Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 633 - Chương 633. Duyên Phận Chính Là Trùng Hợp Như Vậy

Chương 633. Duyên phận chính là trùng hợp như vậy Chương 633. Duyên phận chính là trùng hợp như vậy

"Nên trong hộp báu thượng cổ có bí thuật nghịch thiên cải mệnh cải tử hoàn sinh."

"? ? ?"

Bạch Quân Quân nhịn không được nhíu mày, nghịch thiên cải mệnh... Tự kỷ như thế?

Không phải đơn thuần là đoạt vương vị sao?

Làm sao còn liên quan tới nghịch thiên cải mệnh khải tử hoàn sinh nữa?

Bạch Quân Quân không nhịn được mà suy nghĩ đến các loại cảnh tượng một nam tử si tình muốn hồi sinh mỹ nhân.

Lão hòa thượng hiền lành tiếp tục nói: "Hộp báu thượng cổ tổng cộng có bốn cái, theo truyền thuyết chỉ cần tụ hợp đủ bốn cái hộp báu là có thể hồi sinh thứ mà mình muốn, thực sự không dám giấu giếm trong Địa Cung ở chùa Pháp Hoa quả thực có giấu một cái hộp báu, nhưng người biết vấn đề này quả thực rất ít.

Có lẽ là Thiên Đạo thực sự không cho phép hộp báu thượng cổ này xuất hiện, tóm lại lúc tới Địa Cung, nơi đó chỉ để lại một đình viện trống rỗng."

Lão hòa thượng lải nhải nói những chi tiết năm đó.

Mặc dù ông ấy chỉ đến Địa Cung một lần vào ba mươi ba năm trước, nhưng để lại ấn tượng khó mà phai mờ được.

Hoàng Đô có một Long Mạch, từ cửa thành đến hoàng cung, lại đến chùa Pháp Hoa vừa vặn liên kết thành một đường.

Có lẽ là lúc cửa thành bị ép hỏng long mạch cũng bị chặt đứt, bởi vậy Địa Cung ở chùa Pháp Hoa cũng chịu ảnh hưởng.

Nếu không lão hòa thượng thực sự nghĩ không ra lý do khác.

Nhưng lời của lão hòa thượng hiền lành lại khiến cho Bạch Quân Quân Lý Văn Li cảm thấy hiện lên sóng to gió lớn.

"Cái hộp kia… Trông như thế nào?"

"Lớn khoảng chừng như này, quanh thân là huyền thiết cũng không có khe hở nào."

Lão hòa thượng dùng tay ước lượng cho bọn họ hình dáng của chiếc hộp, sở dĩ rõ ràng như vậy là bởi vì năm đó lúc ông ấy đi vào Địa Cung đã từng nghiên cứu từng dạng bảo bối bên trong.

Chiếc hộp huyền thiết kỳ lạ này ông ấy dĩ nhiên cũng đã nghiên cứu qua, nhưng khi đó cũng không nghĩ nó chính là hộp báu thượng cổ.

Chẳng qua là cảm thấy công nghệ chế tác của nó rất kỳ lạ, nhưng lão hòa thượng cũng không cho là cái hộp này quan trọng.

Cho đến khi những người này ép hỏi ông ấy hộp báu thượng cổ ở đâu, lão hòa thượng hiền lành mới phát hiện cái hộp năm đó đã từng thấy lại là loại bảo vật này.

Ai có thể nghĩ tới thứ ông ấy vứt bỏ như giày rách, là bảo bối mà người khác ngày đêm mong muốn có được.

Nhưng cho dù bọn họ muốn, ông ấy cũng không có cách nào để biến ra được.

Lão hòa thượng hiền lành thở dài một tiếng.

Nhưng Bạch Quân Quân và Lý Văn Li lại đều thấy được sự kỳ quái trong mắt đối phương.

Nói đến cái hộp này, bọn họ... Hình như có một cái.

Ở trong lăng mộ của bá chủ Chung Sơn, lúc đang chém giết trăn rừng bọn họ đã lấy được một cái hộp, cái hộp này cũng cùng một dạng với cái hộp mà lão hòa thượng nói, có hoa văn tinh tế xinh đẹp phức tạp nhưng lại không có chút khe hở nào.

Lúc đó không biết đây là cái gì, nên đã tùy ý ném nó vào không gian, bọn họ chưa từng mở cái hộp này ra nhưng chiếc hộp này lại hấp thụ viên đá cổ quái vào trong.

Nghĩ đến thứ có thể hồi phục sinh mệnh liên quan đến hòn đá trong truyền thuyết kia, bá chủ Chung Sơn lại tình cờ mở được cái hộp kia ra, cho nên nghiên cứu ra âm binh.

Mà âm binh này nói ra thì không phải cũng được coi như một loại "Khởi tử hoàn sinh" à?

Một khối đá còn có năng lực đáng sợ như vậy, thật không biết bốn khối đá đầy đủ thì sẽ xảy ra chuyện gì.

Nói ra thì, cũng không biết hộp báu thượng cổ này bị nàng nhét vào cái góc nào.

Bạch Quân Quân cau mày rơi vào trầm tư.

Lúc này sau khi lão hòa thượng nói xong vấn đề khiến ông ấy phiền não mấy năm, ông ấy cảm thấy an tâm và cảm thấy thể xác tinh thần đều mệt mỏi.

Dù sao lãng phí thời gian hơn hai năm, lại là một lão già hơn 80 tuổi, mặc dù có dị năng của Bạch Quân Quân nhưng vẫn như cũ cảm thấy mỏi mệt.

Lý Văn Li giả bộ ra ngoài lấy đồ, kì thực là lấy từ trong không gian ra một bát nước mật ong để lão hòa thượng uống.

Sau đó thì để ông ấy ở nơi này an tâm nghỉ ngơi, buổi sáng lại tới thăm ông ấy.

Lão hòa thượng quả thực mỏi mệt, uống một bát nước hồi hồn này xong thì nằm xuống ngủ.

Bình Luận (0)
Comment