Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 947 - Chương 947. Không Hẹn Mà Gặp

Chương 947. Không hẹn mà gặp Chương 947. Không hẹn mà gặp

Đương nhiên, thần tích trên trời rơi xuống dĩ nhiên có liên quan đến thiên thần ở trong rừng, nhất định là bọn họ thông cảm cho việc mọi người mỗi ngày đều phải vượt qua bốn cồn cát để đến đi học, cho nên trực tiếp chuyển dời những cồn cát này đi.

Trừ cái đó ra bọn họ không nghĩ ra được bất cứ khả năng gì.

Hơn nữa có người trẻ tuổi đề xuất đến rừng cây xung quanh đi dạo, để xem cồn cát có thật sự được di chuyển đến hướng khác hay không.

Tộc trưởng nghe xong có đạo lý, phê chuẩn.

Thế là hơn ba trăm người cầm trường mâu bắt đầu chạy ở rìa rừng cây dò xét, quả nhiên, bọn họ thấy được bóng đang của cồn cát quen thuộc ở trong một mặt của ven rừng cây.

Những cồn cát này đã từng dẫn tới bờ ruộng trong rừng cây của thiên thần, bây giờ lại thành hậu thuẫn của bọn họ.

Vốn dĩ rừng cây của bọn họ chỉ cách ổ thổ phỉ một con sông, thổ phỉ thường xuyên chạy tới đánh lén giật đồ, bây giờ có bốn tòa cồn cát ngăn cản, đám thổ phỉ đó muốn lần mò đến, cần thời gian dài hơn.

Mọi người thấy thế vui vẻ chạy về thông báo tin tức cho Tộc trưởng.

Mọi người nghe vậy không khỏi kinh hãi, cũng đều hấp tấp chạy tới xem xét thực hư.

...

Một bên khác, đám thổ phỉ cũng nghe thấy bên bờ sông đối diện có tiếng ầm vang, mọi người nghe thấy tiếng động lớn cũng đều hốt hoảng chạy ra khỏi ổ chăn, chật vật chạy trốn vào bên trong mới bất chợt phát hiện ra động đất không phải từ bên chỗ bọn họ.

Hơn nữa chỉ trong chốc lát bên ngoài cũng khôi phục lại sự yên tĩnh.

Đám người đưa mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự kinh hồn ngờ vực.

"Chuyện... Chuyện gì đã xảy ra?"

"Phái người ra ngoài xem một chút."

Thám tử nhận được mệnh lệnh tạm thời chỉ có thể nhắm mắt đi ra ngoài, nhưng bên ngoài tất cả đều bình thường, chỉ có dị biến duy nhất chính là bờ sông giáp với thôn Hỏa tộc kia, nơi đó xảy ra sự thay đổi bất ngờ.

Vốn dĩ bên kia bờ sông chính là rừng cây, bọn họ thường xuyên mò qua ăn trộm bữa ăn ngon, mà bây giờ rừng cây rậm rạp đã biến mất, ngược lại ở trước mắt chính là một tòa cồn cát to lớn.

?

Thám tử khẽ dụi con mắt, khó có thể tin.

Bọn họ không tin tà địa chảy qua bờ sông, cẩn thận từng li từng tí dùng chân bước lên.

Hạt cát mềm, đất đai vững chắc...

Cái này. . . Đúng là thật, chứ không phải ảo tưởng!

Đoàn người không tin ma quỷ tiếp tục đi lên phía trước, cứ như vậy trèo qua cồn cát này đến cồn cát khác, liên tục vượt qua cồn cát thứ ba tất cả bọn họ đều bối rối.

"Thật là kỳ lạ, chẳng lẽ tiếng động to lớn vừa rồi là do cồn cát này tạo ra?"

"Vô duyên vô cớ cồn cát từ trên trời rơi xuống? Chẳng lẽ tất cả thôn Hỏa tộc này đều bị cồn cát đè xuống phía dưới rồi hả?"

Đám thám tử đang cảm thấy nghi ngờ, ngẩng đầu một cái đã thấy phía bên kia của cồn cát hơn trăm kẻ trần truồng của thôn Hỏa tộc cũng đang dần dần ngoi đầu lên.

Vốn dĩ thôn Hỏa tộc là tò mò không nghĩ tới gặp được thám tử của đám thổ phỉ cũng ra ngoài dò xét tình hình.

Đôi bên vừa chạm mặt, dĩ nhiên là gây chiến.

Gần đây thôn Hỏa tộc ăn ngon uống say, hơn nữa đi theo Lý Văn Li và Bạch Quân Quân, còn học được không ít cách phối hợp tác chiến, cho nên tấn công vô cùng mãnh liệt.

Trái lại thổ phỉ, bọn họ mặc dù có vũ khí sắc bén, nhưng bọn họ trèo liên tục qua mấy đỉnh núi đã mệt mỏi sắp chết, hơn nữa còn đều là trong trạng thái rối bời.

Đột nhiên gặp thôn Hỏa tộc, quả thực là bị đánh không ngóc đầu lên được.

Cuối cùng đúng là bị đuổi đánh té cứt té đái chạy trở về.

Lúc đó nhóm đương gia ở trong trại đang chờ tin tức, mấy thám tử này lại giống như mất tích, cả buổi không có tin tức gì, thật vất vả mới trở về, lại là cả đám đều bị thương, hơn nữa tất cả đều là một thân chật vật chưa tỉnh hồn.

Mọi người thấy bọn họ như này, sắc mặt không khỏi nghiêm trọng.

"Chuyện gì đã xảy ra? Bên ngoài xảy ra chuyện gì?"

"Hồi bẩm trại chủ, bên ngoài... Bên ngoài cũng không biết chuyện gì xảy ra... Rừng cây trong vòng một đêm đã biến thành gò núi..."

Bình Luận (0)
Comment