn đo một lúc lâu, cuối cùng quyết định lui trở trước.

Dù sao chuyện xảy ra ngày hôm nay cũng quá lớn, nếu tổ chức tình báo phát hiện ra hang ổ của mình đã có kẻ đột nhập, vậy thì nhất định sẽ dồn mọi sự nghi ngờ với những kẻ đã lên núi ngày hôm nay.

Cả nhà Lễ Bộ Thượng Thư vẫn còn chưa thoát được nỗi kinh hoàng, nếu bọn họ đột ngột tiến vào, nhất định sẽ gây ra đại họa.

Bình Luận (0)
Comment