Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 804 - Chương 804. Địa Ngục Trần Gian

Chương 804. Địa ngục trần gian Chương 804. Địa ngục trần gian

Nói xong thái phi ra lệnh một tiếng, những người hầu kia ồn ào nâng kiếm xông về phía thủ cấp của Vũ Văn Tuyển.

Vũ Văn Tuyển nhanh chóng phóng đi, đồng thời một tay hoá thành móng vuốt, móc miếng thịt đã hoá thành màu đen hư thối trên ngực xuống.

Lúc mọi người ở đây đang kinh ngạc, Vũ Văn Tuyển vung tay lên giữa không trung, ngân quang chợt hiện ra.

Mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác trong cổ mát lạnh, đồ dùng trong phòng ở xung quanh cũng đảo lộn, sau đó thì không còn ý thức nữa.

Thái phi nhìn thấy đám tuỳ tùng trong nháy mắt đầu một nơi thân một nẻo, mấy cái đầu người thậm chí lăn đến bên chân của bà ấy.

Bà ấy kinh ngạc lui lại hai bước: "Ngươi... Ngươi sao lại..."

Hắn rõ ràng đã trúng độc, chỉ cần vận dụng nội lực thì sẽ tốc độ độc tố phát tác sẽ gia tăng, nhưng bây giờ Vũ Văn Tuyển lại có thể liên tục giết mấy người, ngoại trừ sắc mặt tái nhợt một chút, không thấy bất kỳ sự không ổn nào.

Bà ấy khó mà tin được: "Ta rõ ràng đã hạ kịch độc, ngươi không có khả năng không có chuyện gì."

Vũ Văn Tuyển cong môi: "Quan tâm ta có trúng độc hay không, không bằng quan tâm chính bản thân bà đi."

Nói xong, dao của hắn vung xuống lần nữa.

Lần này, cuối cùng Đức Dung thái phi đã không giãy dụa được nữa, bà ấy giống như những tôi tớ đó, vào lúc Vũ Văn Tuyển giơ tay chém xuống đầu người đã rơi xuống đất.

Cho đến trước khi chết, thái phi cũng có vẻ mặt khó mà tin được, trên đời này làm sao có thể có người thoát được thạch tín kịch độc?

Vũ Văn Tuyển nhìn thi thể trong cả căn phòng cuối cùng thể lực có chút chống đỡ không nổi.

Lúc này lồng ngực của hắn, một con đỉa hút máu khô quắt, đang nhanh chóng bành trướng phình to lên.

Vũ Văn Tuyển nhịn xuống sự đau nhức và choáng váng, xác định con đỉa đã hấp thụ hết máu độc, lúc này mới hung hăng móc ra.

Con đỉa bị cưỡng ép kéo ra, bất mãn hé miệng, bên trong miệng lộ ra miệng hút lít nha lít nhít, những miệng hút kia thậm chí còn có giọt máu đang chảy, nhìn rất là giật mình.

Vũ Văn Tuyển ném nó vào bình sứ, lúc này mới nghiêm túc nhìn về phía phụ nhân đáng hận kia.

Còn có mấy người...

Trước khi rời khỏi Hoàng Đô, hắn nhất định phải khiến cho tất cả bọn họ đều phải chết.

Vũ Văn Tuyển mím môi, một lượng lớn Hóa Thi Thủy rơi xuống, một trận hôi thối truyền đến, những thi thể này dần dần biến mất, cái gì cũng không còn sót lại.

Đức Dung thái phi chết chỉ là bắt đầu, tối nay hoàng cung nhất định sẽ trầm luân trong địa ngục trần gian.

...

Sáng sớm hôm nay, chư vị Thân Vương công chúa đã muốn rời khỏi rồi.

Bạch Quân Quân vốn dĩ cho rằng sẽ là cảnh tượng vui mừng vui vẻ đưa tiễn, kết quả vừa đến cung điện lại phát hiện rất nhiều công chúa có sắc mặc không tốt, ngay cả Vũ Văn Tụng cũng là vẻ mặt tái nhợt.

“Đã xảy ra chuyện gì?" Bạch Quân Quân nhạy bén tiến đến bên cạnh Văn Nhân Phinh Đình.

Văn Nhân Phinh Đình đang định mở miệng, Đại hoàng tử đột nhiên rút kiếm chỉ về phía Vũ Văn Loan Phi.

"Ngươi nếu không cho ta một công đạo, thì đừng trách ta không khách khí!"

"Đúng vậy, mẫu phi ta đã đi đâu rồi."

"Bọn họ rốt cuộc đã đi đâu!"

"Vũ Văn Loan Phi, không phải ngươi một mặt giả bộ nói muốn thả bọn họ rời đi, một bên khác lại đem giấu bọn họ đi đấy chứ!"

Nghe được chỗ này, cũng không cần Văn Nhân Phinh Đình giải thích, Bạch Quân Quân vô cùng ngạc nhiên: "Cái thái phi khác..."

Văn Nhân Phinh Đình gật đầu.

Mẹ ôi, cái quỷ gì vậy!

Bạch Quân Quân ngạc nhiên liếc nhìn Vũ Văn Tuyển một chút, lúc này mặc dù hắn vẫn im lặng không nói gì như thường ngày, nhưng đáy mắt lại có một tia mỏi mệt.

Đây là tối hôm qua thức đêm giết người nên mệt mỏi?

Người này cũng quá điên rồi, chẳng lẽ hắn tiêu diệt toàn bộ đám thái phi rồi hả?

Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Quân Quân, Vũ Văn Tuyển ngước mắt để đối mặt với nàng, trong mắt có thứ tình cảm không nói rõ được cũng không tả rõ được

Bạch Quân Quân không cảm nhận được tình yêu, ngược lại cảm thấy giống như là một con rắn độc đang nhìn mình chằm chằm, người này điên như thế, có thể trói nàng lại rồi đưa đi hay không?

Nghĩ đến loại khả năng này, Bạch Quân Quân không nhịn được rùng mình một cái.

Bình Luận (0)
Comment