Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện (Xuyên Sách)

Chương 125

Chương 125
Gần như là trong nháy mắt Kiều Nghệ dùng dị năng, Thẩm Chi Hủ nhạy bén cảm nhận được dao động dị năng kỳ lạ. Anh không nhịn được thả lực không gian ra cẩn thận thăm dò, chẳng bao lâu sau khi nhận được phản hồi của lực không gian, trong mắt anh không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Đây vậy mà là dị năng tạo thành tấm chắn hình bán nguyệt ư?

Cũng đúng lúc này, Kiều Nghệ mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó chạm vào tấm chắn của cô, cô có chút ngạc nhiên lẫn nghi ngờ.

“Ngao Ngao, đây là dị năng của em sao?”

Kiều Nghệ nghe thấy Người đẹp ốm yếu hỏi, cảm giác đụng chạm mơ hồ kia cũng đã biến mất, cô không nghĩ ra nên đành phải tạm thời đè xuống đáy lòng, sau đó gật gật đầu với anh.

“Grừ grừ...” Ừ ừ, đây chính là dị năng của tôi đó, Người đẹp ốm yếu, dị năng của tôi có mạnh không?

Đây chính là dị năng với khả năng phòng ngự level max, có thể tàng hình, có thể ngăn chặn mùi, còn có thể dùng tấm chắn để đánh bay zombie, rất ghê gớm đó!

Kiều Nghệ kiêu ngạo ngẩng đầu.

Thẩm Chi Hủ thấy vậy, không nhịn được khẽ cười ra tiếng.

“Dị năng của Ngao Ngao cũng thật là mạnh mẽ.”

Những lời này ngược lại không phải là giả, Thẩm Chi Hủ ở sở nghiên cứu nhiều năm như vậy, đã gặp rất nhiều loại di năng, nhưng anh chưa từng nhìn thấy thứ giống như của hổ trắng nhỏ, có thể thấy rằng dị năng mà cô thức tỉnh hiếm hoi đến cỡ nào.

Kiều Nghệ được khen đến mở cờ trong bụng.

“Grừ grừ...” Vậy tôi có thể đi cùng anh cứu đám người Lý Văn Bân được không?

Thẩm Chi Hủ còn đang suy nghĩ dị năng hổ trắng nhỏ thức tỉnh trừ tạo thành một tấm chắn hình bán nguyệt ra thì còn có những tác dụng khác, lại theo bản năng cúi đầu nhìn khi nghe thấy âm thanh của hổ trắng nhỏ. Lúc anh trông thấy vẻ nóng lòng muốn thử trong mắt cô, lòng dạ lập tức sáng ra.

“Ngao Ngao muốn đi cùng tôi cứu người à?”

Ơn giời, cuối cùng Người đẹp ốm yếu cũng hiểu ý của cô rồi!

Kiều Nghệ gật đầu lia lịa.

Thẩm Chi Hủ lại nhíu mày, nhưng cũng chỉ mấy giây, mi tâm đã giãn ra.

Mà thôi, dù sao có mình ở đây, hổ trắng nhỏ sẽ không bị thương, vừa khéo có thể xem xem dị năng của ẻm còn có ích lợi gì.

“Được, tôi dẫn em đi cùng.”

Kiều Nghệ vui vẻ vẫy vẫy đuôi.

“Grừ grừ...” Vậy chỉ cần dùng dị năng của tôi ngăn chặn đám zombie bên ngoài kia, như thế chúng ta có thể trở về biệt thự trang trại bình an rồi!

Kiều Nghệ dừng lại, lúng túng liếc nhìn dáng người cao mảnh khảnh của Người đẹp ốm yếu.

“Grừ grừ...” Tuy nhiên có lẽ phải làm khó anh khom người đi theo tôi rồi.

Nhưng mà Thẩm Chi Hủ lại ngẩng đầu nhìn một hồi: “Ngao Ngao à, tấm chắn của mi có thể nâng lên cao hơn được không?”

Kiều Nghệ ngạc nhiên. Sao Người đẹp ốm yếu biết chiều cao tấm chắn của cô chứ?

“Ngao Ngao ơi?” Thẩm Chi Hủ khó hiểu nhìn cô.

Kiều Nghệ hoàn hồn lại, trước tiên không xoắn xuýt tại sao Người đẹp ốm yếu lại biết chiều cao tấm chắn của mình, mà là nghiêm túc suy nghĩ về tính khả thi của lời Người đẹp ốm yếu vừa nói.

Thử nâng chiều cao lên xem sao?

Kiều Nghệ vận dụng dị năng, trong lòng không ngừng nghĩ đến nâng cao lên, nâng cao lên. Nhưng cho dù thế nào, cô cũng không có cách nào thay đổi chiều cao của tấm chắn, chỉ có thể bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

“Grừ grừ...” Không được, tôi không làm được.

Tuy nói như vậy, nhưng tiềm thức của Kiều Nghệ lại cảm thấy chỉ là bây giờ cô không làm được, chứ không phải là hoàn toàn không làm được.

Có lẽ đợi cấp bậc dị năng của cô tăng lên, cô có thể thay đổi chiều cao hoặc chiều rộng của tấm chắn.

Kiều Nghệ hơi híp đôi mắt tròn xoe lại, rơi vào trầm tư.

Thẩm Chi Hủ không cảm nhận được chiều cao của tấm chắn thay đổi chút nào, thế nên anh hiểu hổ trắng nhỏ không có cách nào thay đổi nó, bèn xoa xoa đầu cô an ủi: “Không nâng lên được cũng không sao, như vậy đã rất khá rồi.”

 


Bình Luận (0)
Comment