Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 922 - Chương 922. Hội Hợp Tại Huyện Anh

Chương 922. Hội hợp tại huyện Anh Chương 922. Hội hợp tại huyện Anh

Cứ như vậy, Bạch Quân Quân và Lý Văn Li dùng uy nghiêm của “thần linh”, bắt đầu làm những việc đao to búa lớn cải cách nơi vô chủ.

Tập quán sinh hoạt của tộc Thôn Hỏa sinh tồn cũng bị thay đổi hoàn toàn.

Bọn họ dần bỏ thói quen ăn tươi nuốt sống, thử học tập ngôn ngữ mới, uống nước từ nguồn nước sạch sẽ, ăn đồ ăn đã được nấu chín, thậm chí từ lối sống săn bắt đã chuyển hẳn sang trồng hoa màu và dệt vải.

Về mặt tinh thần, bọn họ cũng đang nỗ lực học tiếng phổ thông, dệt vải, làm đủ các loại việc.

Đương nhiên, đây chắc chắn không phải việc chỉ trong một sớm một chiều, nhưng Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đều rất kiên nhẫn, dù sao thì trong khoảng thời gian này, bọn họ cũng chẳng còn cách nào khác để tiêu khiển nữa.

Khi mọi người đang hừng hực khí thế trau dồi kiến thức, A Đao ở bên ngoài cũng đã hội họp được với đồng đội của mình ở huyện Anh.

Khi ấy, A Đao ra khỏi nơi vô chủ, Tam Xá Khẩu đã không có ai canh gác.

Trong hai ngày đó, người của núi Vu Tổ đã rút quân toàn bộ bào bên trong tầng chướng khí. Vũ Văn Tuyển vẫn còn chưa đuổi tới nơi, cho nên A Dao đã vượt qua Tam Xá Khẩu dễ như trở bàn tay.

Từ Tam Xá Khẩu đến huyện Anh phải đi mất tám ngày đường, A Đao liều mạng chạy như điên về phía ấy, sau đó chạy tới huyện Anh chỉ với thời gian năm ngày.

Đám người Táp Táp trông thấy A Đao đều hớn hở ra đón, nhất là khi biết được chuyện ở núi Vu Tổ đã có tiến triển thuận lợi, Sơn Hải tiên sinh, Đan Hạc tiên sinh thậm chí cả Vu Noãn đều được giải cứu thành công cả, Kiều chưởng quý và Lâm nương tử đều vô cùng xúc động, chỉ hận không thể mọc cánh mà bay đến bên cạnh người mình thương.

Có điều hiện giờ A Đao tới đây cũng nhận ra dân chúng ở đây không hề vui vẻ thoải mái như độ tiết Hoa Thần khi trước nữa, tất cả mọi người đều có vẻ u sầu và căng thẳng khó tả thành lời.

Người qua kẻ lại trên đường phố cũng đã vơi đi nhiều. Tất cả mọi người đều có vẻ rất lo lắng.

Nghĩ đến tình cảnh trong thành, A Đao bèn hỏi: “Trong thời gian này, nơi đây đã có động thái mới rồi phải không?”

“Hộ vệ biệt viện đã trộm nói cho ta biết nhị hoàng tử đang điều phái binh mã, hiện tại tất cả binh lính tinh anh đều đã tới tập kết ở Bích Lạc. Huyện Anh, thậm chí hoàng đô bây giờ chẳng còn ai canh phòng cung quanh. Hiện giờ nha môn đang ra quyết định chiêu mộ tráng đinh xung quân vệ quốc.”

Lâm nương tử vừa nói mấy câu A Đao đã hiểu tường tận, đây là tiết thu phân buông xuống, phía trên muốn đánh nhau rồi.

Nghe nói cầu Nam Bắc đã tu sửa xong, phía nam chĩa kiếm về phía bắc, thì từ Bích Lạc đê lên cầu Nam Bắc là nhanh nhất. Khi trước Bạch Câu Quốc còn chưa tới cảnh chia năm xẻ bảy, từ hoàng đô đến Bích Lạc, người ta chỉ cần đi qua vài tòa thành là được, nhưng sau khi chiến loạn nổ ra, đất đai chia năm xẻ bảy, các hoàng tử cũng đã ký hiệp nghị hòa bình, các thế lực ở trung gian cũng không dám qua lại.

Muốn đi qua các nơi, chỉ có thể vòng tới Tam Xá Khẩu xa xôi nhất, ra vào từ bên này, hơn nữa cũng chỉ hạn định trong giới thương nhân và nông dân.

Hiện tại ba thế lực đã kết liên minh, tất nhiên không cần phải vòng qua Tam Xá Khẩu làm gì nữa.

Binh lực trong thành bị điều đi toàn bộ cũng là một chuyện không khó giải thích lắm.

Bỗng nhớ ra tiểu thư nói phải đưa mọi người quay về trước tiết thu phân, A Đao cũng không chậm trễ, bảo đoàn người lập tức sửa soạn, sau đó mau chóng rời đi.

“Ngươi không nghỉ ngơi thêm một lát sao?” Thiện từ đại sư tỏ vẻ lo lắng, A Đao đi đường xa mệt nhọc, nhưng vẫn không định ngơi chân mà đưa bọn họ đi ngay tắp lự. Nếu cứ đi về như thế. cũng không biết hắn có chịu nổi hay không.

“Ta không hề gì, trên đường ta ngủ một giấc là được rồi.”

“Nếu đã như thế, vậy thì mọi người hãy mau đi thôi.”

Mọi người cũng không lưỡng lự thêm nữa, lần lượt về phòng cầm tay nải chuẩn bị rời đi, tác phong vô cùng dứt khoát, nhanh gọn, người không biết còn tưởng rằng bọn họ đã biết trước hôm nay sẽ rời đi cùng A Đao vậy.

Ngay cả A Đao cũng không khỏi sửng sốt, khiến mọi người thấy buồn cười: “Từ sau khi Quân Quân đi tìm các ngươi, chúng ta đã chuẩn bị tay nải, giỏ xách đầy đủ để có thể mang đi bất cứ lúc nào, yên tâm đi, chắc chắn chúng ta ở hậu phương sẽ chuẩn bị mọi thứ chu đáo.”

Bọn họ rời đi, thủ vệ trong biệt viện cũng không cản trở, chỉ nghĩ rằng bọn họ lên đường quay trở lại hoàng đô.

Bình Luận (0)
Comment