Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 661 - Chương 661. Chân Tướng Năm Đó

Chương 661. Chân tướng năm đó Chương 661. Chân tướng năm đó

Về phần thị vệ ở nơi này, tất cả đều có công hộ giá, đều được ban thưởng.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li càng có công đầu, Vũ Văn Loan Phi hận không thể phong cho bọn họ hai chức tướng quân.

Nhưng hai người đối mặt với chuyện phong hầu bái tướng một chút cũng không hứng thú, Vũ Văn Loan Phi chỉ có thể từ từ mưu toan.

Thế là trong một đêm, chùa cổ Pháp Hoa cao quý hoàng gia đã bị niêm phong lại.

Đương nhiên bên ngoài cũng không biết nguyên nhân phong tỏa, cho dù bình thường thì cũng không cho phép người ngoài tới, niêm phong hay không niêm phong cũng không có gì khác biệt.

Mà Vũ Văn Loan Phi trong đêm thẩm vấn trụ trì giả và vị sư tiếp khách, từ miệng bọn họ đã biết chân tướng năm đó.

Thì ra, năm đó Hà Thanh Vương thật sự bị oan uổng.

Cái gọi là 10 vạn phản quân cũng không phải là do Hà Thanh Vương dẫn đến, mà chính là Huyên Hoà Vương rắp tâm sắp xếp, bọn họ đánh vào dùng danh nghĩa của Hà Thanh Vương để tiếp cận đến, vì để cho nước Bạch Câu loạn.

Tiên Hoàng không xem xét kỹ tin là thật, tất cả đều là kế hoạch của Huyên Hoà Vương, Hà Thanh Vuong nổi loạn khiến sóng ngầm mãnh liệt dẫn tới nước Bạch Câu sụp đổ.

Ngay lúc xung quanh nước Bạch Câu náo động, Ngũ vương gia điều động 5000 tinh nhuệ thẳng tiến đến Hoàng Đô, hắn và Vũ Lâm vệ cấu kết với nhau, nếu không phải Vũ Văn Loan Phi kịp thời đuổi tới, Huyên Hoà Vương đã thật sự dùng 5000 tinh nhuệ để lấy được Hoàng Đô.

Khi Vũ Văn Loan Phi đuổi tới, Huyên Hoà Vương lập tức hạ lệnh, giữ lại hai ngàn tinh nhuệ và đám phản quân khác để đối đầu với Vũ Văn Loan Phi, còn lại rút về chùa Pháp Hoa đợi bố trí.

Đáng tiếc, một lần chờ đợi ròng rã ba năm, Huyên Hoà Vương không có bất cứ mệnh lệnh gì, mà Địa Cung cũng biến mất không thấy gì nữa.

Hết lần này tới lần khác Vũ Văn Loan Phi còn chọn nơi này thành chùa hoàng gia, mọi người chỉ có thể đến đâu hay đến đó, dù là hai năm này có ngàn vạn lần cơ hội ám sát Vũ Văn Loan Phi, bọn họ cũng chỉ có thể án binh bất động chờ mệnh lệnh.

Sau khi Vũ Văn Loan Phi nghe xong giật mình vì bản thân mình mạng lớn.

Nghĩ tới việc trước đó cứ đi qua đi lại không bố trí bất cứ phòng vệ nào trước mặt phương trượng, Vũ Văn Loan Phi chỉ cảm thấy nghĩ mà sợ, hắn đắm chìm trong đại nạn mà không chết, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li tiếp nhận nhiệm vụ tra hỏi.

"Huyên Hoà Vương bảo các ngươi tìm Địa Cung làm cái gì?"

Người tiếp khách sửng sốt một chút lắc đầu: "Ta không biết."

"Không biết?" Vũ Văn Loan Phi nhướng mày, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị để người ta nếm một chút đau khổ.

Vị sư phụ tiếp khách vẻ mặt cầu xin: "Chúng ta chỉ là tiểu lâu la nghe mệnh lệnh làm việc, chủ công sao có thể nói với chúng ta lý do của việc đi tìm nó, đương nhiên, cho dù không nói cũng có thể đoán được, đơn giản vì tiền tài mà thôi."

Nhìn thấy người tiếp khách có ý thức mong được sống sót mãnh liệt, Bạch Quân Quân cũng nhịn cười không được.

Mọi người tra hỏi một đêm, chân tướng năm đó đất nước loạn lạc xem như đã tra ra manh mối! Chưa từng nghĩ Hà Thanh Vương bị người đời phỉ nhổ ba năm, chết không toàn thây còn chưa tính, xương cốt còn bị vạn dân móc ra chà đạp!

Nghĩ như thế, Hà Thanh Vương bị oan khuất đơn giản khó có thể tưởng tượng!

Cũng bởi vì chuyện này, thái độ của Ngũ vương gia và thành phủ cũng trần trụi bày ra trước mặt.

Vũ Văn Loan Phi hận không thể chiếu cáo thiên hạ, nhưng bây giờ với thế cục này, vạch mặt với Ngũ vương cũng không phải biện pháp.

Dù sao Vũ Văn Tuyển mới vừa đánh giáp lá cà với lão tam, các huynh đệ lại không tin tưởng lẫn nhau, nếu như lúc này khai chiến với Huyên Hoà Vương, chỉ sợ Lão Cửu lão đại nghĩ hắn điên rồi nhân cơ hội tấn công hậu phương phòng thủ của hắn.

Trái lại Huyên Hoà Vương, theo Vũ Văn Tuyển xuôi nam, một mình hắn ở Bắc Địa độc quyền, hoàn toàn không có nỗi lo.

Ngũ vương gia một người giữ ải vạn người không thể đi qua làm sao có thể chống lại?

Vũ Văn Loan Phi nhức đầu không thôi.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều không có ý cuốn vào sự phân tranh của triều đình, cho nên cho dù Vũ Văn Loan Phi ở trước mặt bọn họ không có hình tượng chút nào vò đầu bứt tai, hai người vẫn thờ ơ như cũ.

"..." Vũ Văn Loan Phi.

Lúc trời tờ mờ sáng, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li mới ôm bao lớn bao nhỏ ban thưởng về Bạch phủ.

Bình Luận (0)
Comment