Chị Đại Xuyên Thành Người Đẹp Mong Manh Dễ Vỡ

Chương 62

Edit: Cá Mặn (Nặm)

—–

C62

Một phút, năm phút, mười phút…

Nửa giờ đã trôi qua.

Khương Miện và Tống Kỳ Sâm vẫn chưa xuất hiện trong tầm quan sát của camera little bee.

Các cư dân mạng trong kênh trực tiếp đã tặng quà mỏi tay. Nhân lúc đông người, họ bắt đầu trêu.

[Chuyện gì thế này? Sao lâu vậy mà bé Miên vẫn chưa quay lại? Họ đi đâu vậy? Sao không thể dẫn tui đi cùng chứ?]

[Bé Miên mau quay lại đi. Đừng ép tui quá, nếu không tui sẽ… quỳ xuống cầu xin cưng.]

[Tui nghĩ chắc không phải họ quá say đắm nên bắt đầu chế độ tạo người đấy chứ?]

[Sao lại nói những lời táo bạo thế? Nhưng mà chụy thích…]

[Nói đến đây thì tui không buồn ngủ nữa! Này, các bạn có để ý thấy mũi của sếp Tống không, cao và thẳng lắm. Nghe nói nhìn mũi có thể đoán được khả năng về mặt đó đó, bé Miên lại có thân hình bốc lửa, chắc hai người rất hòa hợp!]

[Hòa hợp đến vậy sao? Tui có thể trả tiền để được quan sát và học hỏi không? Tiền không phải vấn đề!]

[Này mấy người ở trên, cả nước đang xem đấy, đội quần vô đi!]

Ngay lúc bình luận sắp đi vào những chủ đề không phù hợp với người dưới 18 tuổi, Khương Miện và Tống Kỳ Sâm cuối cùng cũng xuất hiện.

Là những người từng trải, một số fan nhìn thấy đôi môi đỏ au của cả hai, lập tức hiểu ngầm và bắt đầu bình luận.

[Chậc chậc môi đỏ thế, không phải hai người vừa lén lút ăn ớt đấy chứ?]

[Vậy thì ớt này đúng là cay thật, làm sưng cả môi hai người, làm đỏ cả mặt sếp Tống!]

[Nói thật nhé, lần sau ăn ớt thì đừng đuổi bé little bee đi được không? Livestream ăn ớt gì đó, tụi tui cũng sẵn sàng trả phí để xem mà!]

[Họ thật sự đi ăn ớt à? Bệnh viện còn bán ớt sao? Mà sếp Tống bị thương ở tay, không phải nên kiêng ăn sao?]

[Hahaha, có một người thật thà kìa, mau đến bắt nạt cậu ấy!]

Vừa thấy camera, Khương Miện chưa có phản ứng gì lớn, mặt Tống Kỳ Sâm đã đỏ trước.

Khẽ ho hai tiếng, người đàn ông mới lấy lại thái độ nghiêm túc khi kiếm tiền, nhìn về phía camera.

“Xin lỗi, vì cần băng bó cánh tay nên đã để mọi người đợi lâu.”

[Chỉ là băng bó cánh tay thôi hả? Tui không tin, hai người không hề dùng lưỡi cuồng nhiệt quét môi đối phương sao?]

[Hehe, lầu trên làm tui cười chết.]

Trong kênh trực tiếp, Tống Kỳ Sâm tiếp tục mỉm cười nhẹ.

“Gần đây tin tức về tôi và thí sinh Khương đang rất ồn ào, trước tiên tôi muốn xin lỗi sâu sắc vì đã chiếm dụng tài nguyên công cộng.”

“Tiếp đến, về những lời đồn Khương Miên là gà cưng đi cửa sau, tôi cần phải giải thích rõ một lần nữa. Từ vòng sơ khảo đến vòng kiểm tra thứ ba hiện tại, những nỗ lực của Khương Miên mọi người đều thấy rõ. Tôi tin rằng chỉ cần có mắt đều có thể nhìn thấy sự nỗ lực của cô ấy.”

“Sau đó là sắp tới đây, vì lý do công việc nên tôi sẽ tạm thời rút khỏi việc ghi hình “Nhịp đập thần tượng”. Tổ chương trình sẽ tìm đại diện nhà sản xuất quốc dân mới để thay thế vị trí của tôi.”

Tống Kỳ Sâm nhẹ nhàng ném ra tin tức bom tấn này.

Trước đây khi chưa ở bên cô, anh tham gia show giải trí này thì cứ tham gia.

Nhưng hiện tại đã là người yêu của nhau, anh tiếp tục làm đại diện nhà sản xuất này thì không khỏi có phần thiên vị.

Quan trọng nhất là Khương Miên chính là Khương Miên, không phải là người của ai cả.

Qua buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi, tin rằng cư dân mạng cũng đã đoán được mối quan hệ của họ.

Tống Kỳ Sâm không muốn, cũng không hy vọng Khương Miên bị gắn mác của anh quá sớm, rồi bị người ta phủ nhận tất cả những nỗ lực của bản thân.

Cô xuất sắc hơn tất cả những gì mọi người tưởng tượng.

Để cô có thể tập trung thi đấu, cũng để tránh cư dân mạng quá chú ý đến mối quan hệ của hai người mà đưa ra những phỏng đoán vô nghĩa.

Tống Kỳ Sâm quyết định rút lui trước.

Rút lui này không phải rút lui kia.

Không còn camera cản trở, anh tin rằng sẽ có nhiều thời gian hơn để quấn quýt với Khương Miên, chỉ cần không bị quay được thì… hehe.

Tống Kỳ Sâm nghĩ rất đẹp.

Nhưng kênh trực tiếp đã hoàn toàn sôi sục.

[Aaaaa đừng mà, tui mới vào hội fan cp Tống Giang hôm nay mà anh đã bảo không còn thức ăn nữa, tui không thể chấp nhận được!]

[Tại sao phải rời đi? Tụi tui tin những tin đồn trước đây đều là bịa đặt. Cái gì mà Khương Miên là gà cưng đi cửa sau, không ai tin đâu.]

[Đúng vậy, ai có mắt đều nhìn thấy thực lực của Khương Miên. Suy cho cùng có ngôi sao nào như bé Miên không màng đến an toàn tính mạng để cứu người chứ!]

[Các bạn đừng bị ảnh hưởng! Fan thật sự không ai tin những tin đồn đó đâu, đừng đi đừng đi đừng đi đừng đi…]

[Lầu trên bình tĩnh đi được không? Chỉ có tui cảm thấy quyết định này của sếp Tống rất đúng đắn sao? Dù sao đây cũng là show tuyển chọn, không phải show hẹn hò. Dù bé Miên đủ xuất sắc, nhưng chỉ cần cô ấy đứng cùng khung hình với sếp Tống thì chắc chắn sẽ có không ít người ship cp. Cứ ship rồi ship, phong cách của chương trình này chẳng phải bị lệch đi sao?]

[Đúng vậy, tui ngưỡng mộ tình yêu thần tiên của bé Miên và sếp Tống, nhưng tui cũng không muốn thấy mọi người quá chú ý đến đời tư của bé Miên mà quên mất màn trình diễn, sự xuất sắc của cô ấy. Đây mới là lẫn lộn đầu đuôi.]

[Là fan, tui ủng hộ quyết định rời đi của sếp Tống!]

Trong bình luận có đủ loại ý kiến.

Nhưng phần lớn fan sau khi nghe phân tích của người khác bắt đầu dần dần thể hiện sự thông cảm với quyết định này của Tống Kỳ Sâm.

Đồng thời lại điên cuồng đào bới những khoảnh khắc ngọt ngào của hai người trong hai tập trước.

Cũng vào lúc này, fan mới phát hiện ra những khoảnh khắc ngọt ngào của họ đâu cần phải đào bới, rõ ràng là nhiều đến mức không thể kể xiết.

Thậm chí những cư dân mạng tinh mắt còn chụp được cảnh khi ghi âm ca khúc chủ đề, hai người lướt qua nhau, Tống Kỳ Sâm lén lút nhét mẩu giấy vào lòng bàn tay Khương Miên.

Mẹ ơi, sếp Tống đỉnh quá!

Chưa kể, ánh mắt của anh ấy lúc nào cũng dõi theo Khương Miên.

Tình yêu cũng giống như hắt hơi vậy, không thể che giấu được.

Anh ấy thực sự rất rất thích cô ấy.

Fan cũng lần lượt đổ gục.

Mặc dù hai người chỉ nói về việc Tống Kỳ Sâm rút lui, không hề thừa nhận đang yêu đương gì cả.

Nhưng cư dân mạng đều biết họ chắc chắn đã ở bên nhau, không chỉ ở bên nhau mà sau này còn sẽ kết hôn sinh con.

Vì thế, fan còn cố ý dùng phần mềm để mô phỏng ra diện mạo con cái tương lai của Khương Miện và Tống Kỳ Sâm, mô phỏng một trai một gái, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu làm sao, tim của các chú các cô đều tan chảy hết rồi.

Đừng nói là fan, ngay cả Tống Kỳ Sâm khi nhìn thấy hai tấm ảnh này cũng vui mừng đến mức lưu lại liền.

Những cư dân mạng này thật là…

Không biết phải nói gì.

Tống Kỳ Sâm đã bắt đầu mơ tưởng đến cảnh vợ con ấm áp, trong lòng giơ ngón cái.

Buổi phát sóng trực tiếp của Khương Miện về nghề lính cứu hỏa vẫn đang tiếp tục. Vì nhận ra được kẻ bắt cóc, cứu hỏa và mối quan hệ với Tống Kỳ Sâm, lượng người xem trong kênh của cô đã vượt xa đứng đầu trong số các thí sinh.

Các thí sinh khác nhìn lượng người xem đáng thương trong kênh của mình, rồi lại nhìn những fan hào phóng điên cuồng tặng quà trong kênh của Khương Miện.

Hoàn toàn hết cách.

Nếu chênh lệch ít, có lẽ họ còn ghen tị một chút. Nhưng bây giờ khoảng cách như vực sâu này khiến những người này ngay cả ý muốn ghen tị cũng chẳng có.

Vị trí thứ nhất gì đó đừng mong nữa, họ phải cố gắng xem có thể giành được vị trí thứ hai không. Vậy cũng rất vui rồi.

Khác với sự lạc quan của đám thí sinh, Giang Dĩnh đang quay một bộ phim nghệ thuật.

Gần như vừa biết tin này, cô ấy đã nhốt mình trong phòng nghỉ.

Người quản lý cũng biết cô ấy thích Tống Kỳ Sâm đến mức nào. Thấy Giang Dĩnh một mình trong phòng nghỉ đã một giờ đồng hồ vẫn chưa ra ngoài.

Người quản lý lập tức gọi điện cho đạo diễn Lý Lai người vẫn luôn có quan hệ tốt với Giang Dĩnh, khẽ khàng hy vọng đối phương có thể khuyên can nghệ sĩ nhà mình.

Khuyên gì chứ?

Người ta đã ở bên nhau rồi, dù trong lòng có đau đớn đến mấy cũng vô ích thôi.

Quan trọng nhất là nếu sự bất thường của cô ấy bị người có ý đồ phát hiện, đến lúc đó một bài báo đăng ra nói Giang Dĩnh luôn nhớ nhung muốn làm người thứ ba, danh tiếng có khi sẽ hoàn toàn hủy hoại.

Trong lúc này, khi tình yêu của Khương Miên và Tống Kỳ Sâm được mọi người bàn tán sôi nổi, càng không thể sai một bước.

Người quản lý nói với Lý Lai thật tâm huyết.

Nghe xong, Lý Lai nhướn mày.

Bởi vì trong ấn tượng của anh, Giang Dĩnh đâu phải là người không buông bỏ được như vậy?

Đồng thời trong lòng cũng có chút bực bội khó hiểu.

Giờ con gái đều sao vậy?

Giang Dĩnh là thế, nàng thơ khó khăn lắm mới tìm được Khương Miên cũng thế.

Tống Kỳ Sâm loại người không có lương tâm đó có gì tốt mà thích chứ.

Phì!

Ghen tị khiến Lý Lai bắt đầu nói năng không suy nghĩ.

Vừa chửi, người đàn ông vừa gọi video cho Giang Dĩnh.

Vừa kết nối, nhìn thấy đôi mắt sưng như hai quả đào to của cô gái trong video, trong lòng chợt giật mình.

“Này này, ảnh hậu à, thật sự đau lòng sao? Nhìn xem, nhìn xem, dáng vẻ đáng thương này. Nào, để chú ôm một cái!”

Lý Lai cố ý trêu chọc cô.

“Đi chỗ khác đi!”

Cầm quả trứng gà luộc vừa đắp mắt, Giang Dĩnh vừa chửi.

“Tôi chỉ hơi buồn một chút thôi. Dù sao cũng là người tôi thích nhiều năm như vậy, dù sao cũng là người đầu tiên tôi thích, người ta có bạn gái rồi, không cho tôi buồn một chút sao…

Giang Dĩnh nói với vẻ không vui.

“Nhưng tôi thấy cái một chút của cô hình như hơi nhiều…”

Lý Lai đầy vẻ chế nhạo.

Nào ngờ giây tiếp theo anh đã thấy Giang Dĩnh đưa chân về phía camera. Chỉ thấy vị trí ngón cái của cô đã sưng đỏ, vị trí móng chân còn tím bầm, nhìn thật khiếp đảm.

Không nhìn còn tốt, vừa nhìn Giang Dĩnh lại có vẻ muốn khóc.

“Anh biết tôi sợ đau thế nào mà! Tôi chỉ là nghe nói chồng mình và người mình thích ở bên nhau, nhất thời không hiểu nổi đang vui hay không vui, tìm chỗ để sắp xếp lại cảm xúc thôi mà. Tự nhiên trong một phút bất cản đá phải chân bàn, đau đến giờ vẫn chưa hết…”

Chồng và người mình thích?

Lý Lai đầu đầy vạch đen.

Mối quan hệ của cô có phải hơi phức tạp quá không?

“Ái chà, nói thật này, hai người họ thật sự rất đáng yêu đó Lý Lai. Tôi đang đắp mắt thì dùng nick phụ lén lút xem không ít video của hai người, giờ đã thành công chuyển từ fan vợ của Khương Miên thành fan cp rồi. Tôi còn tham gia nhóm fan cp của họ, tin chắc sẽ có được tin tức độc quyền, hề… hề hề…”

Tiếng cười của Giang Dĩnh lọt vào trong tai Lý Lai sao lại thô tục đến thế?

Một cô gái xinh đẹp như vậy, tại sao lại phát ra tiếng cười khó diễn tả thế này chứ?

Nhớ lại cái đồ đầu gỗ Khương Miên kia, rồi nhìn sang Giang Dĩnh trước mắt đang như ngộ độc nấm Vân Nam, bắt đầu mê sảng.

Đạo diễn Lý từng sát phạt trong giới giải trí nhiều năm bỗng nhận ra mình dường như không còn hiểu loại sinh vật gọi là con gái này nữa.

Liệu có phải anh đã già rồi? Không theo kịp thời đại nữa chăng?

Tại sao những cô gái thời nay toàn nói những điều anh chẳng hiểu vậy?

Nhìn Giang Dĩnh đang “trúng độc nặng”, còn định tẩy não và lôi kéo mình vào nhóm hâm mộ cp Khương Miên và Tống Kỳ Sâm để cùng vui vẻ gặm đường.

Lý Lai: “…”

Anh cảm thấy quản lý của Giang Dĩnh thực sự là lo lắng thái quá.

Theo anh thấy thì Giang Dĩnh không phải muốn chia rẽ Khương Miên và Tống Kỳ Sâm, mà là muốn gia nhập vào nhóm của họ!

Đúng là cạn lời.

Năm ngày làm lính cứu hỏa vừa tới hạn, vòng kiểm tra thứ ba của Khương Miện cũng sắp kết thúc.

Có thể nói ở vòng kiểm tra thứ ba này, chỉ cần không mù thì ai cũng thấy được độ nổi tiếng của Khương Miện đã vượt xa tất cả.

Trong 5 ngày qua, chỉ riêng số lần lên hot search đã bằng tổng số của 96 thí sinh khác cộng lại.

Chưa kể, hai tin tức về việc cô nhận diện kẻ bắt cóc và cứu người từ đám cháy ngày đầu tiên còn xuất hiện trên các trang nhất của nhiều kênh truyền thông chính thống như Y-video, Báo Nhân dân.

Nếu nói vụ bạo lực học đường trước đây chỉ giúp Khương Miện được biết đến trong phạm vi nhỏ.

Thì lần này, tin tức càn quét khắp các ứng dụng, diễn đàn đã thực sự giúp cô nổi tiếng toàn diện, thu hút vô số fan.

Sức chiến đấu và sự đoàn kết của fan thậm chí có thể sánh ngang với nhiều nghệ sĩ hạng A trong giới giải trí.

Hiện tại Khương Miện chủ yếu là chưa có tác phẩm. Đợi sau khi ra mắt, có tác phẩm rồi thì e rằng lúc đó sẽ là một ngôi sao hàng đầu thực sự.

Thành công của cô là điều không ai có thể copy. Không nói gì khác, chỉ riêng việc cứu người trong đám cháy này, có lẽ cả giới giải trí cũng chẳng tìm ra được ai dám làm như vậy.

Đem mạng sống của mình đổi lấy mạng sống của một cậu bé kẹt trong đám cháy, không biết sống chết ra sao ư.

Ai sẽ làm việc ngốc nghếch này chứ?

Nhưng Khương Miện đã làm.

Khí chất quân nhân đáng tin cậy toát ra từ người cô không chỉ khiến fan mê mẩn, mà còn khiến các đồng đội trong đội cứu hỏa hễ nhắc đến là không ngớt lời khen ngợi.

Trước khi cô đi, họ còn tranh nhau mời cô ăn cơm, tặng quà, mời cô lần sau đến chơi.

Đội trưởng còn liên tục vỗ vai cô, miệng gọi người anh em tốt.

Bình luận: “…”

Lam Duệ và Hoàng Hân Hân ở bên cạnh thấy Khương Miện được yêu quý như vậy.

Lam Duệ còn đỡ, dù sao cậu ấy vẫn có cảm tình tốt với Khương Miên.

Còn Hoàng Hân Hân thì thực sự ghen tị.

Sướng quá!

Cô gái thầm cảm thán.

Cứ cảm thấy Khương Miên như một mặt trời nhỏ vậy, đi đến đâu tỏa sáng đến đó, lúc nào cũng là tâm điểm của đám đông, ai ai cũng yêu mến và ngưỡng mộ.

Thậm chí ngay cả cô ấy cũng thế. Chẳng phải hai ngày trước trong buổi diễn tập phòng cháy, khi thấy Khương Miên cõng mình ra khỏi tòa nhà, vì cảm giác an toàn dâng trào trong lòng mà suýt nữa đã cong sao?

Lúc đó cô ấy còn lén soi gương, mẹ ơi, mặt đỏ như mông khỉ, trong lòng như có nai con chạy loạn xạ.

Hai ngày sau đó, nếu không phải cố tình tránh Khương Miên thì cô ấy còn nghi ngờ mình có khi không nhịn được sẽ lao lên tỏ tình với cô!

Hoàng Hân Hân thực sự không tưởng tượng nổi trên đời này còn có người không thích Khương Miên sao?

emmm…

Thật sự có đấy.

Khương Miện nhìn người phụ nữ mặc váy da báo bó sát, đội mũ rộng vành màu đen, mặt trang điểm trắng bệch như đã chết ba ngày, môi thì lại đỏ như vừa ăn thịt trẻ con xong.

Khóe miệng không kìm được mà giật giật.

“Cô là Khương Miên phải không, đi theo tôi.”

Người phụ nữ làm dáng đẩy kính râm, ném lại một câu như vậy rồi xoay người bước đi.

Nhưng đi được vài bước, bà ta đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng.

Sao không có tiếng bước chân đi theo?

Quay đầu nhìn lại, hay thật, Khương Miện đang xách túi hành lý đi về phía trạm xe buýt rồi.

Người phụ nữ: “…”

Nện trên đôi giày cao gót có thể giẫm chết người, người phụ nữ chạy một mạch đến trước mặt Khương Miện, tức giận nói: “Cô… cô có biết lễ phép không? Người lớn bảo cô đi theo, sao cô dám quay đầu bỏ đi. Thật chẳng hiểu sao A Sâm lại thích…”

“Tôi nói lại lần nữa, tôi bảo cô đi theo tôi, cô có nghe thấy không!”

Người phụ nữ vênh mặt hất hàm ra lệnh.

Thấy bộ dạng của bà ta như vậy, Khương Miện ung dung khoanh tay, khóe miệng cong lên: “Cầu xin tôi đi.”

Người phụ nữ: “…”

Mười phút sau, trong quán cà phê ở ngã tư.

Người phụ nữ ngồi đối diện Khương Miện run rẩy không ngừng như bị bệnh Parkinson vậy.

Bà ta, Doãn Tình, tuyệt đối sẽ không quên nỗi nhục ngày hôm nay, tuyệt đối không!

Nhưng biết làm sao đây?

Không mở miệng cầu xin thì con nhóc này sẽ lên xe buýt đi mất.

Lên xe buýt rồi, chẳng lẽ bà ta còn phải đuổi theo một cách mặt dày sao?

Bà ta không cần mặt mũi nữa à?

Vì vậy, bà ta đã… đã cầu xin…

Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng nhục nhã vừa rồi, Doãn Tình không kìm được run rẩy cả tay lẫn môi.

Nếu không phải vì anh rể, vì nhà họ Tống thì sao bà ta phải chịu nỗi nhục nhã như vậy?

“Ừm… bác à? Nếu có bệnh thì chúng ta đi khám bác sĩ đi, đừng cố chịu đựng. Tránh để bệnh nhẹ thành nặng, đến lúc đó hai chân…”

Khương Miện có ý riêng chỉ vào đôi tay run rẩy của Doãn Tình.

Doãn Tình: “…”

Bác? ? ? ? ? ? ?

Cô ta dám gọi mình là bác? ?

Tay Doãn Tình lập tức run dữ dội hơn, khuôn mặt già nua cũng vặn vẹo vì tức giận.

Thấy vậy, Khương Miện vội móc điện thoại ra, vẻ mặt nghiêm túc: “Không ổn rồi, cháu vẫn nên gọi 120 cho bác đi, bác này… không phải là dấu hiệu đột quỵ đấy chứ? Phát hiện sớm điều trị sớm đi!”

Doãn Tình: “…”

Tôi #¥%*#¥&

Doãn Tình đang điên cuồng chửi thề trong lòng, thấy Khương Miện thực sự định gọi 120, bà ta vội vàng ngăn lại: “Đừng gọi, tôi không có bệnh!”

Nghe nói thế, Khương Miện hơi bất lực nhìn bà ta.

Cả khuôn mặt viết đầy: Đừng cố ra vẻ nữa, cháu hiểu mà!

Con nhóc nhà ngươi hiểu cái bíp!

Doãn Tình không kìm được chửi thề trong lòng.

“Cô Khương Miên!”

Người phụ nữ ngồi thẳng người, bỗng nhiên gọi Khương Miện một tiếng.

Vẻ mặt nghiêm túc cũng chứng minh bà ta không phải đang đùa với Khương Miện, mà thực sự có chuyện muốn nói.

Nghe vậy, Khương Miện ngẩng đầu nhìn bà ta.

Vì sợ lại nghe thấy những lời khiến huyết áp tăng vọt từ miệng Khương Miện, Doãn Tình nói ngắn gọn về mục đích của mình: “Tôi là dì của A Sâm, nghe nói hai đứa đang yêu nhau, hôm nay đến đây chủ yếu là… đây có năm triệu, nhận tiền rồi hi vọng cô sau này đừng dây dưa với A Sâm nữa. Cửa nhà họ Tống không phải là nơi người như cô có thể bước vào, tôi nghĩ cô hiểu ý tôi đúng không?”

Vừa nói, Doãn Tình vừa đẩy một tấm séc đến trước mặt Khương Miện.

Hôm nay bà ta cố ý đến tìm Khương Miện.

Cha Tống, Tống Kỳ Sâm, Tống Hi Quang đều không biết về hành động của bà ta.

Nhưng bà ta nghĩ, đối phó với một diễn viên nhỏ trong giới giải trí thôi mà, một mình mình là dư sức.

Nhìn cô gái này, từ đầu đến chân cộng lại chắc cũng không quá năm trăm nghìn. Có lẽ cả đời cô ta cũng chưa từng thấy năm trăm triệu.

Những ngày này bị chế giễu đủ rồi.

Bà ta không muốn sau này người này vào nhà họ Tống rồi khiến mình mất mặt ngày ngày.

Bà ta thà bỏ ra năm triệu để mua sự yên tĩnh.

Tin rằng dù anh rể biết được hành động của bà ta cũng sẽ tán thành thôi.

Nghĩ tới đây, người phụ nữ như lấy lại được sự tự tin, cầm tách cà phê lên uống một ngụm.

Vừa uống một ngụm, bà ta đã nhăn mày nhổ cà phê ra.

Đây là cà phê gì vậy?

Hoàn toàn không có vị thơm ngon như cà phê xay tay, xì.

Doãn Tình đặt tách cà phê xuống, thấy Khương Miện cầm tấm séc lên, lông mày bà ta hơi giãn ra.

Bà ta thích người biết thời biết thế.

Nhưng ai ngờ giây tiếp theo Khương Miện lại bất ngờ búng vào tấm séc.

“Ừm… là dì cả đúng không?”

Doãn Tình: “…”

Cô mới là dì cả!

Cả nhà cô đều là dì cả!

Nhưng đã đến thời điểm quan trọng thế này rồi, bà ta nhịn!

“Thú thực với dì cả, cháu và Tống Kỳ Sâm thực ra là chân ái. Chúng cháu yêu nhau đến mức mất kiểm soát, từng hứa với nhau dù cho biển cạn đá mòn, trời long đất lở cũng không buông tay nhau. Cho nên…”

Cho nên không muốn nhận số tiền này phải không?

Doãn Tình thật sự không ngờ cô gái này nhìn có vẻ nghèo khổ thế mà lại khó đối phó thế.

Nhưng ngay sau đó, bà ta nghe thấy —

“Phải thêm tiền!”

Khương Miện với vẻ mặt nghiêm túc thốt ra ba chữ.

Doãn Tình: “…”

Sau một hồi im lặng dài.

Cuối cùng Doãn Tình cũng tìm lại được giọng nói của mình: “Ý cô là… thêm bao nhiêu?”

“Nói tiền bạc làm tổn thương tình cảm lắm đúng không? Dù sao cháu với Sâm Sâm là tình yêu đích thực mà…”

“Số tiền trên tấm séc này cháu có thể tự điền không?”

Khương Miện cười ngượng ngùng.

Doãn Tình: “… …”

“Cô điền đi!”

Doãn Tình nghiến răng ken két nặn ra hai chữ này, hung tợn nhìn Khương Miện.

Nhưng Khương Miện là người thế nào?

Đệ nhất cao thủ đối mặt với zombie mà mặt vẫn không đổi sắc lập tức hỏi phục vụ xin một cây bút, rồi kéo phắt tờ séc của Doãn Tình qua.

Doãn Tình: “…”

Sau đó bắt đầu chuyên tâm điền.

Nhìn đối phương vẽ một hàng số 9 vẫn chưa đủ, còn muốn sang hàng thứ hai.

Doãn Tình: “… …”

Bà ta nghi ngờ cô gái này kiếp trước có phải là ăn cướp không?

Không thì sao nghiệp vụ lại thành thạo đến thế?

Điền tới điền lui, số tiền khổng lồ thế này chắc chắn không rút được, mặc cô ta điền đi.

Vừa nghĩ đến đây, Doãn Tình bèn phát hiện cô gái này dừng bút, lộ ra vẻ mặt trầm tư.

Cô vừa làm vậy, tim Doãn Tình không kìm được mà nhấc lên.

“Ây, cháu làm sai quy trình rồi. Dì cả à, hay chúng ta làm lại lần nữa nhé? Để cháu ghi âm lại, chứng minh dì thực sự muốn cho cháu tiền.”

Doãn Tình: “…”

“À đúng rồi, séc gì đó thôi bỏ đi. Dù sao nếu dì viết suông cho cháu tờ séc vậy thì sau này cháu biết kiếm ai nói lý. Cháu quyết định vẫn là nhận chuyển khoản ngân hàng hoặc tiền mặt thôi.”

Doãn Tình: “…”

“Còn nữa, dì cả chắc cũng quen biết mấy luật sư gì đó phải không. Vậy phiền dì nhờ họ soạn một hợp đồng nêu rõ số tiền này là dì tặng cho cháu. Nếu không đến lúc lấy được tiền rồi, chia tay với Tống Kỳ Sâm rồi, dì lại nói số tiền này là cho cháu vay, vậy chẳng phải cháu mất trắng sao!”

Doãn Tình: “…”

“Còn nữa còn nữa, về thuế tặng cho thì phiền dì tự nộp nhé, cháu không muốn nhận tiền rồi mà còn phải trích số tiền này ra 20% đóng thuế thu nhập cá nhân đâu. Thế thì thiệt lắm!”

Doãn Tình: “…”

“Thôi không nói nhiều nữa, trên người dì cả rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy? Chỉ tùy tiện năm triệu đã muốn đuổi cháu đi, dì coi cháu là ăn mày à? Cháu thấy ít nhiều cũng phải bắt đầu từ chín chữ số chứ, dẫu sao cháu với Tống Kỳ Sâm cũng là tình yêu đích thực mà!”

Doãn Tình: “…”

Lúc này vừa nhận được tin, đến cửa phòng riêng quán cà phê, nghe Khương Miện nói một mạch không nghỉ những lời này —

Tống Hi Quang, cha Tống: “…”

Tống Kỳ Sâm: “…”

Lúc này trong phòng riêng, thấy người ngồi đối diện vẻ mặt đờ đẫn, lại lâu không nói lời nào, lông mày Khương Miện lập tức nhíu chặt.

“Không phải chứ không phải chứ, dì cả à, dì đến đây ném tiền mà trên người không có nhiều tiền à?”

Khương Miện với vẻ mặt “không có tiền còn học người ta làm sang” khó tin nhìn Doãn Tình.

Doãn Tình: “…”

“… … . . .”

Đừng ai ngăn tôi, tuyệt đối đừng ai ngăn tôi!

Tôi muốn cùng con đĩ này.

Đồng quy vu tận!

Bình Luận (0)
Comment