"Nam nhân của ngươi cần tiền khám bệnh, mà ngươi có năng lực kiếm tiền, dùng tư chất của ngươi đừng nói muốn trị khỏi cho hắn, tương lai cung cấp chi phí cho hắn đọc sách thi được chức quan lớn cũng không có vấn đề."
Bạch Quân Quân nghe vậy nhịn không được bĩu môi, Mai Hoa này thao thao bất tuyệt ắt hẳn là đang khuyên người khác đi ra ngoài làm ăn đây mà.
Bạch Quân Quân không muốn nghe nhiều, dự định đi qua cửa này đi thẳng đến hộ kế tiếp, vừa nhấc chân đã nghe thấy một giọng nói khàn khàn vọng ra từ bên trong.
"Vợ chồng chúng ta tình nguyện chết cũng sẽ không phản bội đối phương, chớ nói chi là làm kỹ nữ, ngươi không cần đến nữa, nếu không ta nhất định sẽ báo quan, để quan sai kéo những người bức ép người khác làm kỹ nữ như các ngươi đi."
Mai Hoa nghe không những không giận mà còn cười: "Ngươi nghĩ rằng chúng ta ra vào nơi này như thế nào? Nếu không phải có quan gia ngầm đồng ý, chúng ta có thể tự do như thế? Ngươi muốn báo quan vậy cứ việc đi, đến lúc đó để xem quan gia làm khó ngươi hay là làm khó ta."
Mai Hoa cười vô cùng phách lối.
Đối diện với tiểu nương tử bị chọc giận gần chết: "Bên ngoài rối loạn cuộc sống đã đủ khổ rồi, dân chúng còn phải tính toán lẫn nhau, thảo nào ai cũng nói đất nước sắp diệt vong yêu nghiệt hiển thị rõ, các ngươi chính là một trong số yêu nghiệt này!"
"Ôi ôi ôi, xem ngươi nói kìa, đây là chuyện lớn thế nào! Lúc đầu chuyện mua bán kinh doanh thể xác là tự do không muốn làm xua tay thì cũng thôi đi, là tự ngươi nhất định phải nhắc đến tìm quan gia cáo trạng, làm sao, chỉ có ngươi mới có thể nhắc đến tên tuổi của quan gia, lại không cho phép ta nói ta có giao tình với quan gia? Ta nói ta có giao tình ngươi lại nói ta là yêu nghiệt, ngang ngược vô cùng!"
Đúng lúc Mai Hoa đại chiến với tiểu nương tử, cổng tre đóng một nửa được mở ra, một nữ nhân loè loẹt đi đến.
Tiểu nương tử sắc mặt khó coi lại vẫn như cũ thẳng lưng ráng chống đỡ: "Thế nào, một người khuyên không thắng còn tìm được trợ thủ? Ta nói cho các ngươi biết, đến mười người ta cũng sẽ không thay đổi ý định."
Mai Hoa nghe vậy lúc này mới vô ý thức quay đầu, kết quả lại thấy tỷ muội Phi Hoa nhà mình, nàng ta không nhịn được vui vẻ.
"Bên kia nhanh như vậy đã kết thúc rồi à?"
"Ừm." Phi Hoa ậm ờ gật đầu.
Mai Hoa liếc mắt nhìn tiểu nương tử trước mặt: "Ngươi cho rằng ta đến để vùi dập ngươi à? Ta tới là để cất nhắc ngươi đó đồ ngốc, nếu như ngươi không muốn về sau ta cũng sẽ không trở lại, ngươi nhìn lại xem người ta kiếm tiền như thế nào, mà ngươi lại nuôi cái ấm sắc thuốc như thế nào, nhưng cẩn thận ấm sắc thuốc kia của nhà ngươi không chịu được bao nhiêu ngày nữa đâu, đến lúc đó cũng đừng khóc lóc cầu xin ta."
"Ngươi nói cái gì!" Trượng phu của tiểu nương tử bị nguyền rủa chết sớm, cục tức này đương nhiên nàng ta nuốt không trôi, nắm chặt tay muốn xông lên liều mạng.
Bạch Quân Quân yên lặng ngăn cản Mai Hoa: "Nơi này giao cho ta đi, để ta khuyên."
"?" Mai Hoa có chút sai sững sờ, hôm nay Phi Hoa vậy mà đổi tính, thường ngày nàng ta ghét nhất là chuyện thuyết phục người khác, mỗi lần nàng ta tận tình khuyên bảo người khác, đám tỷ tỷ này đều ở bên cạnh ngáp.
Bạch Quân Quân bình tĩnh nói: "Đối phó với loại người này ta có kinh nghiệm."
"Được, vậy thì giao cho ngươi." Mai Hoa khẽ gật đầu, nói ra thì tiểu nương tử này là cục xương cứng khó gặm nhất mà nàng ta từng gặp, nếu như Phi Hoa có thể tóm được nàng ta thì sẽ làm cho Phi Hoa một cái ghế để ngồi.
Nhưng lúc này Mai Hoa cũng không tiện nói rõ, chỉ sảng khoái đồng ý, rồi ra cửa chờ ở bên ngoài.
Trong viện, tiểu nương tử này vẫn như cũ hận thù nhìn sang Bạch Quân Quân.
"Cho dù là ông trời đến thì cũng vô dụng, ngươi cút đi cho ta!"
“Đừng hung dữ như vậy, chúng ta cũng không phải đến buộc ngươi đi chết, kiếm tiền là chuyện rất tốt mà làm sao lại bài xích như thế!"
Mai Hoa ở bên ngoài nghe cũng liên tục gật đầu, trong lòng oán thầm: Đúng vậy, cũng không phải bảo ngươi đi chết kích động như vậy làm gì. Chờ tiền tới tay, ngươi sẽ biết đây là đồ tốt cỡ nào!