Nàng ta đang nắm lấy cơ hội cổ chủ không ở đây mới ra tay với Vu Noãn, mà bây giờ cổ chủ lại xuất quan sớm, chẳng lẽ nghe được phong thanh gì đó rồi.
Nghĩ đến đây, Vu Vân Lan căng thẳng trong lòng.
Rất nhanh đã ở trong đại điện nhìn thấy mấy Thánh nữ khác.
Nói ra thì lúc 16 Thánh nữ tranh cử chính là như hỏa như đồ, mọi người ở trong bóng tối đánh đến lợi hại, thậm chí mấy người bởi vì đấu cổ đã chết.
Bây giờ 16 Thánh nữ chỉ còn lại có năm người.
Đương nhiên quỳ ở chỗ này chỉ có ba người, nàng ta là người thứ tư, về phần Vu Noãn, nàng ta trúng độc mãng xà không có nam nhân để tằng tịu chắc đã chết là điều không thể nghi ngờ, còn nữa thị nữ của Vu Vân Lan đã đến chém giết, giờ phút này chỉ sợ Vu Noãn đã chết đến không thể chết thêm được nữa.
Cho nên, Vu Vân Lan ổn định lại tâm trạng quỳ xuống theo.
Một lúc lâu sau, Vu Vân Lan chỉ cảm thấy trước mắt có một bóng dáng màu đen đi tới, nàng ta thoáng ngẩng đầu đã nhìn thấy dung mạo xinh đẹp động lòng người kia của cổ chủ.
Nghe nói mỗi một vị cổ chủ thọ mệnh đều hơn 120 tuổi, vị trước mắt bọn họ này mặc dù nhìn thì hơn ba mươi tuổi, trên thực tế sư phụ của chính mình cũng phải tôn xưng bà ta một tiếng sư thúc tổ, có thể thấy được tuổi tác tuyệt đối không nhỏ.
Nhưng chỉ khi thọ mệnh của cổ chủ sắp tới, mới có thể cử hành nghi thức Thánh nữ tranh cử mới.
Tuy nhiên cổ chủ tuyệt đối không giống như dáng vẻ thọ mệnh sắp tới.
Nhưng Vu Vân Lan đã từ mười mấy tuổi chờ đến khi thành người đẹp hết thời, mãi mới chờ được đến lúc cổ chủ tuyên bố tranh cử Thánh nữ, quan tâm bà ta có nguyên nhân gì, nếu như đã bắt đầu, vậy ai cũng không thể ngăn cản nàng ta leo lên vị trí kia.
Chỉ cần leo lên được vị trí kia, thì sẽ có thanh xuân và thọ mệnh vô thượng, đáy mắt Vu Vân Lan lộ ra sự tham lam.
Cổ chủ của núi Vu Tổ lười biếng nhìn thoáng qua bốn người quỳ dưới đài, lộ ra một nụ cười không rõ ẩn ý.
"Sao vậy, ta tuyển chọn cẩn thận 16 vị Thánh nữ, bây giờ chỉ còn dư lại bốn người các ngươi? Bây giờ mới được bao nhiêu ngày?"
Từ lúc bắt đầu tranh cử đến bây giờ chỉ mới hai mươi ngày, cách khoảng thời gian cuối cùng cũng còn có mười ngày, nhưng ứng cử viên Thánh nữ chỉ còn một phần tư, tốc độ giảm mạnh này thực sự xúc động.
"Mặc dù ta cho phép các ngươi đấu với nhau, nhưng nguyên tắc nội đấu vẫn là đấu cổ, nhưng bây giờ, các ngươi nội đấu đã là cái gì? Đã học được món lục đục nội bộ của triều đình về rồi hả? Tư thông với nam nhân bên ngoài, thật là có bản lĩnh."
Tất cả Thánh nữ nghe vậy đành phải quỳ rạp xuống mặt đất, mà thông qua lời nói của cổ chủ, Vu Vân Lan càng hiểu rõ cổ chủ lần này xuất quan là nhắm tới chính mình.
Rốt cuộc là ai hé răng ra!
Nàng ta phẫn hận quay đầu trừng mắt với đám thánh nữ bên cạnh.
Một lòng đấu với Vu Noãn, ngược lại quên mất những người này cũng nhìn chằm chằm.
Chỉ sợ là những người này nắm lấy thời cơ, đi cáo trạng với cổ chủ!
Cổ chủ lạnh mặt nhìn người dưới đài cũng không nói chuyện.
Lúc này một giọng nói lạnh lùng truyền tới từ phía bên cạnh: "Ngươi không cần nhìn người khác, là ta tự mình đi tìm cổ chủ."
Nghe thấy âm thanh quen thuộc này, Vu Vân Lan ngạc nhiên ngẩng đầu đã nhìn thấy một thiếu nữ quen thuộc xuất hiện trước mặt.
Thiếu nữ kia trông vẫn như cũ, vẻ mặt thanh lãnh, thân hình mảnh mai, nhìn giống như ánh trăng sáng trên cao thánh khiết không thể chạm vào.
"Ngươi..." Vu Vân Lan mở to hai mắt nhìn.
Vu Noãn tại sao lại ở đây?
Nàng ta không phải trúng độc mãng xà đang ở trong Tư Quá Nhai sống không bằng chết sao?
Vu Vân Lan lắc đầu: "Cho dù ngươi có thể chạy được, trúng độc mãng xà cũng tuyệt đối không có khả năng toàn thân trở ra, ngươi... Ngươi nhất định là tìm nam nhân!"
Vu Noãn cong môi: "Cho tới bây giờ ngươi vẫn còn chấp mê bất ngộ."
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng." Vu Vân Lan cuối cùng đã lộ ra sự kinh hoảng: "Cổ chủ, Vu Noãn có vấn đề xin ngài minh xét!"
Đúng lúc Vu Vân Lan dập đầu khẩn cầu điều tra rõ ràng thì "Loảng xoảng" một tiếng, một cái bình sứ trắng sữa lăn rơi xuống mặt đất.