Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 632 - Chương 632. Phát Hiện Cọc Ngầm

Chương 632. Phát hiện cọc ngầm Chương 632. Phát hiện cọc ngầm

Lão hòa thượng thở dài một tiếng mắt đầy nước mắt, nhưng Bạch Quân Quân và Lý Văn Li có nhiều thời gian, để ông ấy chậm rãi triển khai.

...

Ba năm trước thiên hạ đại loạn, nhất là Hoàng Đô càng loạn túi bụi.

Về sau Hàm Anh Vương bình định Hoàng Đô, giải cứu vạn dân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng.

Nhưng hắn không biết, hắn có thể bình định thuận lợi như vậy, là bởi vì năm đó loạn quân tinh nhuệ đột nhiên xuất hiện, đã tránh bão táp đến trốn ở chùa Pháp Hoa.

Bọn họ cải trang thành nạn dân, phương trượng không biết đã tiếp nhận bọn họ.

Ai ngờ lại là dẫn sói vào nhà.

Vào một đêm trăng cao gió lạnh, những người này đột nhiên đi vào phòng của phương trượng bắt lấy ông ấy, hơn nữa còn ép buộc ông ấy đến Địa Cung.

Sư huynh đồ đệ của phương trượng đều ở trong tay đám phản quân này, vì để cứu tính mạng của toàn bộ người trong chùa, ông ấy chỉ có thể vi phạm tổ huấn dẫn bọn họ đi vào.

Nhưng điều khiến cho người ta khiếp sợ là, chờ bọn họ đi vào Địa Cung, nhìn thấy cũng chỉ có trung đình trống không, địa cung lại biến mất không thấy gì nữa.

Nói đến Địa Cung này chỉ có lúc phương trượng làm lễ tiếp nhận chức vụ mới có thể tiến vào.

Bên trong đó đặt rất nhiều điển tịch chùa miếu bảo tàng và pháp bảo.

Đương nhiệm phương trượng cũng sẽ đặt bảo bối mà phương trượng chọn về lại Địa Cung, chính mình lại chọn một phương pháp tu tập từ bên trong mang ra ngoài.

Mà bây giờ, Địa Cung đặt đầy pháp bảo không thấy! Chỉ còn một trung đình trống rỗng.

Những quân phản loạn kia giận tím mặt, cảm thấy phương trượng lừa gạt bọn họ.

Màn đêm buông xuống, phản quân ở ngay trước mặt ông ấy giết sạch toàn bộ đám đệ tử nội môn và sư huynh đệ.

Mà sau đó phương trượng bắt đầu những ngày tháng cầm tù dài dằng dặc.

Ông ấy bị cầm tù ở chỗ này ngày đêm tra tấn, ai ngờ một năm sau, Vũ Văn Loan Phi muốn định chỗ này thành chùa chiền hoàng gia.

Lúc đầu đám phản quân lưu lạc ẩn núp còn có thể gối cao không lo, hiện nay chỉ có thể cải trang thành hòa thượng.

Cũng không biết bọn họ dùng biện pháp gì mà lừa gạt được, Vũ Văn Loan Phi vậy mà không phát hiện ra.

Cứ như vậy, phản quân và nội vệ hoàng gia lại ở chung một chỗ.

Khoảng chừng nửa tháng trước, tên cầm đầu kia chẳng biết tại sao không muốn phí thời gian với ông ấy nữa, thế là ba ngày trước những người này đã trói ông ấy lại, đồng thời đội Ngọc Diện Kim Thân lên, lấy danh nghĩa là để hắn cảm nhận mùi vị trở thành Phật một chút.

Phương trượng đã có lòng đi về nơi cực lạc từ lâu, thế là cũng không chống cự, cứ như vậy chờ đợi hơi tàn cuối cùng của mình biến mất.

Ai ngờ không đợi được Diêm La Điện, lại chờ được Bạch Quân Quân.

Hai năm rưỡi, ròng rã hai năm rưỡi, ông ấy lại còn có một ngày giành lại được tự do.

Mặc dù lão hòa thượng thường thấy sóng to gió lớn, vẫn như cũ nhịn không được muốn rơi lệ.

Lý Văn Li nói: "Ngài có biết quân phản loạn kia là người nào không?"

Lão hòa thượng dừng một chút, gật đầu: "Bọn họ mặc dù không nói, nhưng ta vẫn từ đôi câu vài lời đoán được, bọn họ là người của Ngũ vương gia."

"Huyên Hoà Vương?"

Bạch Quân Quân có biểu cảm quả nhiên là như vậy.

Đã nói mà, cả cục diện chiến tranh, Bắc Địa Ngũ vương gia này có hơi khiến cho bản thân quá sạch sẽ.

Người khác đều tham gia hỗn chiến hắn thì không, người khác đều đến đoạt vương vị hắn vẫn như cũ ngồi trong nhà.

Nhưng Bắc Địa chân chính, hắn lại tích rất nhiều binh lính tư và vũ khí.

Người này rõ ràng muốn bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau ngư ông đắc lợi.

Không nghĩ tới ở Kinh Thành này hắn cũng đã chôn cọc ngầm từ lâu.

Nhưng vẫn không nghĩ ra nơi này.

"Bọn họ tìm Địa Cung làm gì?"

"Bọn họ..." Ánh mắt lão hòa thượng ảm đạm, không biết nên hay không nên nói.

Lý Văn Li nói: “Đã đến lúc này rồi, còn có cái gì hay mà giấu diếm? Nếu thật sự phải che giấu lúc trước ngài đã không dẫn bọn họ tới Địa Cung phải không?"

Lời này của Lý Văn Li lão hòa thượng không cách nào phản bác, một lúc lâu sau mới giận dữ nói: "Bọn họ muốn tìm thượng cổ bảo hạp."

"? ? ?" Hai người ngây ra như phỗng.

"Đây là cái gì?"

Bình Luận (0)
Comment