Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 852 - Chương 852. Hồ Ly Trong Lúc Mơ Màng

Chương 852. Hồ ly trong lúc mơ màng Chương 852. Hồ ly trong lúc mơ màng

Nhưng mới tới ngày thứ hai tắm trong làn sương đỏ, hắn đã dần dần mất đi ý thức, không nhớ lấy nước thảo mộc trong không gian giải độc. Sau đó, trước mắt Lý Văn Li mơ hồ xuất hiện cảnh tượng thuở thiếu thời.

Người nhà hắn đều đang nỗ lực chạy thoát zombie, vì để giữ mạng của mình, cha của hắn đã bỏ lại ba mẹ con hắn ngay giữa đàn zombie.

Rơi vào tuyệt cảnh, Lý Văn Li đã thức tỉnh được tứ đại dị năng hệ địa, thủy, hỏa,, phong. Hắn giết sạch đám zombie tới gần mình, tới mức máu nhuộm đầy tay, không biết bao lâu sau, tới khi người khác tới đây cứu viện hắn mới nhận ra, mẹ hắn đã chết từ lâu, thậm chí còn biến thành zombie, chết trong tay hắn.

Từ đó về sau, là một kẻ không cha không mẹ, Lý Văn Li gia nhập căn cứ H, từng bước một đi tìm cha để báo thù.

Tìm kiếm suốt mấy năm trời, cuối cùng hắn cũng trông thấy bóng dáng cha mình, lúc này ông ta đã trở thành lãnh đạo trong một căn cứ nhỏ nào đó, bên cạnh cũng đã có người phụ nữ mới, người đàn bà đó còn đang ẵm bồng em trai cũng cha khác mẹ của hắn.

Nhìn gia đình hạnh phúc ấm êm này, rồi lại nghĩ tới tháng ngày sống trong căn cứ H, Lý Văn Li chỉ cảm thấy hết sức nực cười.

Ngày hôm ấy, Lý Văn Li không để thủ hạ của mình ra tay, mà đích thân hắn diệt sạch căn cứ ấy.

Từ đó về sau, thanh danh của Hồ Ly căn cứ H chính thức vang rộng khắp nơi, Hồ Ly, cũng đã trở thành biểu tượng của sự vô nhân đạo.

Nhưng hắn lại chẳng mảy may để tâm tới vấn đề này. Hắn đã báo được thù, trên đời này đã không có gì để luyến tiếc. Vì thế, mỗi lần hắn ra ngoài hành động đều chỉ vì khoái cảm khi được giết chóc, dường như chỉ khi làm như thế, hắn mới có thể cảm nhận được ý nghĩa để mình tồn tại trên đời.

Cũng không sai, hắn giết hết những kẻ bên cạnh, sau đó tới trung tâm lãnh đạo, thậm chí còn trở thành đội trưởng của căn cứ, không ai có thể cản bước hắn, cũng chẳng có thứ gì có thể khiến hắn dừng lại.

Trong làn sương màu đỏ, Lý Văn Li rơi vào ký ức, độc trùng trước mắt cũng dần biến thành zombie, chỉ khi vung đao lên, hắn mới có được cảm giác an toàn.

Nhưng không hiểu sao, Lý Văn Li luôn cảm thấy có gì đó không hợp lý, dường như hắn đã quên mất điều gì đó. Rõ ràng không phải như vậy, không biết từ khi nào, hắn đã chẳng còn cô độc nữa, hắn có đồng đội, có những người tin tưởng hắn, còn có một người... một người vô cùng quan trọng đã cho hắn một lý do tồn tại trên đời.

Tuy Lý Văn Li đã cố gắng để nhớ lại, nhưng làn sương độc đã xâm chiếm đại não của hắn, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, không còn nghĩ được gì nữa.

Lúc này Bạch Quân Quân đang giúp Lý Văn Li thanh lọc độc tố, hai hàng lông mày hắn nhíu chặt, có vẻ cực kỳ đau đớn.

So với thứ độc mà A Đao trúng phải, Lý Văn Li còn nghiêm trọng hơn nhiều, dù sau hắn cũng đã trúng độc suốt bốn ngày bốn đêm, hơn nữa cổ chủ kia còn thường xuyên triệu gọi làn sương đỏ kia ra, hiện giờ các tế bào hồng cầu, thậm chí là cả bạch cầu trong người Lý Văn Li đã bị nhiễm độc hoàn toàn, nếu như rút bỏ tất cả ra ngoài, cơ thể không có máu để duy trì, hồ ly cũng chẳng cầm cự được bao lâu.

Không chỉ có vậy, toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hồ ly đều đã bị chất độc xâm chiếm và ăn mòn, dị năng của Bạch Quân Quân có thể giúp nàng cắn nuốt chất độc, nhưng lúc này mỗi một tế bào bên trong lục phủ ngũ tạng của Lý Văn Li đều là chất độc, nếu như hấp thụ toàn bộ, Lý Văn Li sẽ chỉ còn là một cái xác trống không.

Nàng chỉ đành tạm thời bảo vệ trái tim của hồ ly, còn chất độc ở những nơi khác, nàng cần phải có thời gian để tách chất độc và máu trong cơ thể ta trước rồi mới hút được chúng ra ngoài.

Lúc này tất nhiên không phải thời điểm thích hợp để giải quyết chất độc.

Phải mau chóng ra ngoài giải quyết triệt để mối nguy hại, đây mới là giải pháp tốt nhất, nhưng thấy hồ ly bị thương nặng như vậy, Bạch Quân Quân vô cùng bối rối.

Suy cho cùng, làn sương đỏ ngoài kia vẫn còn chưa tan hết, nếu như ra ngoài, hồ ly khó khăn lắm mới ổn định lại sẽ tiếp tục nổi điên mất.

Hơn nữa nàng cũng không biết thứ trong đầm lầy đó là gì, lại càng chẳng có chút thông tin nào về đóa hoa màu đỏ quái dị kia.

Bình Luận (0)
Comment