Bạch Quân Quân hơi nghi ngờ một chút, gỗ trải qua chặt cây, đánh bóng, sấy khô, quả thực sẽ có ký ức đau đớn, nhưng cái bàn này chí ít đã trải qua mấy cái mười năm, cho dù có cảm giác bị đốt cháy thì cũng đã biến mất từ lâu.
Nàng nghi ngờ ngồi xuống nâng chân bàn lên, chỉ thấy bên dưới là một mảnh đen nhánh, cảm giác gỗ bị cháy chính là truyền tới từ vùng cháy đen này.
Bạch Quân Quân cẩn thận nghiên cứu, cảm giác cháy đen này giống như được ngâm qua một loại chất lỏng nào đó, hơn nữa bên cạnh còn có một vết máu biến thành màu đen.
Vết máu cùng với vùng đen nhánh này thiếu chút trộn lẫn thành một mảnh, không nhìn kỹ căn bản không phân biệt ra được.
Vùng đen nhánh này tiếp xúc với mặt đất nếu không nâng chân bàn lên căn bản không nhìn thấy.
Đương nhiên, cho dù nâng lên, cũng sẽ chỉ cho đây là sàn nhà bị bẩn.
Nhưng...
Nơi này sáng sủa sạch sẽ làm sao có thể khiến chân bàn bẩn như vậy?
Bạch Quân Quân nhạy cảm nâng bốn cái chân bàn lên xem xét.
Quả nhiên, những chân bàn khác đều bình thường, chỉ có một cái chân bàn có màu đen như thế.
Nàng dùng Chu quỷ cạo một chút mảnh gỗ vụn màu đen từ từ phân biệt, dị năng trải qua luân chuyển đã rút ra một vài nguyên tố có tính ăn mòn cực mạnh.
Những thứ này... Có vẻ như giống dịch mủ trong bụng của cây bắt muỗi, mà trên thế gian có tác dụng như này, có vẻ như là Hóa Thi Thủy?
Hóa Thi Thủy xuất hiện ở đây, lại làm tan đi cái gì không cần nói cũng biết.
Nàng nghiêm nghị đứng lên, gọi Vũ Văn Loan Phi và thống lĩnh nội vệ quay lại lần nữa.
Chưa tới một nén nhang, Bạch Quân Quân đã bắt đầu gọi bọn họ đi vào.
Thống lĩnh nội vệ không khỏi lầm bầm, đã sớm nói trong gian phòng đó dấu vết gì cũng không lưu lại, nha đầu này càng muốn làm loạn tìm chứng cứ, chắc hẳn cũng không thu hoạch được gì, để xem nàng sẽ giải thích như thế nào.
Thống lĩnh nội vệ bụng dạ hẹp hòi đang suy nghĩ, kết quả vừa mới đi vào còn chưa bắt đầu hỏi, Bạch Quân Quân đã chỉ vào chân bàn nói: "Nơi này có dấu vết của Hóa Thi Thủy, chỉ sợ Thái Hoàng thái hậu chưa từng rời đi, ở ngay chỗ này."
"Cái gì?"
Vũ Văn Loan Phi hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả Văn Nhân Phinh Đình cũng đi theo lui về sau một bước.
Thống lĩnh nội vệ vội vàng đi tới nâng chân bàn lên, chỉ thấy chân bàn mà Bạch Quân Quân nói kia quả thực có một vùng màu đen.
Nhưng chân bàn bình thường không phải đều là như thế này ư, làm sao lại có liên quan đến Hóa Thi Thủy.
Thống lĩnh nội vệ cũng không đặt câu hỏi, cắm đầu nâng lên những cái chân bàn khác, vừa so sánh quả nhiên phát hiện ra sự khác biệt.
Sắc mặt của thống lĩnh nội vệ cũng lộ ra đủ loại màu sắc.
Ông ta luôn miệng nói nơi này đã được kiểm tra liên tục, kết quả manh mối quan trọng như vậy cũng không phát hiện ra. So sánh với nha đầu này, đơn giản bản thân mình thẹn với bộ trang phục này.
Ngay lúc thống lĩnh nội vệ hổ thẹn tự trách, Bạch Quân Quân phân phó nói:
“Ngươi tìm người khám nghiệm tử thi tới, chắc là có thể rút ra thành phần của Hóa Thi Thủy ở chân bàn này, còn có vết màu nâu ở bên cạnh này có lẽ cũng là vết máu."
Lúc này phu thê Vũ Văn Loan Phi và Văn Nhân Phinh Đình cũng đã hóa đá từ lâu.
Bọn họ cho là Thái Hoàng thái hậu nhiều lắm chỉ là bị bắt cóc, kết quả... Thái Hoàng thái hậu lại là bị người khác giết?
Hơn nữa địa điểm giết người ở ngay gian phòng này?
Thậm chí hung thủ còn tàn nhẫn dùng Hóa Thi Thủy để làm tan biến thi thể của Thái Hoàng thái hậu, một chút cũng không để lại?
Hoàng gia coi trọng nhất chính là sau khi chết được an táng, bây giờ Thái Hoàng Thái hậu đã bị làm cho tan chảy ra đến mảnh vụn cũng không sót lại, đây chẳng phải là nói... không có hài cốt hay sao?
Vũ Văn Loan Phi chân nhũn ra muốn té xỉu, Văn Nhân Phinh Đình tay mắt lanh lẹ đỡ lấy hắn.
Nếu như nói trước đó tâm bệnh của Vũ Văn Loan Phi có một nửa là giả vờ, còn lại một nửa mới là thật, như vậy hiện tại hắn đã hoàn toàn là sự thật rồi.
Thái Hoàng thái hậu vô duyên vô cớ bị giết hơn nữa lại thành cái xác không hồn, đối với hoàng gia mà nói chính là bê bối lớn nhất.