Chị Đại Xuyên Thành Người Đẹp Mong Manh Dễ Vỡ

Chương 21

Edit: Cá Mặn (Nặm)

—–

Cả phòng trực tiếp sau khi Khương Miện nói xong câu: “Tôi mời Thái Thượng Lão Quân siêu đẳng tới nhé” tức thì chìm trong sự im lặng chết chóc. Cho tới khi…

[Mấy ní ơi, bạn tui vừa cười ngất đi, tui tới đây xem thử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?]

Một dòng bình luận chậm rãi trôi qua trên màn hình trống đã lập tức kích nổ cả phòng trực tiếp.

[Phụt hahahahaha, má ơi… nhảy đồng bóng hả. Má ơi… mời Thái Thượng Lão Quân nữa… Tôi cười đến nỗi giờ gõ chữ tay còn run run nè, hahahaha!]

[Rốt cuộc tổ chương trình đào chị gái này ở đâu ra vậy? Sao có thể nghiêm túc nói chuyện hài hước thế chứ. Vậy đây không phải chương trình tuyển chọn mà là chương trình hài kịch chứ gì!]

[Hahahaha, mọi người nhìn biểu cảm của ba vị MC Chương Thấm bọn họ kìa. Tui nghĩ chắc họ hoạt động nghệ thuật hơn 20 năm cũng chưa từng gặp kiểu này đâu, tới nỗi chẳng biết phải tiếp lời thế nào!]

[Tui mặc kệ, chị ấy thật đặc biệt (vô tri), tui nhất định phải pick chị bé ra mắt. Tui nói rồi đấy, chúa Giêsu cũng đừng hòng ngăn!]

[Cười chết mợ luôn, tui yêu chị ấy quá!]

Không phấn khích và nhiệt tình như cư dân mạng, ba vị MC bị những câu trả lời gây sốc của Khương Miện làm cho hoang mang. Đến nỗi cuối cùng không hỏi thêm câu nào nữa mà dẫn Khương Miện vào nhà thần tượng.

Vừa bước vào, cả sân rộng lớn gần như đã đứng đầy người cả nam lẫn nữ.

Khương Miện nhìn quanh, thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì, ở đâu đó chợt vang lên giọng nói đầy ngạc nhiên.

“Miên Miên!”

Khương Miện quay đầu lại, người đứng cách cô chỉ 3m, mặt mũi viết đầy chữ vui vẻ không ai khác ngoài Lâm Thiến – người mà hôm qua mới bị cô tát thành đầu heo.

Nhìn kỹ năng diễn xuất tự nhiên của đối phương, Khương Miện không khỏi thầm cảm thán: Chị à, chị có kỹ năng diễn xuất đỉnh như vậy. Làm gì cũng được chứ mắc gì phải ở bên cạnh Hứa Tinh Minh để làm tròn vai phản diện độc ác?

Phải chẳng là do quán tính của cốt truyện?

Trong khi Khương Miện đang băn khoăn đủ điều, Lâm Thiến đã dẫn theo hai nam một nữ phía sau đến trước mặt Khương Miện.

Ôi chao.

Kẻ simp Địch Phi Dương, nam chính Hứa Tinh Minh và một cô gái lạ quắc nhìn cô bằng ánh mắt xem thường, mắt trắng dã như muốn lật ngược lên trời.

Lại thêm một Lâm Thiến nữa, đúng là đủ loại yêu ma quỷ quái đều tụ tập một chỗ.

Nhưng điều khiến Khương Miện khâm phục nhất vẫn là Lâm Thiến. Làm sao cô ta có thể khiến bạn trai và kẻ simp mình chung sống hòa thuận trong một căn phòng được hay vậy?

Thậm chí chẳng đánh nhau?

Đàn ông, hừ.

“Miên Miên, cuối cùng cậu cũng đến rồi. Trước đó mọi người còn đang đoán xem ai là người then chốt cuối cùng, không ngờ lại là cậu, xem ra video vòng sơ loại cậu chém gạch bằng tay lên hot search lúc trước thật sự có tác dụng! Ngay cả Trần Dữ và Tiểu Lệ cũng chẳng được đi áp chót. Tớ cảm thấy họ muốn nâng đỡ cậu rồi, tuyệt thật…”

“Hừ!”

Lời Lâm Thiến chưa dứt, cô gái tóc ngắn màu nâu đứng bên trái cô ta lập tức phát ra một tiếng hừ lạnh từ mũi.

“À… Tiểu Lệ, tớ không có ý đó. Cậu là bạn của tớ, Miên Miên cũng vậy. Tớ chỉ muốn chúc mừng Miên Miên thôi, thật sự chẳng có ý gì khác…”

Lâm Thiến đầy vẻ hối lỗi, thái độ cực kỳ chân thành.

Thấy thế, cô gái tên Chu Lệ quay đầu nở một nụ cười kiêu ngạo với Lâm Thiến: “Không cần phải giải thích Thiến Thiến, cậu là người như thế nào, tớ ở chung với cậu hơn ba năm rồi còn không biết à? Tớ không giận cậu đâu, tớ chỉ muốn nói bây giờ ngưỡng cửa vào giới giải trí thực sự quá thấp, cái trình độ gì cũng có thể vào được. Chém gạch bằng tay hả? Ha, loại tài năng lòe người, làm trò hề cho thiên hạ đó mà cũng có thể lên hot search, cậu thấy có lố bịch không?”
Lời nói này của Chu Lệ, Khương Miện còn chưa lên tiếng thì kênh trực tiếp đã trở nên ồn ào.

[Cái cô diễn viên nhí Chu Lệ này bị gì vậy? Ỷ vào việc đóng vài bộ phim truyền hình mà kiêu ngạo rồi? Giới giải trí là giới giải trí, chẳng phải là để người dân bình thường chúng tôi giải trí à? Tụi tôi vui là được rồi, cô ta là cái đinh cái đóng gì?]

[Thật á, nói quá đáng thật!]

[Tui thích là được, ai mượn cô ta chỉ trỏ trời!]

[Những người ủng hộ Tiểu Lệ đến trợ giúp nào. Chỉ có mình tui thấy lời Lệ Lệ chúng ta nói chẳng có vấn đề gì sao? Ngưỡng cửa vào giới giải trí thực sự quá thấp. Mọi người đều nhảy múa hát hò, biểu diễn các loại tài năng. Chỉ có cái cô Khương này là chém gạch bằng tay, rồi gì mà nhảy đồng bóng. Mấy tài năng kỳ quặc này muốn để người ta cười chết hả?]

[Đúng đúng, không có tài năng mà còn đến tham gia tuyển chọn. Bộ muốn dựa vào nhan sắc làm bình hoa à? Loại người này mà cũng được ra mắt thì đúng là nỗi nhục của giới giải trí!]

Trong kênh livestream đã hoàn toàn náo loạn bởi những lời của Chu Lệ.

Chỉ có Lâm Thiến nghe xong mấy lời xấc xược của Chu Lệ thì cụp mắt xuống, ánh mắt nhanh chóng lướt qua một tia cười nhạo.

Tính tình nóng nảy này của Chu Lệ, tuy cùng phòng ba năm khiến Lâm Thiến chịu không ít thiệt thòi. Nhưng nhìn Chu Lệ mở miệng chê bai người khác, đặc biệt là Khương Miên thì đúng là sướng tới phát điên!

Lúc này Địch Phi Dương đứng sau lưng Lâm Thiến nghe xong những lời như vậy, khóe miệng cũng hơi nhếch lên. Nhưng khi ánh mắt Khương Miện quét qua trong một cái chớp mắt, cậu ta vội vàng cúi đầu xuống.

Trận đòn độc ác lần trước, cậu ta đau đớn gần nửa tháng mới hết. Hôm nay Khương Miện vừa xuất hiện lại mang theo cái túi nhựa mà đối với cậu ta có thể nói là bóng ma ám ảnh.

Gần như vừa nhìn thấy ba màu đỏ trắng xanh đó, Địch Phi Dương đã cảm thấy những chỗ đã khỏi lại bắt đầu âm ỉ đau.

Mặc dù biết dưới ống kính cô sẽ chẳng dám ra tay, nhưng cậu ta vẫn cố gắng thu nhỏ sự hiện diện của mình.

Ngược lại Hứa Tinh Minh, sau khi nghe nói như vậy thì môi động đậy dường như muốn nói gì đó. Song, nghĩ đến hai lần trước Khương Miên không chút nương tay nên lại nén xuống.

Tính cách cứng rắn của Khương Miên bây giờ phải trải qua một phen khó khăn mới nhận ra rốt cuộc ai là người tốt với cô nhất.

Giống như hồi cấp ba vậy, khi các bạn cùng lớp đều xa lánh bắt nạt, cô mới càng ngày càng phụ thuộc và nghe theo anh.

So sánh với những người đó mới biết anh ôn hòa và tốt với cô nhất.

Khương Miện chẳng hề biết trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà trong lòng những người này đã trải qua trăm chuyển ngàn vòng. Cô không để ý tới lời nói của Chu Lệ kia, sau khi quét mắt một vòng lại nhìn thẳng vào mái đầu xõa tung của Lâm Thiến.

Ha, bà chị này một ngày không đánh thì leo lên đầu lật trời à!

Lâm Thiến ngay lập tức cảm nhận được ánh mắt của Khương Miện đang rơi xuống người mình. Nghĩ đến hai cái tát trong trẻo vui tai hôm qua, cô ta vô thức cắn chặt răng.

Chỉ là chưa kịp tiếp tục làm trò đã nghe Khương Miện cười híp mắt mở miệng: “Lố bịch sao? Vậy để tôi tặng mọi người một hot search nữa nhé. Dù sao cũng đang phát trực tiếp, điện thoại của tôi hôm qua mới quay một thứ hay ho ở sân bóng đá…”

“Miên Miên!”

Khương Miện còn chưa nói hết, Lâm Thiến đã hoảng sợ lao đến, vô thức nắm chặt cổ tay cô.

Hai từ điện thoại, sân bóng đá vừa nói ra, Lâm Thiến sao mà không hiểu cô muốn làm gì!

Rõ ràng Khương Miên đã nhìn ra vừa rồi mình đang bôi nhọ ả trước mặt Chu Lệ nên cố ý….

Khương Miên Khương Miên!

Lớn tới chừng này, Lâm Thiến chưa từng ghét một người như vậy.

Ghét đến mức thậm chí hy vọng Khương Miên lập tức ngã xuống chết trước mặt mình!

Cô nào dám để Khương Miên phát đoạn ghi âm hôm qua ra. Nếu thực sự phát ra trong lúc livestream thì Tinh Minh và cuộc thi, bản thân sẽ không còn lại gì. Ngay cả mẹ cũng sẽ trách mắng.

Không được, tuyệt đối không được.

“Tiểu Lệ…”

Nghĩ đến đây, Lâm Thiến quay đầu nhìn Chu Lệ phía sau: “Đừng nói nữa được không? Miên Miên là bạn thân của tớ, cậu nói như vậy khiến tớ rất khó xử…”

Nghe xong, Chu Lệ khó tin nhìn Lâm Thiến: “Thiến Thiến! Cô ta là bạn thân của cậu, còn tớ không phải sao? Cậu đã nói tớ là bạn thân nhất của cậu ở Học viện Điện ảnh Yên Kinh, bây giờ vì người này mà muốn đối đầu với tớ đúng không?”

“Tớ không có…” Sự cố chấp của Chu Lệ khiến Lâm Thiến đau đầu.

“Cậu có cậu có cậu có!”

Công chúa nhỏ Chu Lệ tỏ vẻ ứ nghe ứ nghe, ble ble.

Lâm Thiến: “…” Đm thiểu năng.

“Phụt.”

Khương Miện không nhịn được trực tiếp bật cười, tức thì thu hút ánh mắt của cả Chu Lệ và Lâm Thiến về phía mình.

“Ây, đừng để ý đến tôi, các cô cứ tiếp tục. Ừm Hứa Tinh Minh, anh đến sớm có biết ở đâu có hạt dưa không? Đang xem cuốn quá, tôi muốn cắn miếng.”

Khương Miện nói vẻ vẻ nghiêm túc.

Hứa Tinh Minh: “…”

Lâm Thiển: “…”

Chu Lệ: “…”

“Cô…”

Chu Lệ không thể tin được. Tại cô mà Lâm Thiến đã cãi nhau với mình, cô… cô lại còn muốn cắn hạt dưa!

“Cô… cô… cái đồ heo con! Đồ chó con!”

Cô tiểu thư Chu Lệ tức đến mức bắt đầu chửi người. Chỉ tiếc là công chúa nhỏ hoàn toàn không biết chửi, nghẹn nửa ngày cũng chỉ nghẹn ra được hai từ này.

“Thật sự không có hạt dưa hả? Đậu phộng cũng được mà!”

Khương Miện bên này mặt đầy vẻ khó xử tiếp tục thương lượng với Hứa Tinh Minh. Thấy Khương Miện cứ nhìn chằm chằm mình không buông, Hứa Tinh Minh chỉ đành lắc đầu.

“Chậc, keo kiệt thật, chương trình này không phải do người họ Tống nào đó làm đấy chứ? Nhiều người như thế mà ngay cả xíu hạt dưa, đậu phộng cũng chẳng chuẩn bị!”

Lúc này, một người họ Tống đang xem trực tiếp: “…”

Anh biết nói gì được nữa?

Dù sao chương trình này cũng thực sự do công ty của mình tổ chức!

Mà lúc này công chúa nhỏ Chu Lệ bị phớt lờ hoàn toàn, tức đến mức tóc muốn cháy phừng phực. Thấy Khương Miện có vẻ muốn đi tìm hạt dưa để ăn.

Cô ấy hai ba bước lao tới trước mặt Khương Miện, dang hai tay chặn đường đi của cô rồi hét to: “Tôi muốn pk với cô! Ngay bây giờ, lập tức!”

Tiếng hét từ trên trời rơi xuống tức khắc thu hút ánh nhìn của tất cả thí sinh trong sân về phía hai người họ.

[Pk? Tui không nghe nhầm đấy chứ? Chương trình còn chưa bắt đầu ghi hình mà đã muốn pk rồi á?]

[Trời ạ, Chu Lệ pk với Khương Miên, này chẳng phải chính là muốn đè bẹp đối phương sao?]

[Đúng vậy, tui nhớ Chu Lệ biết nhiều thứ lắm. Piano, ba lê, latin, trống, đàn cổ… Có thể nói là toàn năng, pk với chị gái chỉ biết nhảy đồng bóng này cũng bắt nạt người ta quá~]

[Ô hô hô, đánh nhau đê đánh nhau đê, tui dám cá là cô Khương này chắc chắn chẳng dám đấu. Dù sao chém gạch bằng tay gì đó lấy ra dùng thật sự không sợ người ta cười cho thối mũi hả?]

[Mẹ, lầu trên nói chuyện cũng quá khó nghe rồi đấy? Làm sao mấy người biết Miên Miên của tụi tui không biết gì hết hả. Ai biết được có thể trực tiếp đánh bại cái cô Chu Lệ gì đó thì sao!]

[Đúng đúng, chị Khương lên đi, chị Khương cố lên nào!]

Bình luận lần nữa ồn ào nhốn nháo.

“Cô nói pk là pk à?”

Khương Miện gạt tay Chu Lệ ra, nhấc chân định bước về phía trước.

Thấy Khương Miện định đi, Chu Lệ nhanh chóng xoay người: “Cô sợ rồi chứ gì? Sợ rồi thì tốt nhất nên nhận thua với tôi đi, thừa nhận lý do cô có thể được vào vòng bán kết là hoàn toàn do may mắn. Quan trọng nhất chính là thừa nhận tôi mới là người bạn thân nhất của Lâm Thiến!”

Lâm Thiến: “…” Cảm ơn đã kéo tôi vào!

Cảm ơn mười tám đời tổ tiên nhà cô!

Nghe thế, bước chân Khương Miện khựng lại. Cô từ từ quay đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt mang ba phần chế giễu, ba phần lạnh nhạt và bốn phần thờ ơ: “Cô gái, cô đang đùa với lửa đấy à!”

Hứa Tinh Minh, Địch Phi Dương: “…”

Chu Lệ: “…”

Lâm Thiến: “…” Đm hai đứa thiểu năng!

Bình Luận (0)
Comment