Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 781 - Chương 781. Nợ Tình Khó Bỏ

Chương 781. Nợ tình khó bỏ Chương 781. Nợ tình khó bỏ

“Do nàng ấy quyết, nếu nàng ấy đồng ý, vậy thì sẽ tự nguyện đi theo đệ, nếu không muốn đi, vậy thì lo liệu hậu sự cho nàng ấy đi, trời muốn thì phải mưa, bề trên quyết thì phải gả, nếu nàng ấy một lòng một dạ tìm tới cái chết thì ta cũng chẳng làm gì được.”

“Còn có thể như vậy sao?” Bạch Quân Quân ngạc nhiên.

Nhưng đúng là có một nói một, chiêu này dùng để đối phó với tên kia cũng khá hữu dụng đấy.

Chỉ e Mộng Vũ vương phi kia sẽ làm loạn suốt mấy ngày mà thôi.

Hai người đang thì thầm to nhỏ với nhau, Vũ Văn Loan Phi cũng thuận lợi chuyển sang đề tài khác.

Vũ Văn Tuyển cắn môi, định tìm cơ hội để đề cập tới đề tài này lần nữa.

Nhưng lần nào hắn định nhắc tới chuyện này, Vũ Văn Loan Phi đều sẽ khéo léo tránh đi.

Văn Nhân Phinh Đình cũng đã phán hiện ra ý đồ của Vũ Văn Tuyển, không khỏi nhìn về phía Bạch Quân Quân.

“Ngươi định xử lý Vũ Văn Tuyển như thế nào?”

“Cái gì mà xử lý như thế nào chứ?” Bạch Quân Quân tỏ vẻ khó hiểu, người này cũng đâu phải hàng hóa, cho dù có là hàng hóa thì cũng không phải của nàng, hỏi nàng xử lý như thế nào làm gì?

“Nhưng hắn đã mở miệng đòi người với Vũ Văn Loan Phi mấy lần rồi đó.”

Bạch Quân Quân cạn lời, bỗng trông thấy Vũ Văn Tuyển đang nhìn mình bằng ánh mắt rầu rĩ, khó khăn lắm nàng mới nhìn về phía ấy, Vũ Văn Tuyển lập tức mỉm cười lấy lòng.

Bạch Quân Quân: “…”

Người này rõ ràng chẳng có lòng yêu đương gì, vì sao trước mặt người ngoài cứ một mực muốn giả làm kẻ si tình vậy?

Chẳng lẽ hắn định dùng biểu hiện như thế này để khiến người khác buông lỏng cảnh giác sao?

“Ta với hắn chẳng có chút quan hệ nào cả, đừng có gán ghép ta và hắn làm gì nữa.”

“Năm đó ngươi mê đắm Vũ Văn Tuyển, chuyện này mọi người đều biết cả.” Văn Nhân Phinh Đình tỏ vẻ hiểu rõ.

“Đó là do tuổi trẻ chưa trải sự đời, bây giờ ta đã trưởng thành rồi.”

“Hử? Thật hâm mộ ngươi quá, người mà ngươi mê đắm thời niên thiếu vẫn còn ở đó chờ ngươi nhỉ.”

Văn Nhân Phinh Đình ngoài cười nhưng trong không cười.

Bạch Quân Quân càng nghe càng cảm thấy kỳ lạ: “Sao ta cứ có cảm giác ngươi đang ghen tị vậy nhỉ, sao thế, ngươi có tình ý với hồ ly sao? Nhìn chúng ta ở bên nhau không vừa mắt hay sao?”

Bạch Quân Quân chỉ tiện miệng buông lời trêu chọc, ai ngờ kia Văn Nhân Phinh Đình lại như vừa bị rút vảy ngược, đột nhiên xù lông: “Rõ ràng ta chỉ đang góp ý cho ngươi nghe mà thôi.”

Văn Nhân Phinh Đình không khống chế được giọng nói của mình, ba người ngồi đằng trước đều nghe được, ai nấy đều ngượng ngùng quay qua nhìn.

Thấy mọi người đang nhìn mình chằm chằm, khuôn mặt Văn Nhân Phinh Đình đỏ bừng, tay chân luống cuống, bắt đầu cảm thấy xấu hổ.

Nàng ta đang không biết xử trí thế nào, Bạch Quân Quân đã lanh lẹ ôm lấy cánh tay Văn Nhân Phinh Đình: “Vương phi say rồi, chư vị tiếp tục uống đi, ta đưa vương phi tới nơi khác giải rượu trước đã.”

Nói đoạn, nàng đứng dậy đỡ Văn Nhân Phinh Đình đi.

Lúc này khuôn mặt Văn Nhân Phinh Đình đỏ như trứng tôm, quả thật rất giống kẻ đã uống say.

Bạch Quân Quân đã vẽ ra đường lùi, nàng ta cũng chẳng muốn ở lại đây bẽ mặt nữa, vội vàng đứng dậy chào hỏi mọi người rồi cáo lui.

Vũ Văn Loan Phi nhìn tiểu thê tử đang sốt ruột vô cùng của mình, Phinh Đình hẳn là đã uống không ít rượu, nên khuôn mặt mới đỏ hồng như vậy.

Nhưng trước người ngoài, hắn cũng không thể làm gì cho nàng ta, chỉ đành căng da đầu tiếp tục buổi yến tiệc với huynh đệ của mình.

Thấy Vũ Văn Loan Phi phân tâm, Vũ Văn Tuyển thừa nước đục thả câu: “Huynh trưởng, ta muốn xin huynh một người, ta muốn Bạch Quân Quân.”

Hắn nói vô cùng khẳng khái rõ ràng.

Vũ Văn Loan Phi: “…”

Trong phòng vô cùng yên tĩnh.

Ánh mắt Vũ Văn Tuyển sáng ngời, Vũ Văn Tụng vô cùng hứng thú, Vũ Văn Loan Phi chỉ đành thở dài bất đắc dĩ.

“Cửu đệ, không phải ta không nghĩ cho đệ, mà ta cũng chẳng thể làm gì cả. Bạch Quân Quân dù gì cũng không phải người trong cung, tuy rằng gia tộc Bạch Dương thị đã mất, nhưng trong người nàng ấy là dòng máu của Bạch Dương thị, chứng minh thân phận của nàng ấy, nàng ấy có bằng lòng đi theo đệ hay không, phải để nàng ấy tự mình quyết định. Đương nhiên, còn có một cái cách này, tới khi tân hoàng đăng cơ, đệ nhờ tân hoàng ban hôn, vậy thì nàng ấy có muốn từ chối cũng khó, chứ bây giờ đệ tìm ta thì cũng vô dụng mà thôi.”

Bình Luận (0)
Comment