Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 641 - Chương 641. Đại Náo Một Phen… Chưa Toại Ý

Chương 641. Đại náo một phen… Chưa toại ý Chương 641. Đại náo một phen… Chưa toại ý

Ngay sau đó, bọn họ trông thấy một nữ nhân quần áo tả tơi, tóc tai lộn xộn bước phăm phăm về phía này, nàng ta đi vào đại điện, đứng đó vài giây, quét mắt nhìn chung quanh một vòng, thấy rõ vị trí của Bạch Quân Quân thì tức tốc lao nhanh về phía ấy.

Lý Văn Li trông thấy nữ nhân điên kia không nói hai lời mà giương nanh múa vuốt lao về hướng này, bèn điều khiến một luồng gió thổi về phía ấy.

Lý Yên Nhiên cảm thấy dưới chân có thứ gì đó vướng víu, sau đó ngã lăn quay ra đất theo quán tính, đau đớn kêu thất thanh.

Cú ngã này của Lý Yên Nhiên có vẻ rất nghiêm trọng, mãi một lúc sau nàng ta vẫn chưa đứng dậy được, tới khi ngẩng đầu lên, nàng ta bỗng thấy một cái răng của mình nằm chỏng chơ dưới mắt đất.

Lý Yên Nhiên ngẩn cả người trước cảnh tượng khó tin này,

Nàng ta bất chấp tất cả để phục thù, bây giờ trông thấy cái răng của mình, nàng ta bỗng cảm thấy như trời đã sập xuống.

Điểm Hồng cũng ứng biến rất nhanh, vội gọi thị vệ kéo Lý Yên Nhiên xuống dưới.

“A a a!!! Răng của ta!!!”

Lý Yên Nhiên vẫn còn đang giãy giụa, Văn Nhân Phinh Đình đã tức tối đập mạnh tay lên bàn.

“Làm càn!”

Thị vệ thấy chủ tử nổi giận, bèn cố gắng kéo Lý Yên Nhiên xuống với tốc độ nhanh nhất có thể.

Một lát sau, đại điện yên tĩnh trở lại.

Văn Nhân Phinh Đình điềm tĩnh thưởng thức một ngụm trà, sau đó nhìn về phía Bạch Quân Quân: “Xin thứ lỗi, là do ta quản không nghiêm, sau này nhất định sẽ nghiêm khắc với bọn họ hơn nữa.”

Bạch Quân Quân ngượng nghịu xua tay, tuy rằng Văn Nhân Phinh Đình không nói, nhưng nhìn dáng vẻ đó của Lý Yên Nhiên, hẳn là đã bị Văn Nhân Phinh Đình phạt rất nặng. Chỉ có như vậy thì khi nghe tin kẻ thù tới thăm, nàng ta mới điên cuồng như vậy.

Vả lại, Vũ Văn Loan Phi có tị hiềm rất lớn với nữ nhân, nói không chừng Lý Yên Nhiên này còn bị cả hai vợ chồng bọn họ quở phạt.

Bạch Quân Quân không kìm lòng được mà nhếch mép, quả nhiên trong những gia đình quyền quý thế này, kẻ khốn khổ nhất vẫn luôn là thê thiếp.

Có lẽ từ khi còn nhỏ Vũ Văn Loan Phi đã phải trông thấy nữ nhân đấu đá với nhau, cho nên mới sinh ra chuyện sợ hãi nữ nhân như vậy.

“Các ngươi tới tìm Hàm Anh Vương có chuyện gì?” Văn Nhân Phinh Đình cảm thấy bầu không khí này có vẻ cực kỳ xấu hổ, bèn chuyển chủ đề, hỏi lý do bọn họ tới đây.

Bạch Quân Quân mỉm cười: “Sự tình trọng đại, trước khi Hàm Anh Vương trở về phủ hoàng tử, chúng ta đừng nên bàn tới thì hơn.”

Văn Nhân Phinh Đình cũng không có ý làm khó dễ, bèn hạ lệnh cho kẻ hầu người hạ mang trái cây lên đây.

Đây cũng là điều mà Văn Nhân Phinh Đình chú ý trong buổi yến hội hôm ấy, Bạch Quân Quân không có hứng thú gì với món chính, nhưng ăn trái cây lại vô cùng ngon miệng.

Là nữ nhân thấu hiểu lòng người nhất, sao Văn Nhân Phinh Đình có thể bỏ lỡ cơ hội thể hiện lòng hiếu khách và sự tinh tế của bản thân như vậy được?

Vì thế, trước khi Vũ Văn Loan Phi trở về, Bạch Quân Quân sung sướng dọn sạch hết khay trái cây được bưng lên.

“Biết ngươi thích ăn trái cây, mấy ngày này ta đã sai người lặn lội đường xa tìm mua hai loại quả hiếm từ phương nam kia, đó là vải và xoài.” Văn Nhân Phinh Đình khẽ cười.

Nhắc đến xoài, Bạch Quân Quân vô cùng quen thuộc!

Ở huyện Đại, Diêm chưởng quỹ đã đưa tới cho bọn họ một rổ xoài, khi đó Bạch Quân Quân còn dùng để ép nước trái cây.

Lúc này trông thấy xoài chín đã được gọt vỏ, Bạch Quân Quân cũng không khách khí, cắn hết miếng này tới miếng khác.

Cuối cùng, nàng nhìn thấy Lý Văn Li lột vỏ thứ quả màu đỏ thẫm kia. Lớp vỏ của nó không mềm mại, nhưng thịt quả lại trong suốt mịn màng, trông cực kỳ ngon miệng.

Bạch Quân Quân dứt khoát buông quả xoài trên tay xuống, quay sang nhìn chăm chú thứ quả kia.

Thật ra nàng từng trông thấy quả này trong sách thực đơn, lời đề từ của thức quả này là: “Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu, vô nhân tri thị lệ chi lai.” (1)

(1)

Khi đó Bạch Quân Quân đã rất để ý tới thứ quả này rồi, đáng tiếc nàng vẫn chưa có cơ hội nếm thử, cuối cùng hôm nay cũng có cơ duyên được ăn món này.

Vì thế Bạch Quân Quân cũng bắt đầu nếm thử vải kia.

Khi đưa thịt quả vào trong miệng, vị ngọt mới lạ và cảm giác mọng nước kia như bao phủ lấy tâm trí nàng, chẳng bao lâu sau đã chiếm trọn trái tim nàng.

Bạch Quân Quân vừa ăn xong đã thích, bèn ăn hết quả này đến quả khác.

Văn Nhân Phinh Đình và Điểm Hồng lại một lần nữa trông thấy dáng vẻ “hủy diệt trái cây” của Bạch Quân Quân.

Bình Luận (0)
Comment