Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 614 - Chương 614. Quỷ Đói Đầu Thai

Chương 614. Quỷ đói đầu thai Chương 614. Quỷ đói đầu thai

Lui lại một bước mà xem, lòng dạ của Văn Nhân Phinh Đình thật đúng là không phải lớn bình thường!

Mọi người đối với Văn Nhân Phinh Đình lòng bội phục từ từ bay lên.

Bạch Quân Quân thản nhiên đảo mắt nhìn biểu cảm của mọi người, chỉ cảm thấy buồn cười.

Văn Nhân Phinh Đình không giẫm đạp lên mình, nhưng cũng lợi dụng bản thân mình để cho nàng ta có được một đợt tiếng tốt, nói ra thì nàng ta vẫn khôn khéo.

Chẳng qua chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của chính mình, giúp người khác hoàn thành ước vọng một chút cũng không sao cả.

Bạch Quân Quân giả bộ không biết, mỉm cười đi theo Văn Nhân Phinh Đình đi vào Trúc Lâm.

Mọi người ở đây ăn ý không hề thảo luận việc này, dường như chuyện gì cũng không xảy ra.

Bạch Quân Quân giết gà dọa khỉ, để cho một đám quý nữ rục rịch đều bình tĩnh lại, vốn dĩ các loại tiểu tâm tư giấu trong lòng đã yên tĩnh trở lại.

Giờ phút này còn chưa chính thức bắt đầu yến tiệc, các nữ quyến chỉ tụ tập nhỏ lẻ ở Trúc Lâm, nói chủ yếu là những chuyện vô thưởng vô phạt củi gạo dầu muối.

Mặc dù chủ đề của nhóm quý nữ rất nhàm chán, nhưng quà vặt trên mặt bàn rất phong phú.

Nho, dưa hấu các loại hoa quả mùa hạ rực rỡ muôn màu, Bạch Quân Quân là người chỉ từng được ăn dưa hấu, biểu thị rất kích động.

Chưa từng nghĩ đồ ăn ở cung đình mặc dù khó ăn, nhưng hoa quả vẫn rất phong phú.

Thế là người khác nói chuyện phiếm nàng ăn đồ ăn, hơn nửa giờ hoa quả trước mặt Bạch Quân Quân đã hết sạch.

Điểm Hồng cẩn thận lên thêm nhiều hoa quả cho nàng lần nữa.

Mọi người thấy dáng vẻ Thao Thiết này thì không khỏi ngạc nhiên.

Ai cũng nói ba năm này cuộc sống chạy nạn của Bạch Quân Quân trôi qua không tốt, quả nhiên, dáng vẻ hiện tại của nàng, giống như quỷ chết đói vậy.

Chuyện thất lễ như thế sao nàng có thể làm được?

Bạch Quân Quân cũng mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, ăn cơm không tích cực, tư tưởng có vấn đề!

Vừa rồi ở trong nhà cũng không kịp uống nước, hiện tại chính là lúc bổ sung lượng nước.

Hơn nữa nước trên bàn này cũng không biết được pha từ nước hoa hạt kỳ quái gì mà uống ngon.

Văn Nhân Phinh Đình thấy nàng thích ăn thích uống không khỏi cong môi: "Đây là hoa quế ủ mật, rất hiếm có."

Bạch Quân Quân sáng tỏ gật đầu, thì ra mật ong còn có thể uống như thế.

Vậy sau khi nàng về nhà có phải cũng có thể làm hoa nhài ủ mật hay không?

Bỏ hoa nhài vào nước mật ong chắc là cũng có hiệu quả như nhau?

Trong chốc lát tên sai vặt của Vũ Văn Loan Phi đã xuất hiện ở bên này.

Hắn còng lưng đi vào bên cạnh Văn Nhân Phinh Đình nói nhỏ vài câu bên lỗ tai nàng ta.

Văn Nhân Phinh Đình gật đầu, phân phó mọi người đi theo nàng ta đến chỗ yến hội.

Bên chỗ yến hội đã có rất nhiều khách nam ngồi, xa xa là có thể nghe thấy tiếng bọn họ chuyện trò vui vẻ.

Tiếng đàn ca sáo nhị ăn uống linh đình này, dường như vẫn như cũ là Thái Bình Thịnh Thế.

Nghĩ đến chiến sự Đông Địa căng thẳng, bên này lại như cũ ca múa mừng cảnh thái bình, Bạch Quân Quân không biết nên nói cái gì cho phải.

Rất nhanh Văn Nhân Phinh Đình đã dẫn theo một đám quý nữ tiến vào một bên của sân nhỏ này.

Chỉ thấy một dòng sông nhân tạo chia đình viện thành hai, bên trái ngồi khách nam, bên phải là ghế trống, rõ ràng là giữ lại cho nhóm quý nữ.

Vũ Văn Loan Phi ngồi ở ghế cao trên đình viện, Văn Nhân Phinh Đình đang chậm rãi đi bên cạnh hắn, Bạch Quân Quân đang định tùy tiện tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, Điểm Hồng lại nhẹ nhàng đỡ tay áo của nàng.

"Bạch cô nương, chúng ta qua bên này." Nói xong đưa Bạch Quân Quân đến bàn thuộc phạm vi quý nữ hàng đầu.

Rất rõ ràng, muốn để cho nàng ngồi vị trí kia.

Những quý nữ khác vừa tức lại vừa ghen ghét.

Bạch Quân Quân đã trở thành nữ cô nhi vong tộc rồi, thậm chí còn có thể thất thân với Tam hoàng tử, đã như vậy rồi nàng còn có tư cách gì ngồi ở vị trí đầu?

Một đám quý nữ ngàn vạn lần không phục, nhưng lại không có biện pháp.

Dù sao đây là ý của Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình, mọi người chỉ có thể ôm hận chấp nhận.

Bình Luận (0)
Comment