Chị Đại Xuyên Thành Người Đẹp Mong Manh Dễ Vỡ

Chương 40

Edit: Cá Mặn (Nặm)

—–

Chỉ biết nói đàn ông thật đáng sợ khi họ trở nên lạnh lùng và vô tình. 

Mới đây thôi vào sinh nhật bạn, anh ta còn thề non hẹn biển, hứa hẹn sau khi tốt nghiệp sẽ cưới bạn, cả đời đối xử tốt với bạn, tình yêu thủy chung một lòng. 

Mới được bao lâu mà anh ta đã coi những lời trước đây như gió thoảng mây bay. 

Lâm Thiến thấy rằng mình có nói gì đi nữa, dù lời ngọt ngào hay cay đắng thì Hứa Tinh Minh vẫn một mực muốn chia tay. Thậm chí anh còn mơ tưởng quay lại với Khương Miên. 

Vẻ mặt đầy vẻ đương nhiên của gã đàn ông cùng tình yêu cuồng nhiệt dành cho Khương Miên thật khiến Lâm Thiến muốn cười ra tiếng. 

Và cô thực sự bật cười, cùng lúc đó, nước mắt lăn dài trên gò má. 

“… Tùy anh.” 

Sau khi buông ra hai từ lạnh lùng đó, Lâm Thiến quay người đi về phía tòa nhà. 

“Thiến Thiến…” 

Có lẽ nước mắt của Lâm Thiến đã đánh thức gã đàn ông cố chấp, tiếng gọi của Hứa Tinh Minh nghe có vẻ vô cùng hối hận. 

Nghe thấy tiếng gọi, Lâm Thiến khựng lại một chút. Đợi một lát không nghe thấy gì thêm từ người đàn ông, cô gái khẽ cười nhạt và cất bước không do dự. 

Gần như vừa vào góc tối khuất khỏi tầm mắt Hứa Tinh Minh, Lâm Thiến đang lặng lẽ đau buồn rơi lệ bỗng đổi sắc mặt nhanh như chớp. 

Cô gái giơ tay lên bình tĩnh lau đi nước mắt trên mặt, đáy mắt dần hiện lên vẻ oán độc. 

Lớn từng này tuổi rồi, Lâm Thiến chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như thế này. 

Hứa Tinh Minh! 

Khương Miên! 

Tôi nhất định sẽ không để yên cho hai người đâu! 

Lâm Thiến siết chặt tay, những móng tay xinh đẹp vừa mới làm trước khi tham gia chương trình cắm sâu vào lòng bàn tay mềm mại, chẳng mấy chốc đã có cảm giác ẩm ướt truyền đến. 

Lâm Thiến trở về phòng như không có chuyện gì. Cô phát hiện thí sinh họ Hoàng cùng phòng với mình không có trong phòng, chẳng biết đã chạy đi đâu. 

Vào phòng tắm, cô lại lấy điện thoại của Địch Phi Dương ra. Lâm Thiến vừa đang thấy chán vừa chẳng muốn xem những lời khen ngợi dành cho Khương Miên trên Weibo và diễn đàn nên đăng nhập vào tài khoản chat. Mới nhập được một nửa mật khẩu, cô chợt tỉnh ngộ. 

Mọi người đều biết cô ra ngoài tham gia cuộc thi tuyển chọn, điện thoại cũng đã bị tịch thu. Nếu có người phát hiện tài khoản của cô đang trực tuyến, dù sau đó có giải thích rằng có người giúp đăng nhập thì cũng rất phiền phức. 

Thế là Lâm Thiến vội vàng xóa tài khoản và mật khẩu đã nhập được một nửa đi. Suy nghĩ một lát, cô đăng nhập vào tài khoản phụ mà mình đã bỏ không dùng nửa năm nay. 

Vừa đăng nhập xong, tiếng tin nhắn kêu ting ting liên tục khiến Lâm Thiến không chịu nổi. 

Lâm Thiến khó chịu, vừa định chặn hết những tin nhắn này, song khi tay sắp chạm vào màn hình, cô thoáng thấy hai chữ Khương Miên xuất hiện trong lịch sử trò chuyện. 

Tay Lâm Thiến run lên, mở nhóm chat có tên “Lớp 17 Thanh Xuyên” ra. 

… 

Lữ Tuấn: [Này, mấy cậu đã xem hot search chưa? Khương Miên cùng lớp cấp ba với tụi mình ấy giờ nổi tiếng rồi, lên cả hot search đấy!!!] 

Thẩm Yến Yến: [Thật hay giỡn đấy? Có phải con nhỏ Khương Miên thảo mai, thích đi quyến rũ bạn trai người khác, còn gian lận trong kỳ thi và bị bắt quả tang không?] 

Lữ Tuấn: [Đúng là cô ta, chính là cô ta!] 

Lý Bác Văn: [Thật đó hả? Tôi nhớ cô ta trông xấu lắm mà? Hơn nữa hồi đó trên người cô ta lúc nào cũng có mùi lạ như thể một tuần không thay quần áo vậy. Lúc đó tôi nghe người ta nói cô ta thích tôi, suýt thì nôn cả bữa tối hôm trước ra!] 

Ngô Phi Phàm: [Lý Bác Văn, cậu thôi đi! Cậu tưởng chúng tôi chưa đọc nhật ký của Khương Miên à, rõ ràng cô ta yêu thầm Hứa Tinh Minh hot boy của trường. Thích đến mức muốn cưới Hứa Tinh Minh thì có liên quan gì đến cậu chứ?] 

Đường Tĩnh: [Đúng đúng. Còn nữa Lý Bác Văn, hình như đã lâu cậu chưa gặp Khương Miên đúng không? Bây giờ cô ấy đang học ở Học viện Điện ảnh Yên Kinh đấy, trông cực kỳ xinh. (Ảnh)] 

Lý Bác Văn: [Đây là Khương Miên á? Chắc là cô ta đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi đó? (Ảnh) Hồi cấp 3 cô ta rõ ràng trông như thế này cơ mà?!!] 

Lâm Thiến tiện tay mở ảnh ra, thấy Khương Miên gầy gò nhỏ bé mặc đồng phục rộng thùng thình màu xanh trắng, tóc rối bù xù như bị chó gặm, tóc mái dài đến mức che kín mắt trông hết sức tầm thường. 

Nhìn bức ảnh, Lâm Thiến mở to mắt. Cô khẽ cắn môi dưới, thuận tay lưu bức ảnh này lại. 

Lúc này, cuộc trò chuyện trong nhóm vẫn đang tiếp tục. 

Lý Bác Văn: [Loại con gái quá khứ đen tối một đống này dù có trở nên xinh đẹp cũng như không, tôi ở cùng một nơi với cô ta, chỉ riêng những gì tôi biết đã không ít. Cô ta không chỉ thích quyến rũ người khác ở trường, mà hồi cấp hai đã vào nhà nghỉ với mấy tên côn đồ bên ngoài rồi. Nghe nói còn từng phá thai…] 

Trương Minh Mẫn: [Tôi biết tôi biết, tôi học cùng cấp hai với cô ta. Nghe nói ngay cả em trai của mợ – một gã đàn ông độc thân hói đầu cũng không tha! Chậc, loại phụ nữ này thiếu đàn ông là không sống nổi!] 

Lý Bác Văn: [Đúng đúng, dù có xinh đẹp đến đâu cũng không che giấu được linh hồn bẩn thỉu của cô ta…] 

Thịnh Gia Giai: [Trời đất? Loại người này mà cũng được ra mắt sao? Chẳng trách ai nấy cũng nói ngưỡng cửa vào giới giải trí ngày càng thấp. Chúng ta những người từ trường trung học Thanh Xuyên, ai mà không biết Khương Miên là loại người gì? Lúc đó cả lớp có 60 người thì 59 người là không thích cô ta, đủ hiểu cô ta là người như thế nào rồi?] 

Trịnh Đông: [Đúng rồi, nhìn thấy nhỏ quái dị đó là muốn nôn, có phẫu thuật thẩm mỹ cũng vô ích.] 

Vương Sảng: [Nghe nói hồi cô ta chọn Học viện Điện ảnh Yên Kinh là vì Hứa Tinh Minh đó.] 

Trịnh Đông: [Hứa Tinh Minh: Má nó xui!] 

Vương Sảng: [Hahaha…] 

Thịnh Gia Giai: [Này, Khương Miên không có trong nhóm này đúng không?] 

Lý Bác Văn: [Không có hehe. Trước đây thì có nhưng cô ta quá đáng ghét nên tôi đã đá ra. Sau khi đá, cô ta còn nhắn riêng hỏi tôi lý do đá mình ra khỏi nhóm? Tôi dứt khoát bảo cô ta biến càng xa càng tốt haha.] 

… 

Nhìn những tin nhắn này, mắt Lâm Thiến sáng lên như thể Columbus vừa phát hiện ra châu lục mới. 

Nhóm chat lớp 17 Thanh Xuyên này là nhóm mà cô đã lấy tài khoản phụ tham gia nhằm theo đuổi Hứa Tinh Minh. Chủ yếu để lén lút tìm hiểu sở thích của anh, thuận tiện cho việc chiều lòng anh. 

Ai ngờ tham gia được chẳng bao lâu, cô đã ở bên Hứa Tinh Minh. 

Rồi quên béng mất nhóm chat này. 

Không ngờ nó lại mang đến cho cô một bất ngờ to như thế vào lúc này! 

Khương Miên… 

Thật không ngờ cô ta lại là người như vậy. 

Không đúng, phải nói là cô ta vẫn luôn là người như vậy. Nếu không cũng sẽ không dùng chiêu lạt mềm buộc chặt để khiến Hứa Tinh Minh quan tâm đến mình, thậm chí để giờ đây anh còn nói ra được những lời chia tay vô liêm sỉ như thế. 

Người phụ nữ này quá tâm cơ. 

Tưởng tượng những người hâm mộ đang tâng bốc đủ kiểu nếu biết trong xương tủy Khương Miên là một người như vậy thì liệu họ còn thấy cô ta có sức hút, đáng để theo đuổi nữa không? 

Nghĩ vậy, ánh mắt Lâm Thiến lóe lên một tia sáng mờ ám. Cô bấm vào vài người hoạt động tích cực nhất, nói chuyện gay gắt nhất trong nhóm rồi bắt đầu nhắn tin riêng với họ. 

Nửa ngày trôi qua đủ để 20 thí sinh bị loại thu dọn hành lý, tạm biệt bạn bè quen biết và rời khỏi nhà thần tượng. 

Những người này vừa đi khỏi, tổ chương trình lập tức triệu tập tất cả thí sinh còn lại đến đại sảnh. 

Từ miệng Chương Thấm, họ biết được — 

“Nhịp đập thần tượng” có tổng cộng sáu khu vực thi đấu trên toàn quốc. Và giống như khu vực Yên Kinh của họ, sáu khu vực đó cũng vừa kết thúc vòng thi ca múa đầu tiên. 

“… Tất nhiên, độ nóng của vòng thi đầu tiên ở các khu vực khác chắc chắn không cao bằng khu vực Yên Kinh của chúng ta!” 

Đang nói, Chương Thấm đùa một câu. 

Các thí sinh đều cười thiện chí, không ít người còn lén nhìn về phía Khương Miện đang ngồi ở góc phòng. 

Nói là độ nóng của khu vực Yên Kinh, chi bằng nói là độ nóng của một mình Khương Miên thì đúng hơn. Dù không có điện thoại, họ cũng có thể đoán được Phong Ngọc Thanh của Khương Miên sẽ gây ra phản ứng lớn đến mức nào. Haiz, có những thứ thật sự không thể ghen tị được. 

“Bốp bốp.” 

Chương Thấm vỗ nhẹ tay, lại thu hút sự chú ý của các thí sinh về phía mình. 

“Như tôi đã giới thiệu trước đó, vòng thi đầu tiên chúng ta là ca múa, vậy thì vòng thi thứ hai sắp tới sẽ là cuộc đua tài diễn xuất!” 

Lời Chương Thấm vừa dứt, phía sau cô ấy đột nhiên xuất hiện hai hàng phim, đếm sơ qua có khoảng mười bộ. 

Vừa nhìn thấy những bộ phim này, các thí sinh bắt đầu bàn tán xôn xao. 

“Gì thế, tổ chương trình đang làm gì vậy? Chọn “Ngu Cơ”, “Thần dược” những phim có đánh giá tốt, doanh thu cao thì tôi còn hiểu được. Nhưng “Pháo đài 1997” và “Vụ án tâm lý” mấy bộ phim dở tệ này cũng nằm trong đó là sao?” 

“Đúng vậy, đặc biệt là “Vụ án tâm lý”. Nó đúng là bộ phim lừa đảo lớn nhất của đời tôi, chưa bao giờ tôi thấy khó chịu, bứt rứt như ngồi trên đống gai trong rạp chiếu phim như vậy!” 

“Chẳng lẽ họ còn muốn dựa vào chúng ta để diễn lại mấy bộ phim dở tệ này cho hay hả? Ngay cả đạo diễn lớn cũng không giải quyết được vấn đề này thì dựa vào chúng ta có thể à?” 

“Ê đừng nói là như vòng đầu tiên chơi trò chơi nhỏ gì đó rồi tự chọn phim hoặc vai diễn nhá?” 

Một người trong số họ nói với giọng đầy nghi ngờ. 

Và câu trả lời của Chương Thấm đã xác nhận sự suy đoán của người này. 

“Đúng vậy, chúng ta sẽ thông qua một trò chơi nhỏ để xác định bộ phim và vai diễn mà bạn sẽ tham gia. Trò chơi nhỏ này là gì? Cho phép tôi giữ lại chút hồi hộp.” 

“Cuộc đua tài diễn xuất ở vòng hai, các bạn không chỉ thi đấu với người cùng khu vực mà lúc đó người từ năm khu vực còn lại sẽ cùng đến Yên Kinh. Mỗi khu vực 30 người, tổng cộng 150 người, các bạn sẽ cùng nhau bước vào một cuộc loại bỏ khốc liệt từ 150 xuống còn 99 người…” 

Chương Thấm vừa nói đến đây, gần như tất cả mọi người có mặt đều bắt đầu thở gấp. 

“Quan trọng nhất là…” 

Nói đến đây, mặt Chương Thấm cũng hào hứng đến mức hơi ửng đỏ: “Hôm qua tổ chương trình mới liên hệ với đạo diễn Lý Lai vừa giành giải Đạo diễn xuất sắc nhất của Oscar. Trong thời gian các bạn tập luyện, anh ấy sẽ dành riêng một ngày để đến chỉ dẫn cho các bạn!!” 

Nghe được lời này, các thí sinh trước tiên là sững sờ trong giây lát, ngay sau đó là tiếng hò reo vang dội suýt làm sập cả phòng thu. Gần như ai nấy đều hào hứng đến mức mặt đỏ tía tai! 

Bởi vì đó là đạo diễn Lý Lai đấy! 

Trong giới, có những ngôi sao có thể cả đời cũng không chạm được đến vạt áo của những đạo diễn lớn như vậy. 

Bây giờ anh ấy lại sẵn sàng đến chương trình này, là tổ chương trình điên rồi hay là họ điên rồi? 

Không chỉ các thí sinh phấn khích đến mức không biết phải làm gì, hot search cũng lập tức nóng lên. 

#Lý Lai “Nhịp đập thần tượng”# 

Có thể nói, hot search này khiến nhiều người dùng internet 5G phải ngẩng đầu lên nhìn xem hôm nay mặt trời có mọc ở hướng Tây không. 

Đó là Lý Lai đấy! 

Lý Lai vừa giành giải Đạo diễn xuất sắc nhất tại Oscar ở nước E, một trong những đạo diễn hàng đầu của điện ảnh Hoa ngữ! 

Anh ấy vậy mà lại đi tham gia một chương trình tuyển chọn nhỏ như vậy. Rốt cuộc Quang Ngu đã đập bao nhiêu tiền? 

Không đúng, với địa vị của đạo diễn Lý thì e rằng có bỏ ra nhiều tiền đến mấy cũng chẳng lay chuyển được chứ? 

Cư dân mạng bàn tán xôn xao, người trong giới sốc đến rớt cằm, ngay cả Giang Dĩnh sau khi biết tin này cũng tức tốc gọi điện cho Lý Lai. 

“Thật hả đạo diễn Lý, anh thực sự muốn tham gia cái chương trình “Nhịp đập thần tượng” đó à?” 

“Ừm.” 

Trong căn phòng tối, người đàn ông khẽ đáp. 

“Vì màn trình diễn Phong Ngọc Thanh của Khương Miên?” 

“…” 

Người đàn ông không trả lời. 

“Đại ca, xem ra nó thực sự đã trở thành cái dằm trong tim của anh rồi…” Giang Dĩnh cảm thán. 

“Còn chuyện gì nữa không? Nếu không có…” 

“Có có có!” 

Giang Dĩnh vội vàng lên tiếng, ngăn lại động tác cúp máy của Lý Lai. Sau đó cô ấy lại bắt đầu ấp úng. 

“Tôi… tôi muốn… tôi muốn…” 

“Tôi cúp máy đây.” 

“Đừng đừng đừng, tôi muốn chữ ký của Miên Miên, anh giúp tôi xin cô ấy một tấm, chỉ một tấm thôi. Đừng nói là tôi xin nhé, dù sao hình tượng của tôi ở bên ngoài là chị đẹp lạnh lùng kiêu sa, tôi không thể phá hỏng hình tượng của mình được. Ông bạn à, tôi chưa bao giờ cầu xin anh, coi như tôi cầu xin anh lần này đi!” 

Lý Lai: “…” 

“Cô sợ hỏng hình tượng thì tôi không sợ à?” 

“Sao giống nhau được? Anh là đạo diễn, hơn nữa từ lúc anh đi tham gia “Nhịp đập thần tượng” là hình tượng đã toang hết rồi, có gì mà sợ nữa!” 

Lý Lai: “…” 

Người đàn ông không nói gì thẳng tay cúp máy, khiến Giang Dĩnh cũng chẳng biết anh có đồng ý hay không. 

Cùng lúc đó, Khương Miện nhìn Lâm Thiến đột nhiên đi tới trước mặt mình. 

“Cho dù thế nào, lần này tôi sẽ không thua cô nữa!” 

Lâm Thiến thề thốt. 

“Vậy thì tốt quá.” Khương Miện mỉm cười, mắt nhìn thẳng về phía trước rồi bước đi. 

“À đúng rồi…” 

“À đúng rồi…” 

Hai người cùng lên tiếng. 

“Cô nói trước đi.” 

Lâm Thiến cười tươi. 

“Được.” Khương Miện gật đầu: “Sao cô không thiến tên đàn ông phản bội đó đi, hôm nay tôi thấy hắn vẫn nhảy nhót lắm…” 

Nói đến đây, Khương Miện đột nhiên hít một hơi thật sâu: “Đừng nói là cô không ra tay được nha? Đều là phụ nữ cả, nói thật Lâm Thiến à, tôi hơi khinh cô đấy…” 

Lâm Thiến: “…” Đm cô nói dễ quá, cô thử thiến một người xem nào! 

Vốn dĩ hôm nay đang vui vẻ, có lẽ ngay từ đầu cô ta không nên mở miệng với người phụ nữ này! 

Hít sâu hai lần, Lâm Thiến cố gắng bình tĩnh lại. 

Nghĩ đến những đoạn chat mình nắm trong tay, khóe miệng Lâm Thiến lại nhếch lên. 

“Chuyện tình cảm làm gì có đúng sai, bây giờ điều tôi quan tâm nhất chỉ có cuộc thi thôi.” 

Đặc biệt là sau khi biết tin đạo diễn Lý sẽ đến vòng thi thứ hai. 

Mặc dù mọi người không nói ra nhưng trong lòng ai cũng biết mười phần thì có đến tám chín phần đạo diễn Lý đến vì màn trình diễn Phong Ngọc Thanh của Khương Miên. 

Dù sao “Kiếm Thục Sơn” là tác phẩm của anh ấy, Phong Ngọc Thanh lại là điểm duy nhất bị chê trách trong tác phẩm xuất sắc này của anh. 

Khương Miên lúc nào cũng may mắn! 

Nhưng không sao, vận may của cô ta sắp hết rồi. 

“À phải rồi…” 

Nhìn vào mắt Khương Miện, Lâm Thiến chợt mỉm cười nhẹ, “Cô đoán xem lúc này nếu có thí sinh nào đó bất ngờ bị tung tin về quá khứ đen tối thì người đó có bị hủy tư cách tham gia không? Dẫu sao bây giờ nước mình đối với nghệ sĩ nào có nhân phẩm kém thì đa số là tẩy chay. Vì nhân phẩm kém mà bị hủy tư cách tham gia, vậy tương lai có còn…” 

Lâm Thiến chưa nói hết, Khương Miện đã chen vào — 

“Tôi thấy đáng tẩy chay lắm! À, không phải nói cô đâu, tôi nói người tung tin ấy. Chưa từng thấy ai đáng bị tống vào tù đến thế, đúng kiểu có nhà lao mà không nhốt được ấy! Người đáng bỏ tù như vậy, cuộc sống sau này của cô ta chắc càng ngày càng có hướng vào tù nhỉ!” 

Lâm Thiến: “…” 

Lời có vẻ tốt đẹp đấy, nhưng nghe cứ thấy mỉa mai sao ấy? 

Bình Luận (0)
Comment