Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 853 - Chương 853. Vô Tình Ra Tay Tương Trợ

Chương 853. Vô tình ra tay tương trợ Chương 853. Vô tình ra tay tương trợ

Ở bên ngoài, hàng không thể sử dụng dị năng, hoàn toàn không thể liên kết được với loài hoa đó.

Không ngờ nàng cũng có ngày bị thực vật làm khó làm dễ.

Bạch Quân Quân đang thở ngắn than dài vì chẳng biết phải làm sao, bỗng nhiên nàng cảm nhận được có một bóng đen đi lướt qua chân mình.

Nàng sửng sốt, truy rằng trong không gian này có cây bắt ruồi và Thủy Linh, nhưng chúng nó làm gì có màu đen, tới cả đám ong mật cũng chẳng đen thùi lùi một đống như vậy.

Nàng dáo dác tìm kiếm xung quanh, đột nhiên “cạch” một tiếng, một khóm rêu xanh mượt bò lên trên người Lý Văn Li, sau đó bắt đầu nhai nuốt áo khoác da bị thấm chất độc của Lý Văn Li.

“!!!”

Bạch Quân Quân ngạc nhiên nhìn đống cứt trâu kia… Không phải, là khóm rêu.

Đây… Đây không phải thứ nàng tiện tay nhặt được trong lớp chướng khí đó hay sao?

Bạch Quân Quân cảm thấy mình bị đả kích rất lớn, chỉ biết trơ mắt nhìn khóm rêu hành động.

Ban đầu nàng còn tưởng khóm rêu này đang cắn nuốt nọc độc trên áo choàng da, nhưng nhìn kỹ lại thì không phải, nó đang ăn bùn đất bám trên chiếc áo mà thôi.

“???”

Bạch Quân Quân khó mà tin được, bèn tới gần khóm rêu kia quan sát.

Khóm rêu kia như cảm nhận được ánh nhìn đau đáu của Bạch Quân Quân, nhất thời chẳng dám động đậy.

Bạch Quân Quân vội vàng xua tay: “Ngươi tiếp tục đi, cứ tiếp tục đi, không cần phải để ý tới ta.”

Khóm rêu “?”

Lúc này cây bắt ruồi cũng đã phát hiện ra điểm bất thường, nó cũng nhảy về phía này, mười mấy đài hoa khác cũng vội vàng chạy tới chỗ khóm rêu, căng thẳng nhìn người ta không rời mắt.

“…”

Khóm rêu kia thấy vậy thì càng sợ hãi, chẳng dám động đậy

Bạch Quân Quân hết cách, đành xách cây bắt ruồi lên mà mắng: “Ngươi ra chỗ khác mà chơi đi, làm ảnh hưởng tới bữa ăn của rêu ca ca này làm gì.”

Cây bắt ruồi: “…”

Thấy nàng và cây bắt ruồi đều không chú ý tới mình nữa, quả nhiên khóm rêu lại bắt đầu hành động.

Chẳng bao lâu sau, bùn đất bám trên người Lý Văn Li đều đã được nó vệ sinh sạch sẽ.

Bạch Quân Quân đã chắc chắn được, quả nhiên khóm rêu này ăn bùn đất!

Vậy chẳng phải đám bùn nhão chết tiệt ở ngoài kia tới số rồi hay sao?

Bạch Quân Quân vô cùng kích động.

Nàng cũng chỉ tiện tay nhặt khóm rêu này trên đường tới đây, nhìn đi nhìn lại cũng chẳng to được bằng hai bàn tay, không ngờ vào thời điểm quan trọng thế này, nó lại có tác dụng lớn như vậy!

Nếu sớm biết như vậy thì khi còn ở trong lớp chướng khí nàng đã tìm thêm vài khóm nữa, hoặc là nhặt hết tất cả rêu ở đó về mới phải.

Quả nhiên, trúng độc ở đâu thì đi lòng vòng một lát là có thuốc giải,đây đúng là chân lý!

Cũng không rõ chỗ bùn nhão quái dị này đã tồn tại ở đây trong bao lâu, e rằng ngay cả cổ chủ cũng chẳng biết trong làn chướng khí kia có giải pháp triệt để cho ải khó này.

Bạch Quân Quân quyết định kết nối với khóm rêu này, bảo rằng lát nữa sẽ đưa nó ra ngoài đánh chén một bữa no nê.

Đầu ngón tay nàng chạm nhẹ vào người khóm rêu, khi dị năng hệ mộc được truyền vào người khóm rêu, nàng bỗng cảm nhận được một luồng khí vô cùng to lớn ập vào trước mặt.

Bạch Quân Quân đã tiếp xúc với rất nhiều thực vật khác nhau, nhưng chưa từng trải qua chuyện thế này, trong nháy mắt khi chạm vào khóm rêu, nàng có cảm giác như chạm vào biển rộng, vô biên vô hạn, sâu không thấy đáy.

Bạch Quân Quân kinh ngạc vô cùng, nàng thử tìm kiếm linh thức bên trong khóm rêu kia, tìm kiếm được một lúc, nàng bỗng nhận ra có vô vàn điểm sáng lấp lánh đang hội tụ bên trên dị năng của nàng, nhảy nhót dung quanh dị năng hệ mộc của Bạch Quân Quân.

Khóm rêu đen ngòm cũng dần nở ra một đóa hoa nhỏ bằng ngón tay cái, dáng dấp cũng đáng yêu hơn được chút ít.

Khi các điểm sáng hội tụ, rêu phong và Bạch Quân Quân cũng đạt được liên kết chặt chẽ về mặt ý thức, Bạch Quân Quân bỗng nhiên xem được một câu chuyện.

Đại để là khóm rêu nhỏ và cục đá này đều đến từ dị giới, bọn chúng có mối quan hệ cân bằng.

Có điều viên đá kia mê hoặc người ở đây, khiến cho bọn họ phải bảo vệ nó, còn khóm rêu lại bị ngăn trong trận pháp, không thể tới gần được.

Bình Luận (0)
Comment