? ? ?
Giọt nước nhỏ lại mông lung rồi.
Không phải... Không phải được nghỉ sao? Hóa ra là để nó củng cố nguồn nước!
Nói là nghỉ nhưng thật ra là làm khuân vác!
Giọt nước nhỏ vẻ mặt mờ mịt, nhưng lại không thể làm gì! Cuối cùng tủi thân hoà vào trong nước không muốn gặp lại nữa.
Con người đáng ghét... Nhưng ai bảo nó không đánh lại... Tức giận!
Trên bờ, Bạch Quân Quân nhìn hồ ly vẻ mặt có chút tái nhợt, nhất thời nghĩ đến bản thân mình tối hôm qua, nàng quan tâm ngồi xổm bên cạnh hồ ly: "Chàng không sao chứ?"
"Ừm." Lý Văn Li nói xong khẽ ngẩng đầu, đáy mắt có một tia nghiêm túc gằn từng chữ: "Nếu như nàng có thể hôn một cái, thì tốt hơn."
"..." Bạch Quân Quân.
Xem ra tên này không quá nghiêm trọng.
Nhìn thấy đại tiểu thư hoá đá, hồ ly vòng tay ôm nàng vào trong ngực, hơi có chút tủi thân: "Là thật sự mệt mỏi, cho ta ôm chút đi."
Nói xong cổ tay Lý Văn Li khẽ đảo, ép đại tiểu thư lên trên mặt cỏ, sau đó vùi mặt vào sâu trong cổ đại tiểu thư, ngửi mùi hương cây cỏ tươi mát, hồ ly rất lâu không nhúc nhích.
Baạh Quân Quân nhìn lên bầu trời đầy sao, chỉ cảm thấy nhịp tim hồ ly trầm ổn hữu lực.
Nàng gối đầu lên cỏ xanh, nghe nhịp tim của hồ ly, mà hồ ly gối lên nàng nhẹ nhàng ngửi mùi hương cây cỏ.
Trong lúc nhất thời không nói ra được lãng mạn và lưu luyến.
Lại qua một lúc lâu, hồ ly mới thở dài một hơi: "Đại tiểu thư, hay là chúng ta kết hôn đi."
"?" Bạch Quân Quân khó hiểu.
Hồ ly không đầu không đuôi nói cái gì vậy?
Lý Văn Li yên lặng ngửa mặt lên, hai mắt lóe sáng đối mặt với nàng.
"Là một người trưởng thành, tình cảnh này không làm chút gì đó thì luôn cảm thấy có lỗi với bản thân.
Thật sự làm gì đó, lại cảm thấy có chút khinh thường nàng.
Nếu như chúng ta kết hôn, vậy thì sẽ không tồn tại phiền não như thế này."
"Cho nên chàng muốn làm cái gì?" Bạch Quân Quân có dự cảm không tốt.
"Đương nhiên là... Muốn làm gì thì làm cái đó." Lý Văn Li cười như không cười, trả lời cũng rất sâu xa không rõ ý tứ.
Bạch Quân Quân đỏ mặt, đẩy hồ ly ra.
Hồ ly như chiếc bàn đá không nhúc nhích, vẻ mặt vẫn thành thật như cũ.
"Hơn nữa gả cho ta, nàng cũng có chỗ tốt."
"Như nào?" Bạch Quân Quân biết hồ ly chắc chắn không nói ra lời hay ý đẹp gì, nhưng vẫn như quỷ thần xui khiến mà hỏi lên.
Lý Văn Li cười đắc ý: "Có ta tưới đều, nàng sẽ trở nên càng xinh đẹp."
"..." Bạch Quân Quân.
Tên này là đang phát động à? Gan chó càng lúc càng lớn rồi!
Nàng không hề nói gì, chỉ yên lặng móc Chu quỷ ra, còn xuất sắc lật ngược tình thế.
Lý Văn Li cầu sinh dục cực mạnh gỡ bỏ chủ đề: "Ta đùa thôi, khục, thật ra ta không sao, đại tiểu thư nhanh chóng làm việc đi, nếu không trời sắp sáng rồi."
Lúc này Bạch Quân Quân mới phủi mông một cái đứng lên tiếp tục chơi xây dựng.
Trước đó, vì để che giấu tai mắt người khác, Bạch Quân Quân khai khẩn ruộng đất là cước đạp thực địa quả thực rất gượng gạo, mà bây giờ không có mọi người giám sát, Bạch Quân Quân tùy ý hơn nhiều.
Bây giờ có dòng sông, tiếp theo nên ra sức làm khu nông nghiệp.
Bạch Quân Quân có kinh nghiệm di chuyển đất đai vào tối hôm qua, hiện tại lại cày đất đơn giản chỉ là chuyện nhỏ.
Nàng trực tiếp thao tác dị năng, trong chốc lát, ruộng đất mênh mông đã cày xong.
Mỗi một mảnh ruộng đều là một mẫu vuông, một mẫu ruộng có luống, mỗi một luống đều có mương nước chảy qua, trừ cái đó ra bên trên ruộng đất rộng lớn còn có đường giăng khắp nơi dành cho người đi bộ, xe có thể đi ngang cũng có thể đi dọc.
Nói tóm lại nơi này đã được quy hoạch chỉnh tề, giống như được dùng thước đo đạc.
Chờ làm xong, Bạch Quân Quân dứt khoát ngay cả ngũ cốc cũng trồng, tránh cho ngày mai vẫn phải lo lắng vì ruộng đất.