Chạy Nạn Làm Ruộng: Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Trưởng Tỷ Cực Phẩm Có Dị Năng ( Dịch Full )

Chương 998 - Chương 998. Đáng Đời Nghèo Rớt Mùng Tơi

Chương 998. Đáng đời nghèo rớt mùng tơi Chương 998. Đáng đời nghèo rớt mùng tơi

"Đáng đời ngươi cả một đời nghèo kiết xác, Phi Hoa gả cho ngươi thật sự là gặp vận đen tám đời, ngươi như này vẫn xứng làm người sao? Ngươi không bằng đi chết đi, Phùng Triển ngươi thật sự là tên tiểu nhân vô sỉ buồn nôn nhất mà ta từng gặp!"

Mai Hoa cũng mặc kệ đây có phải là trên đường cái hay không, mở miệng là gọi kẻ đồi bại.

Phi Hoa lúng túng khuyên can: "Được rồi được rồi, gả cho gà thì theo gà gả cho chó thì theo chó, ta chấp nhận."

Các bạn hàng xóm bên cạnh cũng không nhịn được phụ họa: "Ôi đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, chuyện của hai vợ chồng chỉ có chính bọn họ rõ ràng, Mai Hoa nương tử đừng nhúng tay vào nữa."

"Đúng thế ta thấy mấy ngày nay bọn họ cũng ít cãi nhau, nồi niêu xoong chảo cũng ít rơi."

Tất cả mọi người xem trò vui đều hời hợt khuyên can.

Hàng xóm không khuyên giải còn tốt, càng khuyên Mai Hoa càng tức, vẫn như cũ bô bô mắng chửi không ngừng.

Ngay cả thủ vệ cũng ở một bên che miệng cười xem trò vui.

Lúc này Bạch Quân Quân cũng biết muốn cùng hồ ly đến Hạ Hữu Phường ở đối diện là không thể nào, chỉ có thể ra ám hiệu với hắn: "Vậy... Chàng ra ngoài trước đi, nơi này để ta ứng phó là được."

"Phùng Triển" ủ rũ rời đi trong sự xếp đặt mưu kế của "Phi Hoa", mà lúc này Phi Hoa cũng lôi kéo Mai Hoa nói: "Được rồi, chúng ta đừng nói chuyện đến con người đen đủi này nữa, vẫn đi xem chuyện làm ăn đi."

"Ngươi ấy à! Có phải bị đánh ngốc rồi không! Lúc này còn hướng về hắn!" Mai Hoa tức giận không thôi, còn nhắc mãi với Phi Hoa một hồi lúc này mới xua đám người đang vây xem đi, dẫn Bạch Quân Quân đi đến Hạ Hữu Phường ở đối diện.

Bên này có trò vui thủ vệ ở hai phường cũng nhìn thấy, cho nên khi Mai Hoa và Phi Hoa tới Hạ Hữu Phường, đám thủ vệ không những không kiểm tra giấy tờ của các nàng, thậm chí còn cười đùa không ít chuyện.

"Phi Hoa nương tử gần đây đổi tính rồi, bình thường nếu như Phùng tú tài dám nói lời như vừa rồi, ngươi đã sớm động thủ."

"Đúng đó, vừa rồi ngươi liên tục nói thôi, chúng ta thật sự không nghĩ tới."

Bạch Quân Quân có chút lúng túng cười theo: "Haizz, mấy ngày nay đã đánh đau cả tay rồi, nghỉ ngơi hai ngày."

Mọi người nghe vậy không nhịn được cười vang lên.

Phi Hoa có tiếng xinh đẹp, nhưng tính tình cũng rất mạnh mẽ.

Sự thật đã chứng minh có thể làm khách yêu của nàng ta, nếu muốn làm phu thê với nàng ta vậy thì thật là quá thống khổ.

Cuộc sống của Phùng Triển này cũng không dễ chịu!

Nhưng tất cả mọi người không nói ra miệng, chỉ bảo các nàng nhanh đến Hạ Hữu Phường đi.

Về phần đi vào làm cái gì, đáy lòng mọi người cũng có tính toán.

Mặc dù Cửu hoàng tử vì muốn để cho dễ quản lý, đã tiêu trừ thanh lâu, hoa lâu của thành Bích Lạc, nhưng Bích Lạc vốn dĩ chính là nơi tiền tài mê đắm, ngươi khiến cho các viên ngoại Đại lão gia này không có nơi tiêu khiển, khó mà làm được.

Thế là bên trên có chính sách bên dưới có đối sách, không ít người ở trong bóng tối giật dây làm mai cho viên ngoại Đại lão gia.

Mai Hoa và Phi Hoa chính là làm một trong số những thủ đoạn này, nhận được lợi ích, dĩ nhiên sẽ cho thủ vệ một ít.

Đây đều là chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nhưng lại tạo thành nhận thức ăn ý chung, ngược lại thủ vệ, cũng sẽ cho thuận lợi một chút.

Mà Mai Hoa sở dĩ vô cùng lo lắng đến tìm Phi Hoa vào ngày đầu tiên gỡ phong toả, chủ yếu là vì ngày đó vốn dĩ Diệu Nương phải đi hầu hạ viên ngoại lão gia, nhưng bởi vì phong toả mà chậm trễ.

Bây giờ đã qua bảy ngày, cũng không biết tình hình của Diệu Nương như thế nào, viên ngoại lão gia lại có tình hình gì.

Lại thêm tiểu nương tử mới vừa mới thả lỏng, bảy ngày trôi qua cũng không biết trượng phu ấm sắc thuốc của nàng ta đã chết hay chưa.

Nói tóm lại có quá nhiều chuyện phải đi làm, cho nên Mai Hoa vừa thấy gỡ phong toả đã không kịp chờ đợi đến tìm Phi Hoa.

Lúc này Bạch Quân Quân theo nàng ta đi trong chốc lát, rời khỏi ánh mắt của thủ vệ thì dừng bước.

Bình Luận (0)
Comment