Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 800 - Chương 800. Kẻ Có Tiền Khiến Người Khác Bất Ngờ

Chương 800. Kẻ có tiền khiến người khác bất ngờ Chương 800. Kẻ có tiền khiến người khác bất ngờ

"..."

Ngươi mới nũng nịu, ngươi là tên đại thẳng nam, đáng đời hơn ba mươi còn chưa có vợ.

Bạch Quân Quân đáy lòng khinh thường lật đến bầu trời, nhưng vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Trước mắt định án là Thái hậu mất tích, lúc này trong Khôn Thái cung người hầu quỳ đầy đất, bọn họ là người cuối cùng tiếp xúc với Thái hậu nên trở thành kẻ tình nghi lớn nhất.

Nhưng theo khẩu cung của đám người thì đều biểu thị bản thân mình vô tội, Thái hậu đi đâu không ai biết.

Chúng ta ở trong tẩm cung tìm nửa ngày cũng chỉ là phát hiện nghiên mực chép kinh trong các bị lật đổ, ngoài ra dấu vết gì cũng không để lại."

Bạch Quân Quân giấu nhẹm chuyện phát hiện ra Hóa Thi Thủy, đây cũng là chuyện đã đồng ý với Vũ Văn Loan Phi.

"Làm sao có thể vô tội, hung thủ chắc chắn ở trong số những người này! Chỉ cần nghiêm hình ép hỏi nhất định có thể hỏi ra tung tích của Thái hậu!" Đại hoàng tử nổi giận đùng đùng: "Giờ phút quan trọng này nhị đệ còn ngất cái gì, thật sự là quá không ổn."

Hắn còn tưởng rằng nhị đệ phát hiện ra tình huống đẫm máu gì ở Khôn Thái cung.

Kết quả, chỉ như này?

Không hề phát hiện ra còn có thứ gì đáng giá để ngất?

Bạch Quân Quân khẽ nhún vai: "Nhị hoàng tử từ trước đến nay thân thể không tốt, đây không phải là chuyện đã được công nhận à, hơn nữa Thái hậu mất tích không phải việc nhỏ, hắn chịu không được đả kích ngất cũng bình thường."

"Cũng phải." Vũ Văn Tụng thở dài một hơi: "Nói ra thì đêm qua cố đi thăm mẫu phi cũng không đi thăm Thái hậu, cũng không biết là tên giặc nào gây nên, chờ tìm được Thái hậu, nhất định phải ngũ mã phanh thây người kia mới có thể gỡ bỏ mối hận trong lòng ta."

Nhìn thấy Vũ Văn Tụng vẻ mặt giận dữ, Bạch Quân Quân chỉ muốn chửi thầm một câu: Chỉ sợ đời này ngươi cũng không thể nhìn thấy Thái hậu được nữa.

Về phần hung thủ... Đoán chừng là người sau lưng ngài, nếu như muốn ngũ mã phanh thây hắn, vậy thì lên đi.

Bạch Quân Quân vừa nói thầm trong lòng vừa liếc nhìn Vũ Văn Tuyển một cái, lúc này không nhìn ra Vũ Văn Tuyển có cảm xúc gì, đang yên lặng nhìn sang nàng.

Bạch Quân Quân không khỏi im lặng, người này... Không muốn người khác biết lúc hành động giết người cướp của, ở trước mắt bao người lại diễn vai tình thánh, thật sự là suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ.

Hơn nữa bị hắn nhìn trúng thật đúng là gặp vận đen tám đời.

Theo phân lượng là nguyên chủ, chỉ sợ nửa đêm bị Vũ Văn Tuyển giết, có mất xác một trăm lần nàng cũng không biết.

Nhưng chửi thầm thì chửi thầm, bên ngoài Bạch Quân Quân lại tuyệt không lộ ra.

"Đại hoàng tử à, ta chỉ biết có như vậy, bên trong còn có rất nhiều khách nhân đang xếp hàng thăm hỏi nhị hoàng tử, ngài cũng nhanh đi đi, còn chậm trễ nữa thì không biết phải xếp hàng bao lâu đâu."

"Được, vậy ta đi, Quân Quân nha đầu về sau chúng ta tiếp tục trao đổi với nhau."

Nói xong Vũ Văn Tụng móc từ trong ngực ra một viên dạ minh châu thật to: "Cái này cho ngươi chơi."

Nha!

Lại có quà!

Bạch Quân Quân được sủng mà kinh hãi, không nghĩ tới Đại hoàng tử khô khan còn hào phóng như vậy, không nói sớm! Thái độ của nàng nhất định sẽ tốt hơn nhiều!

Bạch Quân Quân cũng không che giấu sự vui vẻ trên mặt chút nào, nụ cười thiếu chút loé mù Vũ Văn Tụng, hắn tùy ý nói:

"Haizz, ở chỗ ta ngoại trừ những cái này thì không còn cái gì dùng được, nếu như ngươi thích về sau sẽ xếp cho ngươi mấy cái bao tải."

Bạch Quân Quân nước mắt sắp trào ra rồi.

Ở trong nhận thức của nàng Đại hoàng tử là người truy sát Lâm nương tử và sư phụ của hắn đến ngã ba đường hung thần ác sát, bây giờ hiểu rõ đi nữa, xem ra Tây Địa cũng không kém như trong tưởng tượng!

Bạch Quân Quân giả bộ ngượng ngùng xoa xoa viên dạ minh châu: "Vậy ta cảm tạ đại hoàng tử Điện Hạ trước, về sau có cơ hội ta chắc chắn sẽ đến Tây Địa dạo chơi."

Đại hoàng tử cười ha hả gật đầu coi như đồng ý.

Lúc này Bạch Quân Quân mới nhiệt tình từ biệt với hắn rời đi.

Đưa mắt nhìn Bạch Quân Quân rời đi, Đại hoàng tử như có như không liếc nhìn Vũ Văn Tuyển một cái: "Tiểu nha đầu quả thực rất thú vị."

Bình Luận (0)
Comment