Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 803 - Chương 803. Bẫy Trong Bẫy

Chương 803. Bẫy trong bẫy Chương 803. Bẫy trong bẫy

Không có nhi tử để dựa vào nữ nhân có thể nhận được thứ gì tốt?

Vốn dĩ địa vị có một không hai của Đức Dung thái phi bị xuống dốc không phanh, hiện tại người khác đã có thể đi theo nhi tử nữ nhi về nhà hưởng phúc, chỉ có bà ấy lẻ loi trơ trọi ở trong thâm cung này.

Không có ai tới đón chỉ có thể tự mình rời đi, nhưng rời đi rồi, bà ấy lại có thể đi đâu?

Đông Địa đã trở thành của người khác, nơi này sớm muộn cũng trở thành chỗ của người khác.

Thái phi của Tam hoàng tử lạnh lùng nhìn thoáng qua con búp bê trong tay, vẻ oán niệm lộ ra hoàn toàn.

"Đều là lỗi của ngươi! Đều tại ngươi!"

Trên người con búp bê nhỏ xấu xí dán ba chữ Vũ Văn Tuyển, lúc này thái phi đang đâm mạnh vào hai mắt của nó, như thể thông qua phương thức này, Vũ Văn Tuyển sẽ chết không toàn thây.

Nhìn con búp bê rách nát, thái phi điên cuồng nở nụ cười.

Đám nô bộc nhìn thấy thái phi điên cuồng cũng có chút không đành lòng, nhưng các nàng cũng biết, thái phi chỉ là bức bối muốn điên, không cho bà ấy phát tiết sẽ chỉ càng khó chịu hơn.

Cho nên đám nô bộc không đành lòng nhìn tiếp yên lặng rời khỏi, cho thái phi một không gian phát tiết nỗi hận.

Ngay lúc thái phi điên cuồng cười to, sau lưng truyền đến một giọng nói thăm thẳm.

"Thật đáng thương."

Thái phi nghe thấy giọng nói này, nhất thời dừng lại động tác trong tay, bà ấy theo phản xạ quay đầu, đã nhìn thấy Vũ Văn Tuyển mặc toàn thân áo đen.

Đúng vậy, cho dù hắn không tháo tấm che mặt xuống, bà ấy cũng có thể nhận ra được, đây là Vũ Văn Tuyển, ánh mắt của hắn và Bảo Hiền giống như đúc, đẹp đến chướng mắt như thế.

“Đức Dung thái phi đã từng đệ nhất vô nhị, lại rơi vào tình cảnh như thế này, đúng là mỉa mai."

Vũ Văn Tuyển đi từng bước một tới.

Thái phi nhìn chằm chằm thấy hắn tới gần lại không có chút phản ứng nào.

"Nhìn thấy dáng vẻ này của bà, ta có chút không đành lòng giết bà, làm sao bây giờ?

Dù sao... Còn có thứ gì càng phát tiết hận hơn so với dáng vẻ ngây ngốc này của bà?"

Cái chết của mẫu thân hắn, Đức Dung thái phi có công lao lớn nhất.

Rõ ràng mẹ của hắn có con nối dõi là có thể miễn tuẫn táng.

Nhưng Lưu thái phi lại đề xuất, ngoại trừ không có con nối dõi, cũng phải có một ngừoi có con nối dõi cùng đi, mới có thể biểu hiện ra sự thật lòng của nhóm thái phi.

Kết quả là, Bảo Hiền phi bị đẩy ra.

Bảo Hiền thái phi đương nhiên là không đồng ý, nhưng khi tấm vải trắng được quấn vào cổ bà ấy, bà ấy yếu đuối thì có thể làm cái gì.

Vũ Văn Tuyển đi từng chút một tới trước mặt Đức Dung thái phi, trên mặt hắn lạnh lẽo không có chút tình cảm nào.

Đúng vào lúc này, Đức Dung thái phi đột nhiên rút từ tay áo ra một thanh đoản kiếm, nhanh chóng đâm vào Vũ Văn Tuyển.

Vũ Văn Tuyển không kịp né tránh, trên ngực bị kiếm cứa qua bị thương, hắn nhìn thoáng qua tia máu màu đen chậm rãi chảy ra ở trên ngực có một chút kinh ngạc.

Thái phi cười nói liên tục: "Từ lúc ngươi muốn tới Hoàng Đô ta đã biết ngươi không có lòng tốt, người khác cũng không biết Thái hậu mất tích là vì sao, ta lại rõ ràng, Thái hậu mất tích nhất định có liên quan đến ngươi.

Từ lúc bắt đầu ta đã chuẩn bị, chỉ sợ ngươi sẽ không tới đây."

Tiếng nói của bà ấy vừa dứt, cửa lần nữa bị mở ra, đám nô bộc vừa mới lui ra ngoài, tất cả đều cầm vũ khí trên tay vẻ mặt cảnh giác nhìn sang hắn.

Lúc này Đức Dung thái phi nào có nửa điểm bị điên?

Bà ấy không nhanh không chậm đứng lên, cũng vứt con búp bê rách nát đang cầm trong tay rách xuống một bên.

"Vũ Văn Tuyển, là ngươi tự chui đầu vào lưới, đừng oán trách ta vì con ta báo thù."

Nói xong lại liếc mắt nhìn đoản kiếm.

"Đây là ngâm kịch độc, ngươi chỉ cần sử dụng nội lực, thì sẽ chết."

Nụ cười trên mặt Vũ Văn Tuyển biến mất: "Ta ngược lại rất xem thường bà rồi."

Chưa từng nghĩ, nữ nhân này rất giảo hoạt, cố ý làm một cái bẫy chờ hắn.

Thái phi cong môi: "Dù sao ta cũng là nữ nhi của Lâm gia, lúc ta còn nhỏ tuổi ở trên chiến trường, ngươi còn không biết đang ở đâu nữa.

Tên oắt con vô sỉ nhà ngươi trả mạng lại cho con ta!"

Bình Luận (0)
Comment