Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 112

Chương 112
Không hiểu sao lúc này Kiều Nghệ thấy Người đẹp ốm yếu có hơi nguy hiểm, thậm chí cảm thấy khí chất trên người anh có hơi giống nhân vật phản diện.

Không, không thể nào? Chẳng lẽ Người đẹp ốm yếu bắt đầu muốn gây chuyện sao?

Kiều Nghệ cảm thấy lo lắng.

Thẩm Chi Hủ nào biết hổ trắng nhỏ trong ngực đang nghĩ gì, anh ôm cô về vị trí cũ, áy náy cười một tiếng với Lý Văn Bân.

"Xin lỗi, hổ trắng nhỏ nhà tôi không thích gặp nhiều người như vậy, nó hơi sợ." Dứt lời, anh lại xoa xoa cái đầu tròn của hổ trắng nhỏ.

Sợi râu của Kiều Nghệ lay lay, không vạch trần Thẩm Chi Hủ đang nói dối, yên lặng nằm trong ngực anh, cô muốn xem Người đẹp ốm yếu rốt cuộc muốn làm gì.

"Thì ra là như vậy." Lý Văn Bân tỉnh ngộ, cũng không muốn lãng phí thời gian nữa, nói ra những lời đã chuẩn bị từ trước: “Người anh em, nghe tôi nói một câu, bây giờ thành phố Lang không còn an toàn nữa, khắp nơi lúc nào cũng có thể gặp phải zombie cấp 3, cậu và hổ trắng nhỏ đừng ở thành phố Lang nữa, đi cùng chúng tôi về căn cứ Hoài Long đi!”

Kiều Nghệ chợt ngẩng đầu nhìn Lý Văn Bân.

Ồ, cô còn đang lo lắng không biết biểu đạt với anh thế nào để tới căn cứ Hoài Long, không ngờ đội trưởng Lý lại ra sức giúp đỡ!

Kiều Nghệ vui mừng ngẩng đầu nhìn Người đẹp ốm yếu, nhưng không đợi Người đẹp ốm yếu trả lời, khứu giác nhạy bén của cô đã ngửi thấy mùi hôi thối.

Mùi hôi thối càng ngày càng nồng nặc, dường như có một đám zombie đang di chuyển tới đây.

Trong lòng Kiều Nghệ vang lên tiếng còi báo động lớn, không để ý Lý Văn Bân đang nói chuyện, lại xù lông, gầm gừ về phía mùi hôi thối phát ra.

"Hổ trắng nhỏ?" Thẩm Chi Hủ sững sờ, nhìn chằm chằm Đinh Thụy Bác, thấy gã cũng có chút kinh ngạc, sau đó dường như gã nhìn thấy chuyện gì đó rất đáng sợ, nhanh chóng bò lên trên xe của gã.

“Zombie! Đám zombie kia lại tới!!!”

Lý Văn Bân quá sợ hãi, tranh thủ thời gian lên tiếng ra hiệu cho cả đám lên xe.

Thẩm Chi Hủ cũng nhìn thấy đám zombie đang gào thét hưng phấn tiến về phía trạm xăng, không để lại dấu vết nhìn lướt qua Đinh Thụy Bác đang dẫn đầu mọi người ra khỏi trạm xăng, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo, nhanh chóng ôm hổ trắng nhỏ lên xe Hummer.

Đinh Thụy Bác đi phía trước, mấy người Lý Văn Bân ở giữa, Thẩm Chi Hủ đi cuối cùng, bọn họ lái xe ra khỏi trạm xăng, đụng phải một đám zombie như tre già măng mọc lao tới.

Kiều Nghệ sợ hết hồn hết vía nhìn một màn này, ánh mắt nhìn bốn phía không cẩn thận đụng phải một đôi mắt trắng đục rất đáng sợ, cơ thể cứng đờ, có lẽ con zombie có đôi mắt đục ngầu đó chính là con zombie dẫn đầu, nó ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, dường như đang kêu gọi zombie tới nhiều hơn.

Cơ thể Kiều Nghệ rụt rụt về sau, từ tiếng gào thét của nó đoán chừng là zombie cấp 3!

Thẩm Chi Hủ lườm hổ trắng nhỏ, thấp giọng nói: “Là zombie cấp 3.”

Nghe vậy, Kiều Nghệ lập tức nhìn vẻ mặt của Người đẹp ốm yếu.

Nhưng lúc này lại có một con zombie nhảy lên nóc xe của bọn họ, không ngừng đấm vào nóc xe của bọn họ.

Kiều Nghệ giật mình, vô thức muốn phát ra dị năng, nhưng nghe thấy Người đẹp ốm yếu căn dặn, cô vội vàng xòe móng vuốt ra, bám chặt vào đệm ghế.

"Em ngồi vững nhé, tôi chuẩn bị tăng tốc đây!"

Vừa mới dứt lời, Thẩm Chi Hủ đạp mạnh chân ga, xe Hummer bay vụt ra ngoài như mũi tên, vượt qua Lý Văn Bân đằng trước, tiếp đó đảo tay lái, xe Hummer xoay chuyển nửa vòng, khiến zombie ở trên mui xe bị văng ra ngoài.

Cũng may Kiều Nghệ bám chặt lấy đệm ghế nên mới không bị cú xoay đột ngột này làm văng ra ngoài.

Thẩm Chi Hủ nhìn hổ trắng nhỏ, thấy dáng vẻ của cô như sắp đối mặt với kẻ thù thì khẽ cười một tiếng:

"Hổ trắng nhỏ, em có thấy kích thích không?"

Kiều Nghệ nghe xong, chỉ muốn trợn mắt nhìn anh.

 


Bình Luận (0)
Comment