Lúc này trên hương án có một lư hương, bình thường thì đồ án trong lư hương đa số là hoa sen, tường vân, như ý gì đó nhưng nơi này lại có tạo hình của một pháo đài.
Pháo đài này trông giống như những khẩu đại bác cổ xưa từng được nhìn thấy ở đời sau, bên cạnh còn có một ít viên than tròn nhỏ.
Hình dáng này rất giống với mô hình Lego.
Bọn họ nghe không sót một chữ đoạn đối thoại vừa rồi của hai người kia, cho nên lại có hiểu biết mới về cổ trùng ở nơi này.
Ở một mức độ nào đó thì đây có thể được xem là một sự tồn tại phản khoa học đúng không?
Chuyện cổ trùng có thể che mờ tâm trí, ảnh hưởng đến cơ thể của con người thì cũng thôi đi, bây giờ cổ trùng còn có thể thực hiện công nghệ in ấn 3D nữa, quả thật đúng là phá vỡ nhận thức.
Bọn họ không tìm được cổ trùng kia, có lẽ đã bị Kiều chưởng quỹ cất đi rồi.
Nhưng mà thứ nó để lại vẫn được đặt trong phòng như cũ.
Có lẽ thứ này sẽ được giao vào tay chủ tử trong truyền thuyết khi hắn đến đây.
Hai người quan sát một lúc rồi mới bắt đầu tìm kiếm trong phòng Kiều chưởng quỹ.
Nghĩ đến câu “Mấy ngày nữa chủ nhân sẽ đến” của ông ta, hai người chỉ có thể tăng tốc độ, không thể tiếp tục lãng phí thời gian với Kiều chưởng quỹ nữa.
…
Thời điểm ánh đèn rực rỡ mới được thắp lên cũng là lúc quán rượu náo nhiệt nhất.
Bên ngoài có Triệu Tiểu Miêu lo liệu nên Kiều chưởng quỹ chỉ cần buông rèm nhiếp chính, không cần đối phó với khách khứa.
Đương nhiên, so với người cứng nhắc như ông ta thì không thể nghi ngờ rằng người xinh đẹp khéo léo như Triệu Tiểu Miêu càng thích hợp với chức chưởng quỹ hơn.
Trước đây nơi này tồn tại để mua bán tin tức, ngoài một vài khách khứa đến mua tin tức ra thì ít có người bình thường đặt chân đến.
Bây giờ thì khác, cuối cùng nó cũng giống như một quán rượu bình thường, ngoài mua bán tin tức ra thì cũng có sự ồn ào náo nhiệt do khách khứa mang đến.
Toàn bộ công lao đều thuộc về Triệu Tiểu Miêu, đây cũng là nguyên nhân Kiều chưởng quỹ muốn lôi kéo Triệu Tiểu Miêu đến Thiên Lý.
May thay Triệu Tiểu Miêu là người có chí hướng lớn, cũng không câu nệ mấy quy định cứng nhắc như trinh tiết.
Kiều chưởng quỹ có dự cảm rằng theo thời gian càng lúc càng lâu nàng ta nhất định sẽ trở thành đầu sỏ của một phương. Nàng ta là một đóa hoa ăn thịt người còn nguy hiểm hơn cả Diêm chưởng quỹ.
Ngày này, Triệu Tiểu Miêu vừa mới lập công nên rất vui vẻ, cũng bởi vậy mà tiếp đón khách khứa càng nhiệt tình hơn.
Kiều chưởng quỹ thấy đại sảnh đã không còn cần mình nữa nên yên lặng đi đến bếp lấy hai cái bánh bao rồi trở về hậu viện.
Dù sao trong phòng ông ta còn có một người vô cùng quan trọng đối với chủ nhân đang chờ, cho dù mình có không thích đi nữa nhưng cũng không thể thật sự bạc đãi nàng.
Phòng của Kiều chưởng quỹ nằm trong một góc tối ở hậu viện, bởi vì ông ta cực kỳ nghiêm khắc nên ít có tiểu nhị đến đây.
Đương nhiên cũng bởi vì mấy tiểu nhị này đều là người bình thường, tuy rằng Thiên Lý và quán rượu Đông Thăng có quan hệ hợp tác nhưng chỉ giới hạn ở việc cung cấp nơi ở và giúp che giấu bên ngoài mà thôi.
Tương đương với việc quán rượu Đông Thăng chỉ cung cấp một nơi giao dịch bên ngoài cho Thiên Lý, còn lại những chuyện khác, quán rượu Đông Thăng không hề tham dự.
Cũng bởi vì như thế mà Kiều chưởng quỹ cũng duy trì khoảng cách nhất định với tiểu nhị của quán rượu Đông Thăng, mấy tiểu nhị cũng không biết trong quán rượu rộng lớn như vậy còn cất giấu một cọc ngầm của Thiên Lý.
Về chuyện Triệu Tiểu Miêu gia nhập Thiên Lý, bọn họ cũng không hề biết.
Đương nhiên những chuyện này đều là những chuyện ngoài lề, Kiều chưởng quỹ trở lại phòng một lần nữa.
So với sự ồn ào náo nhiệt ở bên ngoài, nơi này thật sự im lặng.
Ông ta đi đến chỗ bên cạnh đầu giường như thường lệ, định mở cơ quan kia ra nhưng mà vừa đến chỗ bên cạnh đầu giường, trực giác bẩm sinh mách bảo ông ta… Không đúng.
Kiều chưởng quỹ đột nhiên dừng lại, đang muốn im lặng lui ra thì đột nhiên phía sau vang lên tiếng gió sắc bén.
Kiều chưởng quỹ bỗng nhiên xoay người lăn lên giường.
Ai ngờ ông ta lăn lên giường muốn tránh né gió mạnh nhưng ván giường lại đột nhiên động đậy, ai có thể tượng tượng chiếc giường gỗ này lại đột nhiên nẩy mầm trói lấy ông ta.