Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 854 - Chương 854. Triệu Gọi Bí Thuật Thượng Cổ

Chương 854. Triệu gọi bí thuật thượng cổ Chương 854. Triệu gọi bí thuật thượng cổ

Lúc này khóm rêu nhỏ đã nghe được tiếng của Bạch Quân Quân, biết nàng mời nó ra ngoài đãi một bữa thật thịnh soạn, nó tỏ vẻ vui mừng, sứ mệnh của nó chính là ăn thứ bùn này, ấy vậy mà trăm ngàn năm nay, vì hậu nhân Vu tộc khắc chế, nó không tới gần người khác được, nay cuối cùng cũng có cơ hội.

Sau khi bàn bạc với khóm rêu nhỏ, cuối cùng Bạch Quân Quân cũng có được đôi chút tự tin.

Nàng đút cho hồ ly uống một chút nước thảo mộc, sau đó đưa hồ ly ra bên ngoài một lần nữa.

Khóm rêu bám vào bả vai Bạch Quân Quân, Tiểu Thự San và cây bắt ruồi tạm thời không có tác dụng, chỉ đành ở lại đợi chủ nhân quay về, cây bắt ruồi cũng vì thế mà tỏ ra vô cùng tức giận.

Nhìn đống cứt trâu nở hoa trên vai chủ nhân thật là ngứa mắt mà!

Tiểu Thự San không nhịn được mà nghĩ, nhảm nhí thật, trong mắt nó, cây bắt ruồi cũng là một cái cây đần.

Vả lại, vốn dĩ nó cũng cảm thấy bản thân mình là một đứa con cưng, nhưng sau khi cái cây đần kia xuất hiện, nó đã bị thất sủng. Hiện tại thứ phân trâu kia gia nhập, e rằng cái cây ngốc cũng chỉ có thể như nó… Bị thất sủng mà thôi.

Nghĩ như vậy, không hiểu sao Tiểu Thự San lại cảm thấy vô cùng hả hê.

Ở bên ngoài, đương nhiên Bạch Quân Quân chẳng hơi đâu mà để ý tới đám cây cỏ kia nghĩ gì, mà bị vây trong làn sương màu đỏ chết chóc kia.

Trong nháy mắt khi hai người vừa chạm đất, thứ bùn kia lập tức quấn lậy bọn họ như giòi bọ.

Bạch Quân Quân nhanh chóng vung roi hoa Thụy Đồng cầm sẵn trong tay ra, để đầu roi quấn lấy tảng đá cao vốn là rắn chín đầu, đưa Lý Văn Li tạm trốn lên trên cao.

Khóm rêu bên vai Bạch Quân Quân cũng tự giác nhảy vào vũng lầy kia.

Sau đó, Bạch Quân Quân trông thấy một cảnh tượng kinh người.

Khóm rêu nho nhỏ kia vừa rơi xuống bùn đất đã to cao lên với tốc độ mắt thường trông thấy được, nó dần lan khắp nơi, phát triển với tốc độ kinh người chẳng khác nào bèo trôi gây ô nhiễm nguồn nước, chẳng bao lâu sau đã nuốt trọn cả bể cổ trùng phía dưới.

Ngay sau đó, đóa hoa Mạn Đà La phun ra sương đỏ kia cũng biến mất.

Nàng nhận ra mức nước ngập ngang người khóm rêu càng lúc càng thấp đi, hay nói đúng hơn là vơi dần, bởi vì khóm rêu đã chén sạch chỗ bùn đất ấy.

Từ khi ấy tới giờ, cổ chủ vẫn chưa hề rời đi mà đứng phía trên giám sát từng giây từng phút.

Thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, bà ta không khỏi sửng sốt.

Ban đầu bà ta cũng chẳng rõ khóm rêu này là thứ gì, còn tưởng là thứ Mạn Đà La sản sinh ra, nhưng trông thấy Mạn Đà La héo úa, bà ta cũng khá do dự, trong lòng cảm thấy bất an.

Khi màn sương đỏ trong trùng huyệt dần tan hết, mặt đất vốn là đầm lầy bỗng nhiên bị mặt đất bao trùm, bà ta nhận ra ngay chuyện không ổn.

Cổ chủ rối rắm cô cùng, dù sao bà ta cũng chỉ nhặt được nửa cuốn bí thuật thượng cổ, bí thuật thượng cổ hoàn chỉnh kia, cần phải gom đủ bốn hộp báu thì mới có thể khai phá.

Có điều bây giờ tên đã lên dây, bà ta không thể không bắn.

Cổ chủ không hề nao núng, tiếp tục sử dụng thuật phù trong tay thêm một lần nữa.

Bạch Quân Quân cảm thấy phiến đá nơi bọn họ đứng lại bắt đầu chuyển động. Nàng thấy đầu mình đau dữ dội, ngay cả hồ ly đang hôn mê cũng không nhịn được đau mà ho khan, khóe miệng nhỏ máu.

Bây giờ Bạch Quân Quân cũng đã nhận ra, e rằng tảng đá này mới là nơi hung hiểm nhất trong cả trùng huyệt này.

Nàng còn chưa kịp chạy trốn, phiến đã đã nứt toạc bất thình lình, một luồng nham thạch vừa bốc mùi vừa đặc sánh tuôn ra, nuốt sống cả Bạch Quân Quân lẫn Lý Văn Li.

Lúc này, trên tảng đá cũng mọc ra một đóa Mạn Đà La rực rỡ, nó phun ra so với hướng mãnh liệt mấy chục lần màu đỏ huyết vụ, nháy mắt làm trùng huyệt lại lần nữa thấy không rõ khuôn mặt.

Lúc này, phiến đá đột nhiên mọc ra một đóa Mạn Đà La tuyệt diễm, phun ra một đám sương máu đỏ tươi. Lớp sương này dày gấp mấy chục lần khi trước, chỉ trong nháy mắt đã khiến cho không gian trong trùng huyệt mờ mịt chẳng thấy rõ thứ gì.

Cổ chủ cũng không ngờ mình đã triệu gọi bí thuật thành công, không kim được tiếng cười điên loạn.

“Được rồi, để ta cho các ngươi thấy thuật Độc Nhân mà người đời trước để lại lợi hại như thế nào! Ha ha ha ha…”

Cổ chủ đang cười điên loạn, đột nhiên một cơn gió mạnh ập tới từ phía sau lưng bà ta.

Bình Luận (0)
Comment