Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 830 - Chương 830. Lôi Đình Trừng Trị

Chương 830. Lôi đình trừng trị Chương 830. Lôi đình trừng trị

Sau khi chiếc bình sứ này lăn xuống vỡ vụn trên mặt đất, một chất lỏng màu bạc thẩm thấu vào trong mặt đất ở nơi này.

Người ở phía trên tòa đại điện này đối với dược lý đều có mấy phần tinh thông, ngửi thấy mùi này khiến cho người ta ý loạn tình mê, mọi người nhanh chóng che lại miệng mũi.

Vu Vân Lan nhìn thấy độc mãng xà mình đã giấu kỹ cứ như vậy bệ vệ lăn xuống rơi vào trong tầm mắt mọi người đồng tử không khỏi chấn động.

"Chắc hẳn ngươi cũng nhận ra đây là cái gì đi, nếu không phải ta lưu lại một kế, thật sự đã bị ngươi làm hại muôn đời muôn kiếp không thể quay lại được rồi." Vu Noãn lạnh lùng nói.

"Ngươi vu khống ta, ta không biết ngươi đang nói cái gì."

Bây giờ Vu Vân Lan cũng coi như biết rồi, hóa ra lúc trước Vu Noãn cũng là tương kế tựu kế giả bộ trúng độc, chờ nàng ta buông lỏng rồi đến đánh một lần nữa.

Chỉ tự trách mình bị thắng lợi làm đầu óc u mê, coi thường sông nhỏ làm lật thuyền.

Nhưng mặc dù Vu Noãn lấy được độc mãng xà, nhưng không có nhân chứng thì nàng ta vẫn còn có cơ hội, Vu Vân Lan biết lúc này chỉ có thể cắn răng không thừa nhận.

Đang lúc Vu Vân Lan phí hết tâm tư muốn tìm lấy cớ, bên ngoài lại truyền tới thông báo.

"Cổ chủ, bên ngoài có thị nữ cầu kiến, nói là đến nhận tội."

"!" Vu Vân Lan nghe đến đó sắc mặt trắng bệch.

Người trên công đường thản nhiên mở miệng: “Để cho bọn họ đi vào."

"Vâng." Người hầu nghe được mệnh lệnh lập tức đi ra bảo đám thị nữ đi vào.

Chờ bốn thị nữ đi vào, đáy mắt Vu Noãn xẹt qua một tia mừng rỡ, mà Vu Vân Lan thì hoàn toàn trợn trắng mắt.

Chỉ thấy hai thị nữ của mình vẻ mặt xanh xao đang quỳ trên mặt đất, cả quá trình đều né tránh ánh mắt của Vu Vân Lan.

Các nàng ta quỳ rạp trên mặt đất, cũng không đợi mọi người hỏi đã chủ động nói.

"Cổ chủ, tỳ nữ có việc bẩm báo..."

Thế là hai người một chữ cũng không lọt kể lại toàn bộ sự việc Vu Vân Lan sắp xếp bẫy rập như thế nào để giẫm đạp Vu Noãn.

Vu Noãn cũng không nghĩ tới mọi việc thuận lợi như vậy, bây giờ nhân chứng vật chứng đều đầy đủ ở đây, hoàn toàn bớt đi thời gian mình và Vu Vân Lan nói nhảm.

Chờ hai tỳ nữ này nói xong, cổ chủ nặng nề vỗ ghế một cái.

"Ta quá thất vọng về ngươi rồi!"

Vu Vân Lan giật mình một cái quỳ xuống: "Cổ chủ tha thứ, ta chỉ là nhất thời bị ma quỷ xui khiến, ta biết sai rồi, xin cổ chủ cho ta một cơ hội, về sau ta sẽ không tái phạm nữa."

"Nếu như ngươi và Vu Noãn dùng thủ đoạn đường đường chính chính để so tài, ta cũng không nói gì, nhưng ngươi bây giờ lại công khai dùng loại thủ đoạn hạ lưu này để đi hại người. Nếu như bây giờ tha cho ngươi, chẳng phải là nói cho các nàng biết ai cũng có thể giở trò hay sao? Lúc đó tương lai của Vu tộc sẽ như thế nào!"

"Cổ chủ ta biết sai rồi, ta thật sự biết sai rồi!" Vu Vân Lan cuống quít dập đầu: "Ngài nể mặt sư phụ ta, ngài tha cho ta đi, van xin ngài mở cho ta một con đường sống!"

Lúc này Vu Vân Lan đã không còn uy phong như ngày xưa nữa, nàng ta như chó vẫy đuôi mừng chủ không hề khí khái.

Cổ chủ chán ghét nhíu mày: "Vu Vân Lan, trong số những Thánh nữ này ngươi là lớn tuổi nhất, vốn dĩ cho rằng ngươi sẽ làm tấm gương tốt, làm một tấm gương mẫu cho những đứa bé nhỏ này, đáng tiếc, chung quy là ta tính sai rồi."

Cổ chủ không nhiều lời, bà ta trực tiếp nâng tay lên, một con mãng xà khổng lồ đột nhiên từ tay áo thoát ra lao thẳng đến trước mặt Vu Vân Lan.

Vu Vân Lan không kịp né tránh bị răng nanh của mãng xà cắm vào mắt.

Lưỡi của con rắn kia cuốn Vu Vân Lan từng chút một vào trong miệng, hút hết sự sống của nàng ta.

Vu Vân Lan giống như một bà lão từ từ khô cạn, tóc bạc da thịt nhíu lại dần dần, rất nhanh đã hóa thành một bộ xương khô quắt.

Trên thần điện người thấy thế kinh hãi, nhất là bốn thị nữ, nhìn thấy Hắc Xà kia giống như trông thấy cây roi của Bạch Quân Quân, đều rất đáng sợ.

Đợi Vu Vân Lan trở thành một bộ bạch cốt, cổ chủ mới quả quyết thu tay lại.

Bình Luận (0)
Comment