Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 946 - Chương 946. Thần Tích Trên Trời Rơi Xuống

Chương 946. Thần tích trên trời rơi xuống Chương 946. Thần tích trên trời rơi xuống

"Nàng thật giỏi." Lý Văn Li khen ngợi không hề keo kiệt chút nào: "Cách tăng cấp của dị năng phong thuỷ hoả thổ khác với dị năng hệ mộc. Chỉ có không ngừng sử dụng, lần lượt đột phá mới có thể thăng cấp, lần này nàng làm rất tốt, chắc chắn đợi sau khi kết thúc tích trữ năng lượng, dị năng của nàng sẽ đến cấp hai."

"Dễ dàng như vậy sao?" Bạch Quân Quân có chút ngạc nhiên.

So sánh với nhau, dị năng hệ mộc của mình cần hấp thu không ngừng tinh hoa của nước cỏ cây, giống như bón phân làm vườn vậy.

Chưa từng nghĩ tới những dị năng khác cần phải sử dụng vượt mức mới có thể đột phá cực hạn.

Đời trước Bạch Quân Quân là dị năng đơn hệ, đối với hệ thống tăng cấp của những dị năng khác hoàn toàn không hiểu.

Nàng nhịn không được cảm khái: "Phong thuỷ hoả thổ này không cần chiếm đoạt năng lượng mới, vẫn rất tốt."

"Trên đời này nào có nhiều nguyên tố có linh hồn như vậy để có thể chiếm đoạt chứ. Nhưng cách thức tăng cấp như này cũng có sự bất tiện của nó, ví dụ như hiện tại, mỗi một lần nàng đột phá đều sẽ kiệt sức mệt lả như bây giờ, nhất là lúc đột phá đến cấp cao thì thời gian kiệt sức sẽ càng dài hơn."

Bạch Quân Quân ngạc nhiên: "Vậy chàng ứng phó như thế nào?"

Hồ ly là kẻ có dị năng của ngũ đại nguyên tố phong thuỷ hoả thổ và không gian, mỗi một dị năng của hắn đều là cấp cao thậm chí là cấp cuối cùng.

Căn cứ vào thời gian kiệt sức mà nói, hắn làm sao vượt qua được?

"Ta thường sẽ trốn vào trong không gian." Lý Văn Li trả lời thản nhiên.

Bạch Quân Quân sững sờ, ngược lại là quên mất hồ ly còn có không gian.

"Nói như vậy chàng hoàn toàn là vô địch."

Kiệt sức thì trốn vào không gian ai cũng không tìm thấy, chờ hồi phục rồi lại đi ra.

Lý Văn Li đắc ý cười: "Vậy thì cũng không hẳn."

"Vậy mà còn không hẳn? Chàng đã từng bại bởi ai chàng nói đi." Trong lời nói của Bạch Quân Quân nhiều thêm mấy phần đố kỵ.

Lý Văn Li thoáng dừng bước, nhìn thoáng qua thiếu nữ trong lòng, trong lòng yên lặng trả lời: Nàng.

Đời này, hắn vĩnh viễn khuất phục nàng.

Bạch Quân Quân không biết lời trong lòng của hồ ly, vẫn lải nhải như cũ thảo luận với Lý Văn Li về cuộc đời của lão đại.

Hai người cứ như vậy chậm rãi trở lại nơi ở của mình.

...

Người của thần tiên cư cũng không biết bên ngoài có biến đổi lớn, bọn họ đang ngủ ngon lành trong giấc mộng.

Mà thôn Hoả tộc bị di chuyển thì không an nhàn như vậy.

Ban đầu bọn họ đang ở trong giấc mộng, đột nhiên chỉ cảm thấy mặt đất rung chuyển, giống như long trời lở đất vậy.

Động đất không phải là chưa từng xảy ra, nhưng chưa bao giờ dữ dội như hôm nay.

Tất cả mọi người đều nghi ngờ có phải hình phạt diệt thế tới rồi không, mỗi người đều bị doạ lập tức thức dậy.

Nhưng trận rung động dữ dội này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh xung quanh đã khôi phục lại sự yên tĩnh.

Xác định không sao, bọn họ mới đánh bạo đi ra bên ngoài.

Nhưng vừa đi ra lại sợ ngây người.

Bình thường ra khỏi rừng cây chính là cồn cát, vượt qua bốn toà cồn cát mới có thể nhìn thấy rừng cây và trường học ở chỗ thiên thần.

Nhưng hôm nay bọn họ vừa ra ngoài, nhìn thấy không phải cồn cát, mà chính là rừng cây xanh mơn mởn, thậm chí trong rừng chính là trường học quen thuộc.

???

Tất cả mọi người sửng sốt.

Đây là chuyện gì vậy?

Bọn họ không có cách nào nói ra sự chấn động trong lòng, đánh bạo tiến lên.

Quả nhiên, bên kia không phải cảnh hão huyền cũng không phải ảo ảnh, thật sự là trường học.

Bọn họ cảm thấy kỳ quái.

Vì sao sau khi rung động, tất cả địa hình đều thay đổi?

Trước mắt là trường học, vậy cồn cát trước đó đã đi đâu rồi?

Tất cả đám người của thôn Hoả tộc đều như bị điên châu đầu ghé tai nói bô bô.

Tộc trưởng nhìn thấy mọi người thấp thỏm lo âu, lấy mai rùa cầu nguyện ra xin ông trời giải đáp.

Đoàn người nín thở chờ đợi.

Sau khi mai rùa rơi xuống đất, tiếng quẻ bói trong trẻo vang lên.

Tộc trưởng bói ba lần, lấy được đều là đại cát.

Xem ra thần tích trên trời rơi xuống là chuyện tốt trên đời!

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, lại quỳ xuống thành một đoàn cảm tạ trời xanh ban phước lành.

Bình Luận (0)
Comment