Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 682 - Chương 682. Bạch Phủ Bị Dọa Chết Khiếp

Chương 682. Bạch phủ bị dọa chết khiếp Chương 682. Bạch phủ bị dọa chết khiếp

Bạch Quân thản nhiên đưa bọn họ tới phía trên hang động, sau đó lại hỏi: “Thứ này ngươi muốn để lại hay là phá hủy?”

“?” Lâm nương tử nhất thời không kịp phản ứng trước câu hỏi này.

Bạch Quân Quân lại chỉ về phía cọc gỗ cao chọc trời kia.

Một lúc lâu sau Lâm nương tử mới hiểu được ý của Bạch Quân Quân, ánh mắt bà ta trở nên tăm, tối vẻ mặt giận dữ: “Đây là tuyệt học của sư môn ta, những người này chưa có được sự đồng ý của sư môn đã làm ra thứ này, nếu như có thể, tất nhiên ta chỉ muốn tiêu hủy nó đi.”

“Được, ta biết rồi.” Bạch Quân Quân gật đầu tỏ ý hiểu rõ.

“?”

Không chờ Lâm nương tử hỏi bọn họ định làm như thế nào, đột nhiên cây cột chọc trời kia phát ra một tiếng kêu đinh tai nhức óc, sau đó hóa thành từng mảnh nhỏ chỉ trong giây lát.

Lâm nương tử khiếp hãi trước chuyện vừa xảy ra, hoàn toàn mất đi khả năng ngôn ngữ.

Trời ạ, bà ta vừa mới trông thấy thứ gì vậy chứ?

Vì sao Bạch Quân Quân vừa nói dứt lời thì cây cột kia đã lập tức sụp đổ chứ?

Chẳng lẽ nàng có siêu năng lực?

“Siêu năng lực?” Bạch Quân Quân lặp lại cách dùng từ vô cùng quái dị trong thời đại này, vẻ mặt cũng lấy làm khó hiểu.

Lý Văn Li bây giờ cũng chẳng đợi được nữa, ho khan một tiếng, Bạch Quân Quân chú ý tới hắn, tuy vẫn chưa nói gì nhưng vẻ mặt hắn lại vô cùng khó chịu.

Phía cổ vẫn đang chảy máu không ngưng, có muốn cầm máu cũng không được.

Thấy hồ ly thành ra như vậy, Bạch Quân Quân cũng chẳng còn tâm trí đâu mà quản chuyện khác nữa, nàng đỡ Lý Văn Li đi ra ngoài, vừa đi vừa duỗi tay kiểm tra hơi thở của hắn.

Khi dị năng của Bạch Quân Quân tiếp xúc với nhịp thở của Lý Văn Li, nàng lập tức hoảng sợ, lúc này cơ thể hắn cực kỳ không ổn định, hơi thở hỗn loạn, mà dị năng cũng phải chịu thương tổn nặng nề.

Vốn dĩ thân thể mà hồ ly trọng sinh vào đã có vài khiếm khuyết bẩm sinh, trong khoảng thời gian này, hắn đã phải dùng không ít thứ đồ bổ dưỡng mới có được dáng vẻ bây giờ. Nhưng không biết cục đá kia được tạo thành bởi thứ gì, nó lại phá hủy sự cân bằng của thân thể hồ ly một lần nữa.

Lúc này hồ ly trở nên yếu ớt vô cùng, hỏa linh trong cơ thể dường như cũng đang phải chịu ngược đãi, khiến cho hơi thở của hắn run lẩy bẩy.

Bạch Quân Quân nhíu chặt mày.

Có vẻ Lý Văn Li đã cảm nhận được cảm xúc của Bạch Quân Quân, chỉ lắc đầu an ủi: “Không có việc gì, không nghiêm trọng đâu.”

Bạch Quân Quân không trả lời, chỉ đỡ hắn tiếp tục đi ra ngoài.

Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã rời khỏi hang đá.

Con đường này hoàn toàn khác lối vào của Thiên Lý, cho nên đường đi vô cùng trơn tru.

Hai người ngự phong đến đây, nhưng bây giờ lại chỉ có thể đi về bằng đường bộ.

May thay, vừa đến chân núi, bọn họ đã trông thấy thị vệ giơ cây đuốc men theo đường mòn lên núi. Vũ Văn Loan Phi biết hai người đi ra ngoài tìm người cả ngày chưa về, nên đã phái tiếp viện tới đây.

Nhờ có Vũ Văn Loan Phi, Bạch Quân Quân không phải lo về vấn đề cuốc bộ nữa.

Ấy vậy mà khi Bạch Quân Quân đưa Lý Văn Li về, Bạch phủ như muốn nổ tung.

Tuy rằng khi ở trong xe ngựa, Bạch Quân Quân đã lau dọn sạch sẽ máu trên người Lý Văn Li, nhưng miệng vết thương trên cổ hắn vẫn còn ở đó!

Hơn nữa đội bảy người thật sự đã quá quen thuộc với dáng vẻ yếu đuối bệnh tật này của hắn.

Cho nên khi Bạch Quân Quân vác một Lý Văn Li ốm yếu về nhà, A Đao như gặp phải đại địch.

“Công tử…”

“Hay là……”

“Công tử lại bị…”

Vốn dĩ bọn họ muốn hỏi có phải công tử lại bị phản phệ trước năng lực siêu nhiên của mình hay không, nhưng lúc này Bạch phủ chẳng những có Thiện Từ phương trượng, mà Lâm nương tử cũng đi theo bên cạnh.

Nhiều người ngoài như vậy, đội bảy người không tiện hỏi, ấp úng muốn nói lại thôi suốt nửa ngày, sau đó chỉ đành kiềm chế cảm giác tò mò trong lòng.

Bọn họ sốt ruột đỡ Lý Văn Li vào trong phòng, sau đó nấu canh sâm, rồi lại đun nước rửa mặt, sau đó tất tả chuẩn bị quần áo…

Nhìn đoàn người tay chân luống cuống nhưng lại hết lòng hết dạ, Bạch Quân Quân cảm thấy vô cùng chướng mắt.

“Các ngươi cứ chuẩn bị từ từ thôi, ta là đại phu, ta khám bệnh trị thương cho hắn trước đã, đợi chút nữa các ngươi hãy vào bên trong hầu hạ sau.”

Bình Luận (0)
Comment