Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 952 - Chương 952. Thông Kênh Mương Dẫn Dòng Nước

Chương 952. Thông kênh mương dẫn dòng nước Chương 952. Thông kênh mương dẫn dòng nước

Bọn họ không tin tà ma quỷ quái, tiếp tục mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhất định phải công bố với công chúng về mật đạo ở trong truyền thuyết kia.

Nói đến cũng thê lương, vốn dĩ trời giáng dị tượng, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc giương cờ khởi nghĩa, thay trời hành đạo, khoác hoàng bào, kết quả không những không tìm được “đạo” mà nhà mình còn bị người ta quấy rối .

Mọi người chỉ có thể tạm hoãn việc giương cờ khởi nghĩa lại, lấy chuyện bắt được bọn cướp sông cướp biển[1] đã trộm sào huyện của bọn họ làm trọng.

Nhưng mà lúc này cướp bay[2] là Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đã về tới địa bàn của mình rồi.

[1] Bọn cướp sông cướp biển: Hán Việt là giang dương đại đạo, [2] cướp bay: Hán Việt là phi thiên đại đạo: Đây là một cách chơi chữ của tác giả

Hai người này thật sự không hề khách sáo chút nào, dọn sạch toàn bộ địa bàn của người ta, được hời rồi mà còn khoe mẽ, lắc đầu thở dài nói thẳng: “Không còn cách nào cả, bọn họ phải nuôi hơn một nghìn người, không chuẩn bị chút vật tư thì rất khó bảo đảm mọi người có thể yên ổn sống sót qua mùa đông. Hơn nữa nhóm thổ phỉ có tay có chân, săn bắn cũng tiện, bọn họ có thể nuôi sống bản thân mình.”

“...” Thổ phỉ.

Nhưng mà thật ra hai người cũng không vội vã lấy đồ ra, bọn họ trở lại địa bàn của mình, lên kế hoạch cho tương lai ngay trên không trung.

Một nông trường điền viên lý tưởng đương nhiên là phải phân biệt rõ ràng các khu vực bãi chăn nuôi, nông canh, lâm canh, xưởng chế tạo và khu dân cư, như vậy mới có thể lợi dụng tài nguyên đất đai một cách hợp lý, thực hiện được sự phát triển bền vững.

Nếu không giống như tộc Thôn Hỏa, ăn, uống, đại tiểu tiện, nuôi trồng đều ở cùng một chỗ, hôm nay ngửi thấy mùi phân và nước tiểu, ngày mai ngửi thấy mùi hôi thối của phân bón, chỉ số hạnh phúc cũng rất thấp.

Cho nên việc quy hoạch hợp lý rất quan trọng.

Bây giờ nơi ở của thần tiên và trường học cơ bản đã trở thành trục trung tâm, bên này làm khu dân cư cũng rất hợp lý, cơ bản không cần thay đổi gì cả, hai người phóng tầm mắt tới phía đông của khu nhà.

Nơi đó thổ nhưỡng phì nhiêu, địa thế bằng phẳng, dùng để khai khẩn ruộng đồng thì không còn gì thích hợp hơn nữa.

Đương nhiên trước khi xây dựng rầm rộ thì còn phải thông kênh mương dẫn dòng nước trước, dẫn nước sông đến bên này rồi mới chậm rãi phân chia khu vực.

Nói làm là làm, Lý Văn Li bắt đầu thực hiện ngay trên không trung.

Tuy rằng khí hải của hắn không có thủy linh vào cư ngụ nhưng trong không gian có sẵn mà.

Lý Văn Li không hề khách sáo, trực tiếp vớt giọt nước nhỏ ở trong không gian ra, tái sử dụng nó... không phải, là tận dụng triệt để, ném nó xuống chính giữa con sông duy nhất ở nơi vô chủ.

Con sông vốn phẳng lặng đột nhiên có sinh mệnh, nước sông yên tĩnh khuấy động ra bọt nước, không ngừng reo hò về phía hai người.

Lý Văn Li dùng suy nghĩ điều khiển giọt nước nhỏ, ép buộc con sông vốn chảy thẳng phải chuyển hướng, trong lúc nhất thời, con sông này tách ra một nhánh sông mới, cuồn cuộn chảy về phía bọn họ, sau đó nhanh chóng uốn khúc, chia địa bàn mà Bạch Quân Quân đã kết hợp lại thành hai.

Con sông chảy qua nơi chưa từng chảy đến, chậm rãi thẩm thấu, uốn khúc quanh co.

Đi ngang qua rừng cây bằng phẳng, uốn lượn qua trường học, tiếp tục chảy đến phía trước, cuối cùng đổ vào dòng sông ngầm của nó.

Bước đầu của việc thông kênh mương dẫn dòng nước đã hoàn thành, lúc này Lý Văn Li mới ôm eo Bạch Quân Quân, từ không trung lao xuống phía dưới.

Sau khi hạ cánh xuống dưới, Lý Văn Li đặt mông ngồi xuống đất, giọt nước nhỏ cũng gục xuống bả vai của Lý Văn Li với vẻ mặt bối rối, giống như vẫn còn chưa rõ tình hình lúc này.

Hồ Ly búng nhẹ đầu của giọt nước nhỏ: “Làm rất tốt, cho ngươi nghỉ phép vài ngày.”

Nói xong quẳng nó vào giữa con sông trong veo trước mặt.

“?” Giọt nước nhỏ không nghĩ tới mình còn có thể ra ngoài đi dạo, mặc dù vừa rồi bị Lý Văn Li cưỡng ép dùng năng lượng nhưng sau khi nghe thấy Lý Văn Li cho mình nghỉ phép, nó vẫn vui mừng lặn xuống nước, cảm thụ non sông tươi đẹp.

Tuy rằng nước ở nơi này không đủ trong veo, tuy rằng không khí ở nơi này không đủ tinh thuần nhưng... nơi này rất rộng, cũng đủ để nó lăn lộn lung tung.

Giọt nước nhỏ tỏ vẻ vô cùng vui mừng.

“Ngươi chơi ở đây vài ngày, chờ nguồn nước cố định rồi ta sẽ lại thả ngươi vào trong không gian.”

Bình Luận (0)
Comment