Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 647 - Chương 647. Phản Quân Chuyên Nghiệp

Chương 647. Phản quân chuyên nghiệp Chương 647. Phản quân chuyên nghiệp

Tri Khách đại sư cười hớn ha hớn hở.

“Hả, ông đang đùa với chúng ta đó sao? Bảy bảy bốn mươi chín ngày? Thấy ta không phải người hoàng tộc, không muốn giúp ta làm pháp sự thì cứ việc nói thẳng.”

Bạch Quân Quân nói đoạn, phất tay áo rời đi: “Bây giờ ta sẽ đi gọi Hàm Anh Vương tới đây làm chủ cho chúng ta ngay! Để xem đến lúc đó các ông xử trí thế nào.”

“Đừng đừng đừng.”

Chiêu lạt mềm buộc chặt này quả nhiên là hữu dụng, Tri Khách đại sư gọi Bạch Quân Quân lại: “Phương trượng của chùa này đang bế quan thật mà, nếu không thì như vậy đi, lão nạp xin mời một trưởng lão khác tới làm phát sự cho hai vị thí chủ, thí chủ thấy như vậy có được không?”

“Người nọ công lực thế nào?” Bạch Quân Quân hỏi một câu qua loa lấy lệ, hình tượng tiểu thư ngang ngược được tái hiện vô cùng chân thực.

Lý Văn Li không kìm nổi mà cong môi cười trộm.

Tri Khách đại sư phiền muộn đáp lời:

“Tất nhiên công lực cũng vô cùng thâm hậu, xin Bạch cô nương cứ yên tâm.”

“Được, dẫn đường đi.” Bạch Quân Quân gật đầu đồng ý với lời đề nghị này, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào bên trong.

Tri Khách đại sư quay đầu lại đưa mắt ra hiệu cho chú tiểu ở phía sau, dặn bọn họ bảo vệ chùa này cho tốt, đừng để vị khách không mời khác có ở hội tiến vào.

Mấy hôm trước trong chùa xảy ra chuyện lớn, hiện giờ tất cả mọi người trong chùa đều đề cao cảnh giác.

Nhưng trong chùa này vẫn còn người của hoàng tộc, vì không muốn để bọn họ hoài nghi, mọi người còn phải giả vờ như tất cả mọi chuyện đều bình thường, quả đúng là họa vô đơn chí mà.

Hiện giờ người của Bạch phủ tới đây, vốn dĩ bọn họ định tùy ý đuổi hai người này đi, đỡ phải rước thêm phiền hà vào thời điểm then chốt này, nhưng mà tổ tông này cũng là kẻ không dễ đối phó, bọn họ cũng không “tiễn” đi nổi.

Tri Khách đại sư không ngừng than thở trong lòng.

Sớm biết kết quả như thế này, lúc trước ông ta đã không tham một ngàn lượng này của bọn họ. Cũng vì chuyện ấy, bây giờ bọn họ mời thần thì dễ, tiễn thần lại khó, chỉ đành diễn trò trước mặt bọn họ.

Tri Khách đại sư rầu rĩ đi theo phía sau hai người này, ba người bọn họ cùng lên núi.

So với vẻ yên tĩnh khi trước, lần này toàn bộ ngôi chùa đều có hòa thượng canh phòng kín mít.

Bạch Quân Quân không khỏi nghi ngờ: “Các người đang làm gì vậy?”

“À thì… bọn họ... Bọn họ... Đang thiền định ấy chứ.”

“Thiền định?” Bạch Quân Quân tỏ vẻ khó hiểu.

Kia Tri Khách đại sư trả lời rất chuyên nghiệp: “Đây là chuyện mà Pháp Hoa Tự chú trọng bồi dưỡng nhất, thiền định có thể rèn luyện năng lực giác ngộ.”

“Ồ!” Bạch Quân Quân lấy làm thích ý, dáo dác quét mắt nhìn quanh chùa một lượt, nàng thấy bọn họ đi tới đi lui như vậy thì đâu phải thiền định, rõ ràng là đang tìm thứ gì đó.

Uổng công Tri Khách đại sư này khua môi múa mép từ nãy tới giờ.

“Hai vị hãy cứ theo lão nạp tới khách đường nghỉ ngơi trước đã, chuyện bái Phật sẽ được cử hành sau hai khắc nữa.”

“Được thôi.” Bạch Quân Quân tỏ vẻ biết điều mà đi theo Tri Khách đại sư đến khách đường nghỉ ngơi.

Chẳng bao lâu sau, bọn họ trông thấy vài hòa tượng đang mồ hôi nhễ nhại khiêng một tấm bài vị tới chỗ này.

Bạch Quân Quân đưa mắt nhìn, trông vết chữ khắc lên trên ấy vẫn còn như mới, hoá ra bọn họ cũng chỉ vừa hoàn thiện.

Nghĩ thì cũng phải, phạm nhân bị nhốt ở địa cung đột nhiên biến mất, mấy ngày nay hẳn là bọn họ phải tìm từ sáng đến tối, nào có hơi đâu mà làm pháp sự gì đó.

Nhìn đám người bên ngoài bới tung cả ngôi chùa này lên để tìm vết tích khả nghi kìa!

Hẳn là bọn họ đều cho rằng lão hòa thượng Thiện Từ đã lẻn vào địa cung nhỉ.

Bọn họ khiên bài vị tới cho hai người, sau đó lại tất tả chạy đi, nhìn điệu bộ này, hẳn là lại tiếp tục tranh thủ thời gian để tìm đồ.

Bạch Quân Quân đã tính sẵn trong lòng, thì thầm mấy câu với Lý Văn Li.

Nghe được chủ ý của đại tiểu thư, đáy mắt Lý Văn Li hiện lên ý cười, xem như đồng ý với kế sách này của nàng.

Vì thế nửa canh giờ về sau, hoạt động bái Phật chính thức bắt đầu.

Trước khi Bạch Quân Quân và Lý Văn Li bước vào Phật đường, hòa thượng còn làm màu làm mè mà ép hai người họ mặc y phục màu nâu nhạt của Pháp Hoa Tự, bày vẽ rằng đây là cách thể hiện lòng thành kính với đức Phật.

Cũng khá khen cho đám phản quân chuyên nghiệp này, vậy mà lại lo liệu được pháp sự của Phật môn một cách đứng đắn, quy củ như vậy.

Nghĩ cho cùng, dù sao đối tượng hầu hạ của bọn họ cũng là thái phi, để chắc cahwns bản thân không để lộ sơ hở, hẳn là toán phản quân này đã phải cố gắng rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment