Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 654 - Chương 654. Nghiêm Hình Tra Khảo Nhà Ai Hơn

Chương 654. Nghiêm hình tra khảo nhà ai hơn Chương 654. Nghiêm hình tra khảo nhà ai hơn

"Cái gì... Lão lừa trọc ấy vậy mà ở trong tay ngươi?"

Bạch Quân Quân gật đầu, sau đó ra tay như tia chớp tách cằm tên hoà thượng này ra, lại nhét một gốc cây không biết tên vào miệng của hắn ta.

Trong chốc lát, gốc cây kia giống như có sự sống, nhúc nhích trong miệng hắn ta.

Hoà thượng giả hoảng hốt, muốn ói, nhưng cằm bị bẻ ra, hắn ta có thể cảm giác được sự giày vò trong miệng, lại không động đậy được, cây roi trên người cũng trói hắn ta thật chắc.

Cũng không biết Bạch Quân Quân này đã làm cái gì, cái cây như con rắn bò tán loạn trong miệng hắn ta.

Cho đến khi độc dược trong hàm răng bị móc ra, cây này mới chậm rãi rời khỏi miệng hắn ta.

"!" Hoà thượng giả hoàn toàn phát điên!

Lần này cuối cùng hắn ta đã biết Bạch Quân Quân đang làm cái gì.

Răng hàm giấu độc, gần như là mỗi một quân sĩ đều sẽ chuẩn bị vì chính mình, điểm tựa cuối cùng.

Chiến trường vô tình, nếu bất hạnh rơi vào tay địch, chịu không được nghiêm hình tra khảo thì dùng nó để kết thúc sinh mệnh, cũng coi như giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng cho mình.

Mà bây giờ, Bạch Quân Quân không nói hai lời đã chặt đứt mất đường lui của hắn ta.

Hoà thượng giả mất hết can đảm!

...

Bạch Quân Quân trước mắt làm xong tất cả, lúc này mới khép lại cái cằm bị trật của xác sống... Không phải, của hòa thượng giả.

Sự đau đớn kịch liệt khiến nước mắt của hắn ta thiếu chút chảy ra ngoài.

Nha đầu này rốt cuộc là ai, làm sao lại có thủ đoạn độc ác như thế.

Người kia vừa run vừa sợ với Bạch Quân Quân.

Bạch Quân Quân như con mèo đang trêu đùa chuột, chơi đùa đủ rồi lúc này mới lạnh lùng nheo mắt nhìn hắn ta: "Ngũ vương gia còn có bao nhiêu cọc ngầm ở đây."

Hoà thượng giả cắn răng không nói lời nào.

Bạch Quân Quân cười nhìn hắn ta: "Ngươi đừng cho là ta sẽ chỉ khách khí tra hỏi, lúc ta còn nói chuyện tử tế thì tốt nhất là ngươi nên phối hợp, nếu không, ta không ngại để ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết."

Mặc dù nàng không giỏi đánh vào tâm lý như hồ ly, nhưng dù sao nàng cũng đi ra từ trong núi thây biển máu, nàng đủ hiểu rõ kết cấu cơ thể con người, muốn tra tấn một người vẫn dễ như trở bàn tay.

Người kia nhìn thấy tia lạnh trong đáy mắt của Bạch Quân Quân, không nhịn được co rúm lại: "Cọc ngầm của Ngũ vương gia ở đây cũng chỉ có mỗi chùa Pháp Hoa."

"Chuyện này là thật?"

"Thật!" Người kia gật đầu.

Nhưng một giây sau, năm móng tay của hắn ta đột nhiên bị cây cỏ nhấc lên.

Hoà thượng giả thiếu chút mất mạng như vậy.

Bạch Quân Quân tiếp tục cười hỏi: "Rốt cuộc có bao nhiêu cọc ngầm?"

"Thật sự chỉ có một chỗ." Người này toát mồ hôi lạnh mặt co rúm lại.

Nhưng một giây sau, tất cả móng tay ở bàn tay còn lại cũng không còn nữa rồi.

"A!"

Người kia lại đau kêu thành tiếng một lần nữa.

"Không sao, ngươi có thể tiếp tục giấu ta, cho dù ngươi còn có móng chân, chờ những thứ này cũng kéo xong, chúng ta làm chút đồ ăn nhắm rượu, ví dụ như tai mắt mũi miệng thậm chí cả thứ duy trì nòi giống kia của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Ngươi... Ngươi dám..."

"Chẳng qua ta cũng không thích ăn những thứ này, đến lúc đó ta sẽ khiến bọn nó trở thành thịt nát, đổ vào miệng ngươi, để chúng nó từ đâu tới thì về lại nơi đó, ngươi thấy thế nào?"

Bị Bạch Quân Quân nói như vậy, trong đầu hòa thượng giả không tự chủ được mà tưởng tượng đến những hình ảnh đó, nhất thời cảm thấy toàn thân cũng bị mất hết sức lực, hắn ta nói: "Ta nói, ta nói!"

Bạch Quân Quân cong môi: "Vậy mới đúng chứ, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt."

Nàng cười híp mắt chờ đợi kết quả.

Hoà thượng giả nhìn Bạch Quân Quân liếc một chút, đột nhiên cắn đầu lưỡi mình, trong chốc lát trong miệng máu chảy ồ ạt.

Hắn ta cắn đứt nửa cái lưỡi của chính mình, mơ hồ nói không rõ: "Bảo ta phản bội Vương Gia nằm mơ đi!"

Bạch Quân Quân nhíu mày nhìn sang hắn ta, ngược lại không nghĩ tới người xưa lại trung thành đến ngu ngục như này.

Bình Luận (0)
Comment