Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 701 - Chương 701. Quy Hàng

Chương 701. Quy hàng Chương 701. Quy hàng

Lý Văn Li cười nói: "Nơi này thật náo nhiệt, chúng ta ở chỗ này là được."

Ông lão hơi thở dài, quay đầu phân phó Triệu Tiểu Miêu đi chuẩn bị cơm canh cho bọn họ.

Triệu Tiểu Miêu cho dù không muốn cũng chỉ có thể làm theo.

Triệu Tiểu Miêu rời đi, nơi này khôi phục lại sự bình tĩnh.

Nhìn thấy trò vui kết thúc, mọi người ngượng ngùng trở về vị trí của mình, nhưng lúc này lực chú ý của mọi người đều dồn lên cái bàn ở sát vách này.

Có người lớn gan một chút còn tiếp cận đến hỏi: "Các ngươi và Miêu Miêu chưởng quỹ rốt cuộc có thù oán gì thế? Nhìn dáng vẻ kia của nàng ta tức giận đến không nhẹ."

Lý Văn Li cười không nói.

Một người đầu óc tưởng tượng: "Sẽ không phải là nợ hoa đào chứ?"

Nói xong khẽ chỉ vào Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, lại liếc mắt nhìn về hướng mà Triệu Tiểu Miêu đã biến mất không thấy gì nữa: "Ba người các ngươi là thanh mai trúc mã, ưu ái nhau, kết quả ngươi chọn vị cô nương này nhưng không lựa chọn Miêu Miêu chưởng quỹ, cho nên Miêu Miêu chưởng quỹ đi xa tha hương, bây giờ gặp lại ở nơi này?"

Mọi người càng nghĩ càng thấy chuyện chắc là như thế.

"Tiểu huynh đệ ngươi thật là đần, tận hưởng niềm vui, tỷ muội song thù trái ôm phải ấp, chẳng lẽ không được à?"

"..." Bạch Quân Quân, những người này coi nàng đã chết rồi sao?

Lý Văn Li cười lắc đầu: "Chư vị đừng trêu ta nữa, gia quy nhà tại hạ nghiêm khắc nội quyến hung dữ, phúc của đàn ông họ Tề kia ta không dám hưởng."

"..." Mọi người.

Tiểu tử này nhìn thì thanh cao nhã nhặn, cuộc sống thật là đủ hèn nhát.

Nam nhân sợ vợ thì cũng che giấu, cũng chỉ có hắn đường hoàng nói ra, còn có một vẻ vinh quang, cũng không sợ người khác chê cười.

Bạch Quân Quân cũng nhàn nhạt liếc hắn một cái: "Cảm giác ngươi đang chửi chó mắng mèo, ám chỉ ta."

Lý Văn Li xua tay: "Ta nói là mẹ ta, mẹ ta chỉ cho ta lấy một vợ."

"..." Bạch Quân Quân.

Những lời nói ở đại đường dĩ nhiên Triệu Tiểu Miêu không biết, hơn nữa sau đó trong khoảng thời gian này, đoán chừng nàng ta lười nhác nhìn thấy bọn họ nên cũng không đi đến đại đường, thế là đại đường là do Kiều chưởng quỹ tọa trấn.

Nhưng Kiều chưởng quỹ ăn nói nghiêm túc, dù là người nào đối mặt với vị đại phật nghiêm túc như thế cũng nói không ra việc vui gì.

Cho nên bình thường quán rượu Đông Thăng náo nhiệt không thôi hôm nay giải tán vô cùng sớm.

Ngược lại là Bạch Quân Quân và Lý Văn Li ở quán rượu Đông Thăng ăn cơm rồi ngồi một lúc lâu mới rời khỏi.

Thông qua một ngày quan sát, quán rượu Đông Thăng không có bất cứ sự dị thường nào.

Nghĩ đến bọn họ còn chưa thu được tin tức bên núi Danh Sĩ, hay là biết rồi nhưng đang giả bộ.

Dù sao người Thiên Lý chạy mất, nếu như nơi này còn có cọc ngầm, bọn họ nhất định sẽ đi tìm nơi nương tựa.

Hơn nữa, Trâu công công không phải còn có một cái căn cứ đạn dược súng ống đang che giấu trong bóng tối à.

"Bây giờ chúng ta cũng chỉ có thể giám sát quán rượu Đông Thăng, nhìn xem có thể moi được tin tức từ bên này hay không."

Cứ như vậy, hai người bắt đầu ban ngày ngủ buổi tối theo dõi quán rượu Đông Thăng.

Đương nhiên, ngoại trừ chuyện này, gần đây Bạch phủ còn có một sự thay đổi lớn, đó chính là Bạch phủ lớn như vậy trở thành tư thục.

Lão hoà thượng Thiện Từ sẽ giảng giải một số Tứ Thư Ngũ Kinh thậm chí đại đạo lý kinh Phật điển tịch cho đám Bạch Táp Táp.

Lâm nương tử từ sau khi thẳng thắn đi theo Bạch Quân Quân và Lý Văn Li, cũng coi như chính thức gia nhập liên minh thành người của mình.

Trước kia bà ta chỉ là thường thường đến làm tiền ăn chực, bây giờ trực tiếp vào ở Bạch phủ, cũng không cần Lý Văn Li hỗ trợ, bản thân bà ta nhặt lấy một viện tử bảo những đứa trẻ thu dọn, sau đó dời vào ở.

Lấy danh nghĩa là tiết kiệm tiền thuê nhà cùng chi tiêu.

Đương nhiên, Lâm nương tử cũng rất có thành ý, nhập bọn vẫn không quên dâng toàn bộ gia sản của mình - 73 lượng bạc cho tổ chức.

Nhìn thấy khoản tiền quy hàng "Kếch xù" này, khóe miệng Bạch Quân Quân khẽ co giật.

Bình Luận (0)
Comment