Ngoại trừ vấn đề huyết thống, chuyện thứ hai ảnh hưởng đến nhân khẩu của Vu tộc chính là điều kiện sinh hoạt của Vu tộc quá gian khổ.
Nhìn xem độc chướng này mọc thành cụm trong không khí, lại nhìn môi trường ẩm ướt u ám này mà xem.
Còn nữa nơi này thường phát sinh đấu cổ, lúc đấu cổ chính là lúc cho phép tổn thương tính mạng của cổ sư, cho nên nói theo một mức độ rất lớn, đây là nơi đã ít người còn hay làm liều.
Nhưng cổ dân cũng không cảm thấy cuộc sống như vậy có vấn đề, trăm ngàn năm qua tất cả mọi người đều sống tuân theo quy củ của lão tổ tông như thế.
Nói không chừng người khác chỉ ra lối sống của bọn họ có vấn đề sẽ còn bị coi là người bất trung, người có tư tưởng lệch lạc vân vân....
Đương nhiên, đây là cuộc sống của người ta, Bạch Quân Quân cũng không phải người điều tra thật sự, làm rõ ràng đầu đuôi tiếp tục đi bộ lên ộ.
Ra khỏi thôn xóm nhà sàn mọi người bắt đầu tản đi khắp nơi, mọi người đều có khu săn bắt thú quen thuộc của mình, vừa ra ngoài thì đã không tìm được người.
Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua, dù sao đường nào nàng cũng không thông thạo, cứ đi lên phía trên đỉnh núi là được.
Bạch Quân Quân xác định mục tiêu, may mà đoạn đường này cũng không có ai ngăn cản.
Nhưng không có ai ngăn cản không có nghĩa là cả đường thuận lợi, Bạch Quân Quân mới đi vào rừng trùng không bao lâu, đã gặp rất nhiều lần côn trùng phục kích.
Kiều chưởng quỹ đã từng nói qua, khu săn dã thú của núi Vu Tổ, cũng chính là bên ngoài nhà sàn, độc trùng trải rộng nguy hiểm tứ phía.
Rất nhiều độc trùng chưa được thuần hóa sẽ chủ động tấn công con người, bình thường cổ dân chỉ có thể dùng cổ bản mệnh để đi khắc chế, nếu như không có cổ bản mệnh, đám côn trùng này sẽ coi ngươi như đồ ăn mà khóa chặt.
Núi Vu Tổ có không ít tiểu hài tử chính là vì như vậy mới bị côn trùng kéo đi.
Bạch Quân Quân hiện tại hệt như gặp phải Thao Thiết.
Chúng nó cảm nhận được trên người Bạch Quân Quân không có cổ bản mệnh, tất cả đều điên cuồng tuôn ra nhằm vào nàng.
Đám côn trùng này hình thù kỳ quái xấu xí không chịu nổi, nhìn thấy Bạch Quân Quân là đột nhiên xông lại gặm cắn.
Bạch Quân Quân miệt thị liếc nhìn chúng nó một chút, ngón tay khẽ nhúc nhích, cây cỏ xung quanh vang lên xào xạc, trong chốc lát tất cả đều giống như có sinh mệnh, trong nháy mắt cuốn lấy cổ trùng.
Đám côn trùng này dĩ nhiên không muốn, điên cuồng giãy dụa phun ra sương độc độc dịch.
Cây cỏ bị độc dịch làm cho mục nát, rất nhanh lại sinh trưởng lần nữa, thậm chí cây cỏ còn hấp thu những độc dịch này tự chuyển hóa thành nhựa cây axit, lá cây thậm chí rễ cây xuất hiện hết cái giác hút này đến cái giác hút khác, chúng nó phun ra nhựa cây axit phản kích độc trùng.
Bình thường độc trùng đã quen thuộc cây cỏ yên tĩnh im ắng, đâu nghĩ tới một ngày kia những cây cỏ này sẽ trở thành mãnh thú đòi mạng của chúng nó.
Rất nhanh một đợt độc trùng này đã bị cây cỏ hấp thụ sạch sẽ, thậm chí ngay cả thể xác cũng không còn lại.
Bạch Quân Quân nhìn thoáng qua cây cỏ càng trở nên xanh um tươi tốt, đột nhiên mượn sức mạnh của bọn nó bay lên, nàng nhanh chóng lướt lên trên đỉnh núi.
Rất nhanh đã nghe được bên trên có tiếng động lạ.
Bạch Quân Quân bất giác biến mất ở ngọn cây, hướng xuống thăm dò.
Chỉ thấy truyền đến tiếng động chính là một đoàn nữ tử, dẫn đầu là người lần trước đã gặp ở huyện An một lần, Vu Vân Lan sư thúc của Vu Noãn.
Lúc này Vu Vân Lan đứng trước một cái động cực lớn, trước mặt nàng ta còn có bốn nữ nhân đang áp giải hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ này sắc mặt trắng bệch, khóe miệng nổi lên màu nâu, nhìn hơi thở mong manh.
Mà Vu Vân Lan trước mặt đang nheo mắt: "Chủ tử các ngươi tư thông với đàn ông bên ngoài, tội đáng chết vạn lần. Làm đồng lõa của nàng ta, các ngươi dĩ nhiên sẽ phải tiếp nhận sự trừng phạt. Bây giờ chính là lúc ta thay thế cổ chủ chấp hành mệnh lệnh, các ngươi nên cảm tạ ta không ở trước mặt cổ dân giật tấm màn che của các ngươi ra, động thủ."
Vu Vân Lan xưa nay là người thuộc phái hành động, làm việc tuyệt đối không dây dưa dài dòng.
Chờ nàng ta nhanh chóng nói xong, bốn người kia lập tức đẩy hai nữ hài xuống cái hố phía dưới.