Vũ Văn Loan Phi như nghĩ ngợi điều gì: “Chuyện này cũng không phải không thể xảy ra, nghe nói giang hồ có thứ gọi là thuật dịch dung, thuật này có thể giúp một người cải trang thành người khác giống y như thật. Vả lại, chuyện lãnh địa của hoàng tộc cũng là chuyện mới đây, thái phi hiếm khi xuất cung, chúng ta và phương trượng này cũng phải là thân thuộc gì, không nhận ra cũng là điều dễ hiểu thôi, nhưng có điều… Bọn họ cải trang thành hòa thượng để làm gì?”
Nghĩ hết mọi trường hợp có thể xảy ra, đương nhiên cũng phải nghĩ xem nguyên nhân hợp tình hợp lý là gì, Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình vẫn cực kỳ nghi kỵ.
Bạch Quân Quân cũng chẳng quan tâm bọn họ có chấp nhận được chuyện này không, chỉ tiếp lời: “Hôm đó chúng ta về tới nhà, càng nghĩ càng thấy sai, vậy nên đã đột nhập Pháp Hoa Tự giữa đêm khuya, cuối cùng gặp được Thiện Từ phương trượng bằng da bằng thịt bị bọn họ nhốt ở Tàng Kinh Các, nhân lúc không có ai ở đó, chúng ta đã bí mật cứu phương trượng đi, ông ta đã kể cho chúng ta biết rất nhiều chuyện thời xưa.”
Bạch Quân Quân và Lý Văn Li kể lại toàn bộ câu chuyện liên quan đến Thiện Từ phương trượng cho bọn họ biết.
Bao gồm cả chuyện hộp báu kia, cùng với thân phận và thế lực đứng sau lưng bọn họ.
Vũ Văn Loan Phi bất ngờ ngã ngồi ra đệm.
Thì ra thế lực phản quân này nằm trong tay ngũ hoàng thúc!
Hắn ngơ ngác mở lời: “Vậy mà lại... Là ngũ hoàng thúc ư!”
Chuyện này đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ của Vũ Văn Loan Phi về chuyện tranh ngôi đoạt vị này.
“Nếu ngũ hoàng thúc mới là kẻ chủ mưu đứng sau, vậy chẳng phải tam hoàng thúc đã bị oan rồi hay sao?”
“Chuyện này vương gia hãy đích thân điều tra, chúng ta chỉ biết những chuyện này thôi.”
Bạch Quân Quân cũng không sốt ruột muốn thanh minh chuyện của Hà Thanh Vương, dù sao cũng có một ngày chân tướng được tiết lộ, chuyện bọn họ có thể làm cũng chỉ có mấy điều cỏn con này mà thôi.
Trong lòng Vũ Văn Loan Phi xuất hiện vô vàn loại cảm xúc chất chồng lên nhau.
Nếu thật sự là ngũ hoàng thúc, vậy thì hắn đã giấu kỹ quá rồi.
Chẳng trách năm đó cục diện rất khó đánh thẳng vào bên trong, vậy mà sau đó lại trở nên dễ như trở bàn tay!
Thì ra ngũ hoàng thúc nhìn thấy hắn tới nên đã cho quân tinh nhuệ lui hết!
Ngũ hoàng tử này đã giấu binh lính của mình ở Pháp Hoa Tự kia, có phải vẫn còn muốn tái diễn lại chuyện này, như ba năm về trước hay không?
Nghĩ vậy, Vũ Văn Loan Phi bỗng cảm thấy lồng ngực như bị bóp nghẹt, khó chịu không thôi.
Văn Nhân Phinh Đình để ý thấy trạng thái Vũ Văn Loan Phi có gì đó không đúng lắm, theo thói quen mở ngăn kéo ra, lấy lọ thuốc trị đau tim đưa cho hắn.
Vũ Văn Loan Phi uống ngay hai viên thuốc tròn có màu đỏ sẫm, sau đó hơi thở mới dần ổn định trở lại.
Bạch Quân Quân không khỏi nhướng mày, vậy mà lại không nhìn ra người này bị bệnh.
Sắc mặt Vũ Văn Loan Phi trắng bệch, vẻ mặt yếu ớt, hắn nói: “Để cho các ngươi chê cười rồi.”
“Vương gia...?”
Nghĩ đến chuyện tiên hoàng chết vì bệnh tim, chẳng lẽ Vũ Văn Loan Phi này cũng mang trong mình bệnh ấy?
“Yên tâm đi, chẳng qua ta chỉ nghĩ ngợi quá nhiều, nghỉ ngơi cho tốt thì sẽ khỏe lại ngay thôi.”
Vũ Văn Loan Phi không muốn lãng phí nhiều thời gian để nói chuyện của mình, Bạch Quân Quân cũng không nói gì cả, vừa rồi nàng vừa ngửi loại thuốc kia đã biết ngay, đây chính là thuốc trợ tim.
Chắc chắn trái tim của Vũ Văn Loan Phi yếu ớt bẩm sinh.
Có điều Vũ Văn Loan Phi cũng chẳng coi trọng chuyện này cho lắm, tiếp tục nói chuyện với bọn họ:
“Các ngươi cứu Thiện Từ phương trượng về, có bị bọn họ phát hiện không?”
“Tất nhiên là không, tốt xấu gì cũng đã chạy nạn ba năm, chút bản lĩnh này ẩn nấp này thì vẫn phải có chứ.”
Bạch Quân Quân thẳng thắn trả lời.
Vũ Văn Loan Phi gật đầu, sau đó bảo: “Chuyện hộp báu thượng cổ kia, ta cũng từng nghe tới.”
“Cái gì?” Bạch Quân Quân sửng sốt, quả thật nàng không ngờ Vũ Văn Loan Phi còn biết về chuyện hộp báu thượng cổ này.
Nghệ thuật gia không hổ là nghệ thuật gia nhỉ, quả nhiên luôn thích tìm tòi chuyện lạ, lúc nào cũng đi tìm hiểu về mấy chuyện chẳng ai có hứng thú nghe tới.
“Thật ra hộp báu thượng cổ này có gốc gác từ núi Vu Tổ.” Vũ Văn Loan Phi bình tĩnh nói: “Nó là thánh vật của núi Vu Tổ, nhưng lại bị trộm mất từ hơn ba ngàn năm trước, mấy năm nay núi Vu Tổ vẫn luôn phái người đi tìm hộp báu thượng cổ.”
“???” Bạch Quân Quân và Lý Văn Li lại đánh mắt nhìn nhau.