Chỉ thấy bụng của thi thể sau lưng hắn ta đột nhiên phồng lên, tiếp theo nổ tung, một gốc dây leo đột nhiên sinh trưởng ra.
Chúng nó nhanh chóng hấp thu chất dinh dưỡng của cơ thể, sau đó nhanh chóng biến lớn, người kia cũng dần dần khô quắt, cuối cùng bị hấp thu sạch sẽ.
Nhìn đến đây, sư phụ tiếp khách chân nhũn ra ngã ngồi dưới đất, hắn ta chịu không nổi bò đến trước mặt Bạch Quân Quân ôm lấy bắp đùi của nàng.
"Cô nương, van xin ngài buông tha cho ta, ta nhất định sẽ phối hợp, cho dù ngài muốn biết cái gì, ta cũng sẽ nói cho ngài biết."
Bạch Quân Quân nhìn thấy sự e ngại từ đáy lòng trong đáy mắt người tiếp khách sư phụ, thỏa mãn cười.
"Riêng ta thì rất khen ngợi ngươi như này, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, bỏ gian tà theo chính nghĩa kịp thời kết thúc tổn thương, tiền đồ vô lượng cỡ nào."
"Cô nương nói đúng lắm, về sau ta nhất định sẽ như thiên lôi cô nương sai đâu ta đánh đó, ngài bảo ta đi hướng đông ta tuyệt đối không dám đi hướng tây."
Hắc Bát ở huyện Đại xa xôi cũng không biết hơn một tháng sau, lại có thằng xui xẻo ăn phải hạt giống thần kỳ này lần nữa, hơn nữa sức mạnh còn lớn mạnh hơn so với lúc đó của bọn họ.
Nếu như biết nhất định trong lòng sẽ được an ủi.
Tốt xấu gì trên đời này còn có người khác biết nàng đáng sợ.
Bọn họ không cô độc.
...
Nói về Bạch Quân Quân, nhìn thấy sư phụ tiếp khách thức thời quy hàng, nàng cong nhẹ đôi môi đỏ mọng nói.
"Bớt nói nhảm, dẫn ta đến chỗ giấu tiền ở phòng tiếp khách."
"Vâng, vâng."
Người kia không chút do dự đứng lên, đi như chạy chậm dẫn Bạch Quân Quân vào bên trong.
Phòng tiếp khách của chùa Pháp Hoa có một phòng thu chi nhỏ, bình thường chuyên vào sổ sách.
Nhưng từ khi nơi này biến thành chùa hoàng gia, khách hành hương bên ngoài không được đi vào nên thu nhập cũng không có.
Nhưng hoàng gia hàng năm đều sẽ phát một khoản tiền bạc để duy trì sự vận hành bình thường cho chùa Pháp Hoa, số tiền kia đến chùa chiền lại được nhà sư sắp xếp lo liệu, đẩy đến phòng tiếp khách không tính là ít.
Nếu không phải hôm nay chùa bị loạn, đội ngũ bị thương nặng, hắn ta cũng sẽ không lấy tiền chạy trốn.
Ai ngờ chưa ra trận đã chết, còn chưa ra khỏi đã gặp Bạch Quân Quân.
Bây giờ chỉ có thể dẫn theo Bạch Quân Quân đi vào phòng thu chi của phòng tiếp khách.
Trước đó người tiếp khách lời thề son sắt nói nơi này có rất nhiều rất nhiều tiền.
Bạch Quân Quân còn tưởng rằng núi vàng núi bạc.
Kết quả những món lớn đều bị người tiếp khách mang đi, để lại nơi này chỉ toàn là bạc vụn, số lượng thì rất nhiều, nhưng cộng lại chắc chắn không nhiều bằng trong quần áo của hắn.
Người tiếp khách cười xấu hổ, yên lặng vội vàng nhặt thỏi bạc lên đưa đến trước mặt Bạch Quân Quân: "Cô nương xin vui lòng nhận."
Bạch Quân Quân nhận lấy lại hỏi: "Nơi này của các ngươi không phải chỉ có chút thu nhập này chứ? Hoàng gia hai năm này cho nhiều tiền như vậy, còn có tiền hương hoả trước đó ở đâu?"
"..." Người tiếp khách sư.
Ai có thể nghĩ, trong lúc Lý Văn Li vất vả đấu tranh với phản quân ở Tàng Kinh các, Bạch Quân Quân đã bắt đầu cướp bóc.
Bạch Quân Quân bảo người này dẫn đường này đi tìm kho lớn, người tiếp khách có thể có biện pháp nào sao?
Mạng ở trên tay người ta, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Đợi người tiếp khách phối hợp đi ra ngoài, lúc này Bạch Quân Quân mới vung tay lên, vứt hết chút tiền nát của phòng thu chi vào không gian.
Tôm tép cho dù nhỏ cũng là thịt, giữ lại cho Táp Táp mua thức ăn cũng được.
Bạch Quân Quân yên tâm thoải mái nghĩ vậy.
Người tiếp khách một đường dẫn theo nàng đi lên phía trước, Bạch Quân Quân ngược lại là không nghĩ tới phòng thu chi cũng ở trong Tàng Kinh các này.
Nhưng lúc này hồ ly ở bên trong, cũng không biết trong Tàng Kinh Các có giống như ở điện Vạn Phạt biến thành cối xay thịt lớn hay không?
Ngộ nhỡ nàng đi vào gặp phải kiếm gió, có thể sống được sao.
Cho nên Bạch Quân Quân một tay xách người tiếp khách, ngăn cản hắn ta mở cửa.
"?" Người tiếp khách vẻ mặt mờ mịt: "Cô nương... Nhà kho lớn ở trong Tàng Kinh Các."
"Nơi này đợi lát nữa hẵng đi, ngươi trước tiên dẫn ta đến tăng lều nhìn xem."
"..." Người tiếp khách.