Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 933 - Chương 933. Chuyện Này Rốt Cuộc Là Sao?

Chương 933. Chuyện này rốt cuộc là sao? Chương 933. Chuyện này rốt cuộc là sao?

“Hay là chúng ta chờ tất cả mọi người đã trở lại, sau đó mới đi tìm trưởng tỷ nhé!”

Bạch Linh Vũ là một đứa nhóc biết suy nghĩ chu đáo, nghĩ đến các bạn nhỏ còn đang chìm trong nguy hiểm, hắn thật sự không yên lòng.

Vợ Đại Mao an ủi: “yên tâm đi, sức chiến đấu của tộc Thôn Hỏa rất mạnh, bọn họ nhất định có thể cứu ca ca và tỷ tỷ của ngươi trở về đây.”

Bạch Linh Vũ chớp mắt, đang nói thì bỗng nghe thấy tiếng vó ngựa kêu vang, nhìn kỹ thì trông thấy xe ngựa của Kiều chưởng quỹ lao tới đây.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, tóc của ông ta cũng đã bị gió thổi cho rối tung lên.

Vất vả lắm mới ngăn lại được, ông ta mới nhìn rõ trước mắt có một đoàn người dân tộc Thôn Hỏa chặn đón.

Sắc mặt Kiều chưởng quỹ tức khắc trở nên khó coi.

Rốt cuộc bọn họ đã gây tội gì, vất vả lắm mới thoát được khỏi Tam Xá Khẩu, mà bây giờ đã đụng phải tộc ăn thịt người rồi!

Phần tử có khả năng chiến đấu trong bọn họ đều đang ở Tam Xá Khẩu, mọi người trên xe toàn là người già, phụ nữ và trẻ em, rơi vào trong tay tộc ăn thịt người, e rằng lục phủ ngũ tạng bọn họ còn không giữ được.

Kiều chưởng quỹ thấy chết không sờn mà đứng phắt dậy: “Bọn họ chỉ là trẻ con mà thôi, các ngươi muốn ăn thì cứ ăn ta đi.”

Mọi người: “???”

Kiều chưởng quỹ nghiêm mặt nhìn bọn họ: “Bọn họ đều vô tội, xin các ngươi giơ cao đánh khẽ, để lại cho bọn họ!”

Lúc đó Lâm nương tử và Bạch Táp Táp ở trong xe ngựa cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Kiều chưởng quỹ đột nhiên phanh xe lại, sau đó lại nói ra mấy lời khó hiểu như vừa nãy.

Hai người bị xóc xe ngựa mà đầu váng mắt hoa, chỉ nghĩ rằng bên ngoài có truy binh mới, vội vàng vén rèm lên, bỗng trông thấy xe ngựa của Thiện Từ đại sư, bên cạnh xe ngựa là cả trăm người trần như nhộng.

???

Lâm nương tử trợn tròn hai mắt mà nhìn, chuyện này rốt cuộc là sao chứ?

Nàng ta lang bạt ở bên ngoài nhiều năm, đương nhiên từng nghe tới chuyện cũ của tộc Thôn Hỏa, chỉ không ngờ có cơ hội gặp bọn họ thật.

Nghĩ đến chuyện mình có thể trở thành đồ ăn của người hoang dã, Lâm nương tử trắng bệch cả mặt.

Ba người đang bị dọa cho ngẩn ra, Thiện Từ và Bạch Linh Vũ đã vội vàng đi về phía này, Bạch Linh Vũ còn xúc độc nhào vào lòng Táp Táp mà làm nũng.

“Thập Nhất tỷ! Tý không sao rồi, thật là tốt quá đi! Làm ta lo muốn chết.”

???

Kiều chưởng quỹ, Lâm nương tử và Bạch Táp Táp bị đám người trần như nhộng kia dọa cho chết khiếp, hoàn toàn không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì.

Thiện Từ đại sư vội nói: “Bọn họ là bằng hữu của Quân Quân và Hồ Ly, đang chuẩn bị đưa chúng ta đi tìm họ đây.”

“!!!”

Ba người vô cùng kinh ngạc.

Lúc này mấy đứa nhỏ được Lâm nương tử cưu mang cũng mừng rỡ tiếp lời: “Bây giờ mấy đại thúc trần chuồng của tộc Thôn Hỏa còn đi giúp A Đao ca ca nữa, bọn họ chạy rất nhanh, vừa rồi mọi người không trông thấy bọn họ sao?”

Lâm nương tử lắc đầu, khi nãy nàng ta thật sự không trông thấy ai cả.

Vợ của Đại Mao mỉm cười giải thích: “Bọn họ đi đường tắt ấy mà, nơi vô chủ nơi rất nhiều đường tắt có thể thông hướng tới những nơi khác nhau, không gặp được là chuyện thường.”

Suy cho cùng, chủ nhân thật sự của nơi này chính là tộc Thôn Hỏa, bọn họ quen thuộc mỗi một thân cây, mỗi một tấc đất ở nơi này.

Cuối cùng Lâm nương tử cũng đã hiểu rõ được tình hình trước mắt, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng biến mất.

Ở Tam Xá Khẩu, A Đao bọn họ vẫn còn đang giằng co với truy binh.

Bọn họ đánh bằng chiến thuật du kích, hành hạ đám truy binh lên bờ xuống ruộng, đám binh sĩ ban đầu khoảng hai trăm lúc này chưa đến một trăm người.

Có điều những người tránh thoát được đòn tập kích của nhóm A Đao đều là tinh binh, hơn nữa bọn họ cũng đã thăm dò được quy luật hành động của đội bảy người, cũng phối hợp với nhau để đánh chiến thuật.

Càng khó giải quyết hơn nữa chính là chuyện ngũ trưởng lão đã thông báo với các trưởng lão khác trong núi Vu Tổ, lúc này đám trưởng lão Vu Tổ đều đã xuống núi, bọn họ gọi hết rất cả rắn, sâu chuột, kiến ở vùng này, công kích không ngừng nghỉ.

Bình Luận (0)
Comment