Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 895 - Chương 895. Hộp Báu Mất Rồi

Chương 895. Hộp báu mất rồi Chương 895. Hộp báu mất rồi

Đương nhiên, không phải Vũ Văn Tuyển không sợ hãi mà là hắn đã sớm đoán được tuổi tác của chủ cổ chủ rất lớn rồi.

Lúc trước khi tặng hắn miếng ngọc bội dưỡng nhan kia, bà ta đã nói rằng đây là bí quyết làm cho bà ta vĩnh viễn gìn giữ được thanh xuân cho nên cũng tặng hắn một miếng.

Nghĩ đến chuyện bây giờ bảo bối đang ở trong tay Quân Quân, trái tim của Vũ Văn Tuyển trở nên mềm mại, tiểu cô nương xinh đẹp như vậy nên vĩnh viễn xinh đẹp.

Đại trưởng lão thấy Vũ Văn Tuyển không những không sợ hãi khi nhìn thấy thi thể mà thậm chí khóe miệng còn nhếch lên thì rất kinh ngạc.

Năng lực thừa nhận của tiểu tử này mạnh mẽ thật đấy.

Vũ Văn Tuyển cảm nhận được ánh mắt kinh sợ của đại trưởng lão thì mới hoàn hồn.

Hắn hỏi một câu: “Có thể tạm thời mời cổ chủ ra được không?”

Ngụ ý là hắn muốn khám nghiệm tử thi.

“…” Đại trưởng lão.

Không ngờ Vũ Văn Tuyển thật đúng là một người mạnh mẽ.

Hắn chẳng những mời cổ chủ ra mà thậm chí còn kiểm tra một lượt cả Thiềm Thừ bị phân thành hai nửa cùng tiên sinh lưng còng và Tử Tiêu đang ngâm mình trong ao nữa.

Ai không biết mà nhìn thấy dáng vẻ tỉ mỉ, không bỏ sót bất kỳ điều gì đó còn tưởng rằng hắn đang nhặt rau ở chợ rau.

Đại trưởng lão hoàn toàn bị năng lực thừa nhận của Vũ Văn Tuyển thuyết phục, lúc cùng hắn nói chuyện lần nữa khó tránh khỏi cung kính hơn.

“Nhìn ra gì không?”

“Ừm.” Vũ Văn Tuyển ngẩng đầu: “Ta vẫn chưa đi xem phòng của cổ chủ.”

Đại trưởng lão sửng sốt, chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, dẫn hắn đi về phía phòng cổ chủ.

“Chuyện xảy ra đột ngột, chúng ta sợ sẽ bỏ sót chứng cứ cho nên nơi này vẫn giữ nguyên dáng vẻ như ban đầu.”

Vũ Văn Tuyển nghiêm cẩn gật đầu, ánh mắt giống như đèn pha đảo qua những vật phẩm ở trong phòng.

Chỉ thấy đệm chăn trong phòng cổ chủ chỉnh tề, trước bàn trang điểm có một chiếc hộp vẫn đang để mở, giống như trước đó không lâu cổ chủ còn từng dùng bàn trang điểm ở nơi này.

Về phần những chỗ khác cũng đều được sắp xếp chỉnh tề, không có vẻ gì như là từng có người ngoài đến đây.

“Nơi này có mật thất không?”

Đại trưởng lão sửng sốt, từ trước đến nay bọn họ không nghĩ tới chuyện phòng của cổ chủ có mật thất.

Dù sao bản thân nơi cấm kỵ đã là mật thất lớn nhất rồi.

Nhìn thấy vẻ mặt của đại trưởng lão, Vũ Văn Tuyển biết ngay ông ta không biết gì cả, hắn cũng không tiếp tục nói nhiều nữa mà bắt đầu quan sát phòng của cổ chủ.

Chẳng mấy chốc đã phát hiện manh mối ở trong một cây nến, hắn bước qua thử xoay cây nến, chẳng bao lâu sau một cánh cửa nhỏ ở góc phòng mở ra, phát ra tiếng vang rền.

Đại trưởng lão há hốc mồm.

Đây… thật sự là vượt quá sự hiểu biết của ông ta.

Không ngờ trong phòng của cổ chủ lại thật sự có mật thất.

Vũ Văn Tuyển cũng không hề sốt ruột bước vào một mình mà đưa tay ra dấu mời với đại trưởng lão, hai người cùng nhau tiến vào.

Nơi này cũng là một mật thất nhỏ, bên trong có bàn và rất nhiều chai chai lọ lọ, đại trưởng lão tò mò nhìn thoáng qua, tất cả đều là thuốc tiên trân quý mà cổ chủ nghiên cứu và chế tạo ra.

Ông ta hơi cảnh giác nhìn Vũ Văn Tuyển.

Vũ Văn Tuyển nhếch môi nở nụ cười: “Những thứ này đều là tài sản của núi Vu Tổ, phương pháp sử dụng cũng chỉ có các ngài hiểu, ta sẽ không lấy đâu, yên tâm đi.”

Có lời hứa hẹn của Vũ Văn Tuyển, đại trưởng lão cảm thấy hơi yên tâm nhưng mà trên mặt cũng xuất hiện vẻ mất tự nhiên… Vậy mà vừa rồi trên mặt ông ta lại lộ ra vẻ tham lam.

Vũ Văn Tuyển không để ý lắm, trong nhận thức của hắn, chuyện người không vì mình, trời tru đất diệt mới là bình thường, nếu là hắn cũng sẽ cảnh giác người ngoài giành giật.

Nhưng mà thật sự là Vũ Văn Tuyển không thèm để ý đến mấy thứ này, tuy rằng hắn không bài xích cổ trùng nhưng suy cho cùng môn tuyệt học này vốn là đả thương địch thủ một nghìn nhưng cũng tự tổn hại đến tám trăm, nếu không không đến thời khắc bắt buộc thì đương nhiên hắn sẽ không đụng vào làm gì.

Lúc này sự chú ý của Vũ Văn Tuyển đều ở trên hai chiếc hộp báu mà hắn mang đến nhưng tìm tòi trong phòng cả một vòng mà không hề có gì cả.

Bình Luận (0)
Comment