Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 776 - Chương 776. Gọi Nhịp

Chương 776. Gọi nhịp Chương 776. Gọi nhịp

Lý Văn Li nghe được lời Vũ Văn Tuyển nói, không khỏi dẩu môi cười: “Xứng hay không xứng là chuyện của ta, ngươi lo cho mình đi.”

“Ta có gì phải lo chứ? Quân Quân chỉ vì giận ta cho nên mới ở bên ngươi mà thôi, cứ chờ mà xem, tới khi yến hội kết thúc, ta sẽ đối xử với nàng ấy như vương phi, tam thư lục lễ, kiệu tám người đưa nàng ấy rời đi.”

“Vậy ngươi cứ thử xem.” Lý Văn Li thản nhiên đáp một câu.

Vũ Văn Tuyển còn đang cười cợt, Vũ Văn Tụng đã vào tới nơi.

So với Vũ Văn Tuyển, Vũ Văn Tụng quả thực là một người trưởng thành cường tráng, nhìn chẳng khác gì cha hắn.

Vũ Văn Tụng hơn ba mươi tuổi, vốn chưa phải là gì, nhưng ba năm nay sống trong chiến loạn, tuổi trẻ của hắn như bị ăn mòn, trông chẳng khác nào bốn mươi tuổi.

Đứng bên cạnh Vũ Văn Tuyển mới vừa tròn hai mươi tuổi, không phải trông chẳng khác gì cha với con hay sao?

Toàn thân Vũ Văn Tụng vương đầy lệ khí, trông thấy Vũ Văn Tuyển ở cửa, hắn bật cười ha hả: “Cửu đệ khách khí như vậy sao, còn đứng ở cửa đợi huynh trưởng là ta đây.”

Vũ Văn Tuyển quay đầu lại nhìn, ngoan ngoãn chắp tay hành lễ với Vũ Văn Tụng, không còn vẻ ngông cuồng ngang ngạnh khi đối mặt với Lý Văn Li nữa.

Vũ Văn Tụng bá vai Vũ Văn Tuyển, đưa hắn vào tham gia yến hội mà chẳng khác gì xách theo một chú gà con.

Lý Văn Li nhìn con sói đang vờ như say ngủ kia mà dẩu môi cười.

Nếu Vũ Văn Tuyển thật sự dám cầu hôn đại tiểu thư ngay tại yên hội này, hắn cũng không ngại lấy đi mấy mạng người trong cung điện ngày hôm nay.

Không phải chỉ là bất chấp tất cả thôi sao, ai sợ ai chứ?

Hồ ly đứng ở đây giấu sát khí trong lòng được một lúc, Bạch Quân Quân mới xuất hiện.

Nàng tới đây cùng với Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình, vừa bước tới của yến hội đã trông thấy vẻ mặt Lý Văn Li như muốn giết người.

Bạch Quân Quân không khỏi chột dạ, vẻ mặt ấy của hồ ly nàng cũng từng gặp qua, đây chính là dấu hiệu cảnh báo mưa gió bão bùng sắp ập tới, bình thường khi hắn có vẻ mặt như vậy, sẽ có một đám người nào đó chết thảm.

Kiếp trước, cũng chính do vẻ mặt ấy, đến giờ trong lòng nàng vẫn còn ôm nỗi sợ hãi với hồ ly.

Bây giờ trên mặt hắn xuất hiện thái độ như vậy, chẳng lẽ có kẻ nào đã trêu chọc hắn sao?

Có điều chẳng bao lâu sau, sát khí của Lý Văn Li đã biết mất, khi bọn họ tới gần, hồ ly đã khôi phục lại vẻ thản nhiên bình đạm hằng ngày.

Vũ Văn Loan Phi không phát hiện ra điều gì khác biệt, nhìn thấy Lý Văn Li, hắn còn hết sức vui vẻ mà chạy tới vỗ vai “tướng tài”.

“Văn Li à, có ngươi bảo vệ, ta cũng thấy yên lòng, tới khi cung yến kết thúc, ta sẽ để ngươi và Quân Quân được cơm no rượu say.”

“Ừm.” Lý Văn Li lười biếng gật đầu.

Văn Nhân Phinh Đình cũng chắp tay hành lễ với Lý Văn Li, tỏ ý cảm tạ.

Lý Văn Li không đáp lại.

Khi Bạch Quân Quân đi qua người mình, Lý Văn Li hé miệng: “Đại tiểu thư…”

“?”

Bạch Quân Quân thụ sủng nhược kinh quay đầu lại, đã mấy ngày nay hồ ly không buồn để ý tới nàng, hiện giờ đột nhiên mở miệng, khiến cho nàng không biết nên đáp lại thế nào.

Lý Văn Li mấp máy môi, cuối cùng lắc đầu: “Không có gì, vào trong đi.”

“???” Bạch Quân Quân khó hiểu vô cùng.

Có điều vợ chồng Vũ Văn Loan Phi đã đi vào bên trong trước, nàng cũng không tiện trì hoãn. Bạch Quân Quân vỗ cánh tay hồ ly, bảo rằng: “Tiệc tàn rồi nói.”

Dứt lời, Bạch Quân Quân cũng rảo bước vào cung yến.

Lúc này yến hội đèn đuốc sáng trưng, tổ chức linh đình.

“Hàm Anh Vương đến!”

Tất cả thị vệ và cung nữ đều hành lễ đón chào, ngay cả Vũ Văn Tuyển cũng đứng dậy khỏi ghế ngồi, chỉ có mỗi Vũ Văn Tụng vẫn không yên trên ghế tiệc không động đậy.

Thấy vợ chồng Vũ Văn Loan Phi tiến vào, Vũ Văn Tụng còn khẩy, giọng điệu ngông nghênh: “Ta là huynh trưởng của nhị đệ, vì không muốn khiến nhị đệ tổn thọ, xin phép không đứng dậy.”

Vũ Văn Loan Phi có vẻ đã quen với thói hống hách của huynh trưởng, không để ý là bao, chỉ chắp tay hành lễ, hắn nói: “Đây vốn chỉ là gia yến, huynh trưởng cảm thấy thoải mái là được rồi.”

Vũ Văn Tụng không ngờ Vũ Văn Loan Phi lại nói như vậy.

Bình Luận (0)
Comment