“Ngay cả ăn mày cũng như thế, càng đừng nói đến dân chúng tầm thường. Các ngài có điều không biết, bây giờ Hoàng đô lại tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh rồi, rất nhiều nam đinh trong nhà lại bị mộ binh nhập ngũ, trong nhà còn lại nhiều người già, nữ nhân yếu đuối và trẻ em như vậy, sao mà nuôi được chứ.”
Nói xong, Lâm nương tử lấy công văn chứng minh nghề nghiệp môi giới người ở bên hông ra: “Đây chính là công văn ta đã chuẩn bị sẵn ở chỗ quan phủ, mời các vị đại ca xem cho.”
Ở cổ đại, môi giới người là nghề nghiệp được quan phủ thừa nhận nhưng cũng bị quản lý vô cùng nghiêm khắc, người có thể nhận được tư cách này rất ít.
Trong mấy năm chạy nạn này, Lâm nương tử cũng phải hao hết mọi cách mới có thể làm ra một thân phận như vậy, vốn nghĩ rằng thân phận này có thể cứu một vài đứa trẻ vô tội, cũng không nghĩ tới hôm nay lại cứu chính mình.
Nhóm thủ vệ nhìn thoáng qua, phát hiện công văn của Lâm nương tử không phải là giả, hơn nữa quả thật trong xe nàng ta đều là trẻ em, không có điểm nào khả nghi cả.
Nhóm thủ vệ gật đầu: “:Ngươi cũng biết là phải ở lại Tam Xá Khẩu một đêm, giao hàng hóa cho chúng ta kiểm tra chứ?”
“Ta hiểu quy củ này nhưng mà hàng hóa của những người làm nghề môi giới người chúng ta khác với những vật chết khác, bình thường cũng đều ở chung một phòng, vậy hôm nay…” Lâm nương tử nhìn bọn họ một cái, trong mắt tràn đầy vẻ các ngài nói như thế nào ta sẽ tận lực phối hợp như thế ấy.
Thủ vệ gật gật đầu: “Vừa rồi các ngươi cũng nói ngày nay khác với ngày xưa, bây giờ chiến sự căng thẳng, không cần ở lại nữa, nhanh đi đi.”
Đương nhiên nguyên nhân lớn nhất mà thủ vệ không giữ nhóm người Lâm nương tử lại là do bọn họ mới tiếp nhận, nghiệp vụ không thuần thục lắm.
Lâm nương tử này cũng là một kẻ lão luyện, ngộ nhỡ bị nàng ta nhìn ra sơ hở thì cũng không hay.
Cho nên sau khi kiểm tra thấy không có vấn đề gì, nhóm thủ vệ cho phép bọn họ đi qua.
Nhưng mà xe ngựa vừa mới bắt đầu chạy thì một người bước ra từ trong chiếc đình ở Tam Xá Khẩu.
“Có chuyện gì ở đây vậy?”
Kiều chưởng quỹ đánh xe nghe thấy giọng nói này thì hơi cứng đờ, ông ta nhận ra giọng nói này, là ngũ trưởng lão.
Không ngờ rằng ngũ trưởng lão lại xuất hiện ở đây.
Kiều chưởng quỹ bình tĩnh cúi đầu xuống, sợ bị nhận ra.
Mà Lâm nương tử cũng lo lắng sự việc không ổn, cười nói lời từ biệt với bọn họ rồi lập tức lên xe rời đi.
Thủ vệ không lưu tâm lắm, nói với ngũ trưởng lão rằng đây là người môi giới người ở Hoàng đô…
Ngũ trưởng lão lại nhướng mày: “Ta nhớ rằng một tháng trước không hề có ghi chép người môi giới người nào quá cảnh cả.”
“Không thể nào?” Thủ vệ cũng nhướng mày theo: “Ta đã kiểm tra công văn của nữ nhân kia rồi, là thật. Hơn nữa trên xe cũng đều là trẻ em.”
Ngũ trưởng lão nhìn theo xe ngựa đi xa, thúc giục cổ bản mạng cảm thụ thử, quả thật không cảm nhận thấy có hơi thở của cổ trùng trên mấy chiếc xe ngựa kia.
Xem ra quả thật không phải là xe khả nghi.
Dù sao nếu Vu Noãn, thậm chí người trúng cổ độc xuất hiện trong xe thì những người nuôi cổ như bọn họ sẽ cảm nhận được trước tiên.
Mọi người không tiếp tục đề tài này nữa, lúc chuẩn bị quay về đình nghỉ mát thì không biết ai nói một câu: “Người môi giới người bây giờ gan lớn như vậy sao? Chỉ mang theo hai ông già mà cũng dám buôn bán nhiều trẻ em như thế, không có bất kỳ người nào đi theo bảo vệ cả, không sợ bị người khác cướp hả?”
Câu nói này giống như một tiếng sét, nháy mắt làm cho mọi người vốn đang cảm thấy bình thường tỉnh táo lại.
Nói rất có đạo lý, người môi giới người bình thường đều thuê mấy người đi theo bảo vệ đúng không? Hơn nữa tốc độ rời đi vừa rồi của Lâm nương tử giống như đang vội vàng đi đầu thai vậy.
Thủ vệ cũng hiểu được có điểm không đúng, nói ra thì vừa rồi bọn họ cũng không bảo mấy đứa trẻ kia xuống xe kiểm tra, nói không chừng trên xe bọn họ còn có ngăn bí mật gì đó, ngộ nhỡ là mật thám…
Nghĩ đến đây, thủ vệ không trì hoãn nữa, phất tay gọi mười mấy người tới, cùng nhau đi kiểm tra lần nữa.
Lúc này hai chiếc xe ngựa đang toàn lực tiến lên với tốc độ nhanh chóng, sau khi nghe được tiếng chân của ngựa đầu đàn vang lên, Lâm nương tử trở nên căng thẳng.