Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 993 - Chương 993. Ngầm Giúp Đỡ

Chương 993. Ngầm giúp đỡ Chương 993. Ngầm giúp đỡ

Nếu không phải Vũ Văn Tuyển tay mắt lanh lẹ kéo hắn ra thì chỉ sợ bây giờ Vũ Văn Phong đã thân một nơi đầu một nẻo rồi.

Nhưng mà mặc dù đã được kéo ra nhưng bả vai của Vũ Văn Phong vẫn bị lưỡi đao gió khoét một lỗ rất lớn.

Lúc này mọi người trong viện đều bị biến cố trước mắt làm cho hoảng sợ đến ngây người, tất cả thủ vệ vốn muốn đuổi theo đều không dám có bất kỳ cử động nào dù là nhỏ nhất.

Mà lúc này Bạch Quân Quân và Lý Văn Li cũng thừa dịp mấu chốt này mà nhanh chóng chuồn mất.

Hai người im hơi lặng tiếng đuổi theo nhóm hắc y nhân kia.

Chỉ thấy những thủ vệ vốn canh giữ ở bên ngoài nhìn thấy có hắc y nhân nhảy ra khỏi phủ thành chủ thì lập tức chặn đánh theo bản năng.

Bọn họ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra trong phủ thành chủ nhưng nhìn thấy hắc y nhân thì không thể không bắt lại.

Vì thế dưới sự huyên náo này, gần như tất cả thị vệ phòng thủ ở gần đó đều bị kinh động.

Lý Văn Li không còn cách nào khác, chỉ có thể làm cuồng phong cuồn cuộn nổi lên một lần nữa, chặt đôi toàn bộ thủ vệ đang tiến lên.

Vì thế tất cả những thủ vệ đó đều hoang mang bối rối.

Đương nhiên ngay cả hắc y nhân cũng hoang mang bối rối.

Chuyện là thế nào?

Bọn họ gặp được cao nhân rồi sao?

Bọn họ không hề trì hoãn mà nhanh chóng chạy trốn.

Cứ như vậy, hắc y nhân mà Lý Văn Li và Bạch Quân Quân hộ tống cả quãng đường biến mất vào một trong những tòa phủ viên ngoại.

Bạch Quân Quân và Lý Văn Li đưa mắt nhìn nhau một cái, không nghĩ tới bọn họ lại ẩn nấp ở trong một gia đình phú quý.

Nếu như so sánh thì Vũ Văn Loan Phi, người vẫn đang ở trong trại của dân chạy nạn thật đúng là rất đáng thương.

Lúc đó thủ vệ tiếp viện từ bốn phương tám hướng đã hoàn toàn bị biến cố trên đường cái hấp dẫn lực chú ý, không ai chú ý thấy hắc y nhân đã lách mình đi đâu.

Mà mấy người quay về đến phủ viên ngoại cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Chủ tử, ngài không sao chứ?”

“Ta không sao, ngươi mau dẫn các huynh đệ đi kiểm tra xem có bị thương không.”

Thanh niên kia tháo mặt nạ bảo hộ xuống, lộ ra dung mạo thuần khiết mà đẹp đẽ.

Đúng là Vũ Văn Kỳ đã lâu không gặp.

Là thiếu niên ngốc năm đó gặp ở trong nhà ống.

Có điều lúc này hắn không hề ngốc chút nào, vẻ mặt vừa trầm ngâm vừa nghiêm túc.

Hiển nhiên hắn đang phiền não về người đã ngầm giúp mình.

Đúng lúc Vũ Văn Kỳ đang trầm tư suy nghĩ thì một giọng nói trong trẻo vang lên: “Đệ cũng quá lỗ mãng rồi đấy, chỉ mấy người này mà còn muốn ám sát Vũ Văn Phong và Vũ Văn Tuyển hả?”

Nghe giọng nói quen thuộc đó, Vũ Văn Kỳ ngẩng đầu lên với vẻ mặt kinh ngạc.

Chỉ thấy hai bóng người đang chậm rãi đi tới dưới ánh trăng, thiếu nữ đằng trước mặc y phục màu đỏ tươi, vẻ mặt tươi đẹp mà thanh niên phía sau lại thuần khiết, đẹp đẽ và nho nhã nhưng trong đáy mắt lại có sự tùy tính không phù hợp với khí chất của hắn.

Nhìn thấy hai người xuất hiện, Vũ Văn Kỳ sửng sốt một hồi lâu rồi mới kích động đi tới.

“Văn Li ca, Quân Quân, sao lại là hai người?”

Bọn họ đã xa cách hơn ba tháng, không ngờ rằng lại gặp lại ở chỗ này.

Nghĩ đến khoảnh khắc chuyển nguy thành an vừa rồi, Vũ Văn Kỳ lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh: “Vừa rồi, vừa rồi người giúp ta từ một nơi bí mật gần đó là hai người đúng không?”

Bạch quân quân mím môi cười không trả lời, Vũ Văn Kỳ bèn xem như bọn họ đã mặc nhận.

Hắn kích động kéo hai người vào phòng.

Lúc đó ám vệ xung quanh và quản gia đều lộ ra vẻ mặt cảnh giác, bọn họ không biết hai người này nhưng mà có thể xuất hiện ở đây vào lúc nửa đêm thì chắc chắn không phải là người thường.

Vũ Văn Kỳ không hề khách sáo, hắn lôi kéo hai người giới thiệu với mọi người: “Đây là bạn tốt của ta, Văn Li ca và Quân Quân, bọn họ đều là người một nhà, đừng căng thẳng.”

Mọi người nghe thấy hai cái tên này thì trong lòng đều dâng lên chút nghi hoặc, mơ hồ giống như đã từng nghe thấy tên của hai người này ở nơi nào đấy.

Nhưng… nghe thấy ở đâu nhỉ?

Mọi người đều bối rối.

Lúc này Vũ Văn Kỳ cũng không rảnh mà giải thích với mọi người nữa, hắn để mọi người từ từ suy nghĩ còn mình thì lại lôi kéo hai người đến thư phòng.

Bạch Quân Quân cũng không hề khách sáo, lúc ngồi trong thư phòng đoan trang này còn nhịn không được cảm khái.

Bình Luận (0)
Comment